Câu chuyện kể về một mối tình. Ban đầu người con trai đã tỏ tình với người con gái, nhưng thất bại. Những tưởng tình yêu này chỉ là đơn phương...nhưng sự thật không phải.......... ... -tôi yêu em. -đồ điên... -tôi yêu em thật lòng mà...làm bạn gái tôi nhé! -anh có bị khùng không...? -tôi nhất định sẽ làm cho em yêu tôi. Hãy chờ đấy!
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Anh à...anh không hề yêu đơn phương đâuAnh à...anh không hề yêu đơn phương đâuCâu chuyện kể về một mối tình. Ban đầu người con trai đã tỏ tình với người congái, nhưng thất bại. Những tưởng tình yêu này chỉ là đơn phương...nhưng sự thậtkhông phải.............-tôi yêu em.-đồ điên...-tôi yêu em thật lòng mà...làm bạn gái tôi nhé!-anh có bị khùng không...?-tôi nhất định sẽ làm cho em yêu tôi. Hãy chờ đấy!_sau một hồi tỏ tình thất bại vớimột cô em học dưới hắn 1 lớp, bị một trận chửi sói xả linh đình, hắn cũng ngậmngùi bước về lớp. Trước khi đi, hắn còn tự tin nói một câu làm Tuyết Hạnh phảirùng mình......Kể từ ngày hôm đó hắn lúc nào cũng qua lớp nhỏ để ngắm một nữa yêu thương củamình, thời gian giải lao 5 phút giữa tiết hắn cũng không cho nhỏ được yên, cứ quachọc ghẹo nhỏ. Hôm nào cũng thế, cứ tan học là hắn lại đạp xe sau lưng Hạnh, mặtcho hắn bị nhỏ chửi mấy lần nhưng hắn vẫn cố chấp theo đuôi.-nè...nè...anh điên vừa phải thôi! Nhà anh đi đường kia, sau ngày nào cũng chạytheo tôi hoài vậy.-bạn trai phải có trách nhiệm và bổn phận với người con gái mình yêu thương.-oẹ...anh làm tôi sắp đột tử mà chết rồi nè, tôi đã nói với anh bao nhiêu lần rồi, tôikhông thích anh, nghe rõ chứ!-thôi...thôi...đừng nổi nóng, coi chừng nổi mụn, tới nhà rồi kìa, tôi về đây...Cứ như thế, nhà hắn đi đường khác với nhà nhỏ, nhưng mỗi lần tan học, hắn lại cứđạp xe kè kè theo nhỏ đến khi tới nhà hắn mới chịu quay xe rẽo bước về nhà. Mặccho bị chửi, nhưng hắn vẫn vậy, riếc rồi những lời mắng chửi của nhỏ đối với hắnlà một thú vui, như một bài ráp rất hay mà ngày nào hắn không được nghe là ănkhông ngon, ngủ không yên.....(Người xưa thường nói: có công đeo gái, có ngày thành công)...Ngày hôm ấy trời mưa rất to, cơn mưa bắt đầu từ lúc tiếng trống báo hiệu bắt đầuvào giờ lên lớp tiết cuối, mưa càng lúc càng lớn dần. Đám học sinh sau khi kết thúcbuổi học thì chạy ào đến căn tin giành giật nhau mua áo mưa. Lớp Hạnh cùng lớpNam ra trễ hơn nên trong căn tin chẳng còn cái áo mưa nào cả. Đám học sinh bịmắc mưa cứ đứng mãi trong trường chờ đến tạnh rồi về. Nhưng cơn mưa chẳng hềyếu, vẫn ào ào từng giọt nặng trĩu.-em mặc vào đi, trời mưa như thế này chắc phải hơn tiếng đồng hồ nữa mớitạnh_hắn từ đâu bước đến trên tay cầm một chiếc áo mưa giơ thẳng trước mặt nhỏ.-sao hôm nay lại tốt bụng đột xuất thế!_nhỏ hỏi với vẽ nghi nghi.-bổn phận.-gì...thế còn anh thì sao?-tôi có thể đứng đây đợi khi nào mưa tạnh cũng được mà.-thôi tôi không giám nhận đâu, anh về trước đi.-còn lì...nếu em không lấy thì sẽ làm bạn gái tôi.-anh...-giờ có chịu lấy không? Hay muốn làm bạn gái tôi!-tôi...-tôi...anh...gì đây..._hắn lấy chiếc áo mưa rồi mặc vào cho nhỏ.-cám ơn anh!-đi đường nhớ cẩn thận đó.-tôi biết rồi...Rồi nhỏ đạp xe đi mất hút trong cơn mưa tầm tã, trong lòng khôngngừng nghĩ đến hắn. Đi được 1 lúc thì...-sao em đạp chậm thế.-anh...-hihi...lo lắng cho em quá nên tôi chịu không được, vội đạp xe ra đây luôn.-nhưng trời vẫn còn mưa to mà, lỡ anh bị cảm rồi sao?-thì bắc em chăm sóc cho tôi khi nào hết bệnh thì thôi.-ya...anh này...-chọc em chơi thôi, tôi là con trai mà, dầm mưa tí thì có sau đâu! Điều tôi đáng lolà cô bạn gái bé bỗng kế bên tôi nè.-anh..._lần này nhỏ không chửi hắn nữa, mà quay mặt sang hướng khác để che dấukhuông mặt đỏ như gấc của mình. Không hiểu tại sao lại như thế, nhỏ đã rungđộng vì hắn sao! Cũng phải thôi, hơn 2 tháng đeo đuổi, hôm nay lại còn nhườngcho chiếc áo mưa, lại còn đưa nhỏ về mặt cho cả người hắn ướt sũng như chuột lộtnữa chứ!-thôi tới nhà em rồi, tôi về nhé!-anh không lấy lại áo mưa sao?-tôi bị ướt thế này còn lấy làm gì nữa, giữ mà làm tin trong nhà đi nhé!_sau mộthồi chọc ghẹo nhỏ hắn cũng quay đầu xe và đạp về nhà....Ngày hôm sau.Tùng...tùng...tùng... 3 hồi trống báo hiệu bắt đầu tiết học đầu tiên nhưng trong lòngnhỏ hôm nay cảm thấy hụt hẫn như thiếu thiếu điều gì đó. Cũng phải thôi, từ lúcbước vào lớp đến giờ nhỏ chẳng thấy bóng dáng hắn đâu cả. Mọi hôm, trước khinhỏ bước vào lớp thì hắn đã đứng đợi trước cửa, nhưng lần nào cũng thế, nhỏ vôtâm bước ngang mặt hắn, chẳng buồn nhìn hắn tí tẹo nào cả. Lần này...nhỏ lạimong được gặp hắn ghê. Vào lớp học mà tâm trí nhỏ cứ để đâu đâu không. Rồi tiếtđầu cũng kết thúc, nhỏ cứ ngồi trong lớp trông ra ngoài mong được nhìn thấy hắn,nhưng vô vọng. Tiết 2, tiết 3 cũng trôi qua nhưng vẫn chẳng thấy hắn đâu, nhỏ rấtmuốn qua lớp hắn để tìm hắn, nhưng suy nghĩ một hồi rồi lại thôi, vì cái tính ngạingùng của nhỏ, nhỏ quyết định khi ra về, gặp hắn sẽ xử đẹp hắn cho mà coi. 2 tiếtcòn lại trôi qua nhanh chống. Tan trường nhỏ vội vào dắc xe mà đôi mắt cứ ngốngđâu đâu như muốn tìm kiếm ai đó, nhưng rồi nhỏ cũng vô vọng dắc xe ra ngoài khikhông thấy hắn.-anh Huy, anh Nam hôm nay không đi học sao?_nhỏ dừng xe lại hỏi tên Huy, bạnhọc cùng lớp với hắn.-ủa, em vẫn chưa hay tin gì sao?-tin gì anh...-ừk t ...