Danh mục

Ân tình sâu nặng P9

Số trang: 0      Loại file: pdf      Dung lượng: 260.17 KB      Lượt xem: 14      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Phí tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (0 trang) 0
Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Lần thứ hai Kỷ Quân đứng trước ngôi biệt thự của Tổng giám đốc, song lần này khác hẳn, bởi cô không đến đây để gây sự, mà đem đến cho anh một bất ngờ, nên cô mạnh dạn nhấn chuông chớ không rụt rè, do dự. Lúc sau, chị người làm chạy ra nói cách vui vẻ: - Cậu mời cô vào nhà! Kỷ Quân chợt mỉm cười một mình khi liên tường đến vài tháng trước đây, cũng chính chỗ này, cô bị từ chối thẳng thừng, thậm chí suýt chút nữa bị tống cổ ra ngoài không...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ân tình sâu nặng P9Tác Giả: Đỗ Quyên ÂN TÌNH SÂU NẶNG PHẦN 5 L ần thứ hai Kỷ Quân đứng trước ngôi biệt thự của Tổng giám đốc, songlần này khác hẳn, bởi cô không đến đây để gây sự, mà đem đến cho anh một bấtngờ, nên cô mạnh dạn nhấn chuông chớ không rụt rè, do dự. Lúc sau, chị ngườilàm chạy ra nói cách vui vẻ: - Cậu mời cô vào nhà! Kỷ Quân chợt mỉm cười một mình khi liên tường đến vài tháng trước đây,cũng chính chỗ này, cô bị từ chối thẳng thừng, thậm chí suýt chút nữa bị tống cổra ngoài không thương tiếc. Mải suy nghĩ vu vơ, cô đã đi đến bậc tam cấp cửachính tự bao giờ. Thấy cửa không khóa, cô nhẹ đầy la bước luôn vào. Khắc Hiên đã chỉnh tề trong bộ veston màu lục ngả rêu phong, nhìn ấn tượngchững chạc hơn ngảy thường. Thấy cơ, anh hỏi ngay: - Em đến đây bằng gì? Kỷ Quân không trả lời mà dùng ngón tay chỉ xuông đôi chân mình. Hơinhướng mày, Khắc Hiên cũng nói tỉnh tỉnh: - Vậy chắc phải khởi hành vào lúc nửa đêm. Lần dầu tiên cô thấy anh nói đùa, cách đùa cũng rất ngộ nghĩnh, không cườivà gương mặt cũng không cởi mở hơn được chút nào, lạnh lùng xa cách đếnkhắc nghiệt. Im lặng một chút, Ky Quân đề nghị: - Chúng ta có thể đi được chưa? . Gật nhẹ, anh đứng lên cùng cô ra ngoài. Đến bên xe, anh định leo lên, nhưng Kỷ Quân liền cất tiếng ngăn lại: - Không cần? Tôi nghĩ chúng ta nên đi bộ thư giãn một chút cũng tốt. Quay phắt lại như bị bất ngờ, anh buột miệng: - Cái gì? Kỷ Quân tủm tỉm đùa: - Lúc đầu, tôi đã không nói với anh tôi đi bằng xe “hăng cải” rồi sao?www.vuilen.com 98Tác Giả: Đỗ Quyên ÂN TÌNH SÂU NẶNG Khắc Hiên bỗng nghiêm nghị: - Tôi không đùa đâu. Kỷ Quân lém lỉnh: - Trông tôi giống đùa lắm sao? Khắc Hiên nhíu mày cách khó chịu: - Em nói đi. Tôi làm sao có thể... Biết anh ta định nói gì, Kỷ Quân xoay người, đưa tay chỉ về hướng nhàmình, nói đơn giản: - Ngôi nhà đó là của tôi. Khắc Hiên khựng lại nhìn xoáy vào cô: - Vậy em với Đại Phong quan hệ thế nào? Đến lượt Kỷ Quân kinh ngạc: - Ủa! Sao anh cũng biết anh Hai tôi? Vỡ lẽ, Khắc Hiên cững im lìm đưa mắt nhìn về một hướng cố định như đangsuy nghĩ về điều gì đó. Chút sau anh quay lại nói: - Ta đi được chưa? Kỷ Quân vẫn chôn chân tại chỗ vì thắc mắc: - Nhưng anh chưa nói với tôi, vi sao anh quen biết anh Hai tôi? Không trả lời câu hỏi của cô, anh chỉ hỏi: - Hôm nay, Đại Phong có nhà không? Kỷ Quân buộc phải trả lời: - Anh ấy đã trở ra Vũng Tàu hôm qua. Khắc Hiên khoát tay: - Đi thôi! Bà Nhân đón Khắc Hiên với ánh mắt rất lạ, song bà chỉ mỉm cười, trả lại cáigật đầu cùng câu chào của anh, rồi nói:www.vuilen.com 99Tác Giả: Đỗ Quyên ÂN TÌNH SÂU NẶNG - Cháu ngồi chơi đi! Vừa nói, bà vừa rót ly nước đẩy về phía anh: - Mời cháu uống nước! Nghe con bé Quân nói cháu làm cùng công ty với nóà? Khựng lại một giây rồi anh liền thản nhiên trả lời: - Vâng! Chúng cháu là bạn đồng nghiệp. Năm nay, cháu được bao nhiêu? Dạ, cháu ba mươi hai tuổi ạ. - Nói vậy, cháu bằng tuổi với Đại Phong, là anh thứ hai của con Quân. Khắc Hiên gật đầu nói thêm: - Thưa, cháu và Đại Phong là bạn rất thân thời đại học, song chưa có dịp đếnđây, nên cháu cũng chưa biết gia đình. Bà Nhân cũng thật sự bị bất ngờ: - Vậy à! Trùng hợp dữ hôn? Dạ, cháu cũng mới nghe Kỷ Quân nói mới biết. - Vậy ba má cháu vẫn khỏe hả? - Cám ơn bác, ba má cháu vẫn khỏe ạ. - Anh chi cũng đang ở cùng với cháu? - Thưa không! Ba má cháu đang định cư ở Mỹ, có lẽ vài năm nữa cũng hồihương thôi bác ạ. Bà Nhân bỗng chép miệng: - Nói gì thì nói, có nơi nào bằng được quê hương xứ sở, nơi chôn nhau cắtrốn, dù nghèo hèn đạm bạc vẫn ấm áp nghĩa tìnn, đâu thể dứt áo ra đi mà khôngluyến lưu, vương vấn. Hơn nữa, ở thế hệ bác đâu còn gì lý tưởng, ước mơ hayhoài bão, nên đâu còn quan điểm ra đời bon chen, tranh đoạt, mà ba chuyện đónên nhường lại thế hệ trẻ của các cháu đây. Khắc Hiên gục gặc đầu cách đồng tình rồi hỏi: -Thưa! Bác trai đi đâu, sao nãy giờ cháu đến ma không thấy bác?www.vuilen.com 100Tác Giả: Đỗ Quyên ÂN TÌNH SÂU NẶNG Bà Nhân mỉm cười nói cách thân thiện: - Chắc ông ấy lại sang đánh cờ với mấy ông bạn láng giềng rồi. Tuổi già màcháu. Im lặng một chút như để sắp xếp mọi chuyện, rồi anh cũng quyết định nói: - Hôm nay, cháu đến đây, trước là thăm hỏi sức khỏe hai bác cùng gia đình.Sau đó, cháu xin phép hai bác cho cháu được tìm hiểu và kết bạn với Kỷ Quân. ...

Tài liệu được xem nhiều: