Danh mục

Ánh ban mai P13

Số trang: 0      Loại file: pdf      Dung lượng: 227.12 KB      Lượt xem: 15      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (0 trang) 0

Báo xấu

Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Bà Công bỏ mấy thứ túi xách linh kinh xuống giường Ban Mai, rồi ngồi xuống xoa xoa chân. Sáng nay, hai mẹ con đi suốt cả buổi sắm đồ cho Ban Mai. Đầu tuần sau cô phải theo đoàn ra Đà Lạt thực hiện vài cảnh quay. Rồi sau đó nữa, phải xuống miền Tây. Xem ra đóng bộ phim này cô cực hơn rất nhiều. Ngồi một lát, bà đứng dậy đi xuống bếp. Ban Mai loay hoay xếp lại mớ đồ ngổn ngang trên giường. Cô đang treo tất cả lên tủ, thì nghe tiếng bà...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ánh ban mai P13Tác Giả: Hoàng Thu Dung ÁNH BAN MAI Chương13 B à Công bỏ mấy thứ túi xách linh kinh xuống giường Ban Mai, rồi ngồixuống xoa xoa chân. Sáng nay, hai mẹ con đi suốt cả buổi sắm đồ cho Ban Mai.Đầu tuần sau cô phải theo đoàn ra Đà Lạt thực hiện vài cảnh quay. Rồi sau đónữa, phải xuống miền Tây. Xem ra đóng bộ phim này cô cực hơn rất nhiều. Ngồi một lát, bà đứng dậy đi xuống bếp. Ban Mai loay hoay xếp lại mớ đồngổn ngang trên giường. Cô đang treo tất cả lên tủ, thì nghe tiếng bà Công gọivọng lên ; - Mai à ! Có khách nè con. - Dạ. Ban Mai đóng cửa tủ, chạy xuống phòng khách. Cô vô cùng ngạc nhiên khithấy Trường ngồi đó. Thật là chuyện khó tin. Cô lạ lùng bước đến ngồi đối diệnvới anh: - Anh Trường đi đâu vậy? Trường hơi nhún vai, không trả lời. Anh không có vẻ gì là giận hay tự ái.Nhưng hìn như không đồng ý với cách hỏi của cô. Ban Mai liếm môi, nói như đính chính: - Em nghĩ anh sẽ kkhông gặp em nữa, nên em thấy lạ, có chuyện gì vậy anh? - Em định đi ngày nào? - Đi đâu? - Ban Mai hỏi ngơ ngác. - Không phải đi theo đoàn làm phim ra Đà Lạt sao? - À, tuần tới. Nhưng sao anh biết? - Còn ba ngày nữa phải không? - Dạ. Ba ngày nữa đoàn làm phim mới đi. Nhưng and Định rủ em và vàingười nữa ra trước một ngày đi chơi. Trường cười với vẻ gì đó rất đặt biệt, rồi hỏi thản nhiên: - Ngày mai anh ra ngoài đó giải quyết vài việc, em có đi với anh không? - Hả? - Anh có nhà nghỉ ở đó, anh muốn em ở nhà anh trong mấy ngày đó, ở kháchsạn không thoải mái lắm đâu. Ban Mai hết sức bất ngờ, cô ngồi im ngẫm nghĩ rồi lắc đầu: - Em thấy không tiện đâu.www.vuilen.com 149Tác Giả: Hoàng Thu Dung ÁNH BAN MAI - Không tiện cho ai, anh hay Ban Mai? - Cho anh đấy. Anh không nên phí thời giờ cho em như vậy. À, anh biết chịLan đóng chúng với em phim này không? - Biết. Thấy Ban Mai ngồi im, anh hỏi tiếp: - Đóng chung thì sao, có gì không? Ban Mai liếm môi: - Chị không có cảnh quay ở Đà Lạt. Trường ngắt lời: - Và cô ấy cũng không muốn đi chơi. - Vậy hả? - Anh muốn Ban Mai đi với anh. - Em cũng không muốn vậy lắm, nhưng anh cũng biết là không nên mà, emnghĩ chị Lan sẽ không thích em đi như vậy. Và em rất lạ vì anh có vẻ... thay đổinhư thế. Trường nhìn cô hơi lắm, rồi chợt cười: - Ban Mai thấy anh vô trách nhiệm? - Vâng, nó gần gần như vậy. Làm như vậy không phải là anh. - Đừng quan tâm chuyện đó, vấn đề là Ban Mai có thích đi với anh không? - Hôm nay anh Trường lạ ghê. Trường chợt mỉm cười: - Anh cũng thấy mình có vẻ áp đặt, nhưng bây giờ anh bận quá, nếu nóichuyện, anh phải mất đến vài giờ. Trong khi anh chỉ đủ thời gian tranh thủ ghéem. - Vậy sau đó anh có nói với em những gì em muốn biết không? - Nói nhiều hơn những gì em nghĩ. Ban Mai mím môi: - Em thích đi chơi với anh lắm. Trường nhìn đồng hồ, rồi đứng dậy: - Em hỏi mẹ em đi, nếu có gì thay đổi thì gọi điện cho anh. Ban Mai cũng đứng dậy: - Bộ anh có việc gấp lắm hả?www.vuilen.com 150Tác Giả: Hoàng Thu Dung ÁNH BAN MAI Trường gật đầu chứ trả lời. Cái kiểu ít nói hoặc nói quá vắn tắt của anh làmBan Mai không dám hỏi lôi thôi. Cô tiễn anh ra cổng và không tránh được cáinhìn tò mò về anh. Trường hình như hiểu ý nghĩ của cô, nhưng chỉ nói ngắngọn. - Mai anh đến đón em. - Dạ. Ban Mai trả lời và vẫn đứng yên nhìn Trường mở cửa xe. Phong cách củaanh... Cô nhớ lại bề ngoài giản dị trước kia, đến giờ cô mới hiểu tại sao mình cócảm giác Trường xa cách. Vì anh thay đổi rất nhiều, không hiểu là anh thay đổihay trước kia cố ý làm mình khác đi trong mắt cô. Ban Mai vào nhà, cô đi xuống bếp tìm mẹ. Định kể về chuyện của Trường,nhưng cô chưa kịp nói thì bà đã lên tiếng trước ; - Thật ra, mẹ không muốn con tiếp xúc với thằng Định. Nếu có lý do chínhđáng thì con nên gọi điện từ chối nó đi. - Dạ. Ban Mai không đi gọi điện ngay, cô ở lại trong bếp phụ với mẹ. Nhưng đầuóc lại cứ quanh quẩn chuyện của Trường. Đến giờ cô vẫn có cảm giác mìnhnằm mơ, khi lúc nãy Trường đến tìm cô. Thậm chí anh không có vẻ gì là muốcắt đứt. Chẳng lẽ mối hệ này cứ kéo dài mãi. Buổi tối, khi Ban Mai chuẩn bị đồ thì Trường gọi điện đến, giọng anh có vẻkhông vui: - Anh bận phải đi gấp, nên không thể đưa em đi vào ngày mai bao giờ về,anh sẽ gọi cho em. Đừng buồn anh nhé Ban Mai. Ban Mai chợt có cảm giác thất vọng kỳ lạ, cô hỏi ỉu xìu: - Anh đi đâu vậy? Và chừng nào đi? - Anh sẽ ra sân bay trong một nữa, em thể ra gặp anh một chút không? Giọng Ban Mai khô khan: - Em không biết. Thôi, chào anh. - Ban Mai... Nhưng cô đã bỏ máy xuống. Chính cô cũng không hiểu được tại sao mì ...

Tài liệu được xem nhiều: