Lễ kỷ niệm hai mươi năm ngày thành lập hãng phim được tổ chức rất long trọng. Gian phòng hội trường rộng có thể chứa mấy trăm khách. Trên phía sân khấu, người ta cắt chữ màu vàng lấp lánh, trên nền màn nhung màu đỏ thẫm. Sân khấu trang trí đơn giản, nhưng màu sắc lộng lẫy tạo cho người ta ấn tượng về sự rực rỡ trang trọng. Khách mời đến khá đông, nhưng chưa thấy gia đình chủ nhân xuất hiện. Bốn dãy bàn dài chạy dọc từ cửa đến sân khấu hoàn toàn không người....
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ánh ban mai P14Tác Giả: Hoàng Thu Dung ÁNH BAN MAI Chương 14 L ễ kỷ niệm hai mươi năm ngày thành lập hãng phim được tổ chức rất longtrọng. Gian phòng hội trường rộng có thể chứa mấy trăm khách. Trên phía sânkhấu, người ta cắt chữ màu vàng lấp lánh, trên nền màn nhung màu đỏ thẫm.Sân khấu trang trí đơn giản, nhưng màu sắc lộng lẫy tạo cho người ta ấn tượngvề sự rực rỡ trang trọng. Khách mời đến khá đông, nhưng chưa thấy gia đình chủ nhân xuất hiện. Bốndãy bàn dài chạy dọc từ cửa đến sân khấu hoàn toàn không người. Người tađứng dọc hai bên, tụ thành từng nhóm theo giới của mình. Buổi lễ hôm nay có cả những nhà doanh nghiệp, nhưng chủ yếu là tập trunggiới điện ảnh. Những nhà biên kịch, đạo diễn, quay phim, diễn viên... Người tabiết nhau dù không hẳn là làm việc chung với nhau. Trong phòng đang ồn ào, bỗng hơi lắng lại khi đoàn xe chạy vào sân. Rồi giađình chủ nhân đi vào hội trường. Gồm bà chủ hãng phim, bà chủ của công tymay mặc thời trang và những người trong gia đình. Cuối cùng là vị giám đốcmới của hãng phim mà sau này người ta mới biết mặt, đó là Công Trường. Nhưng người ta vô cùng ngạc nhiên khi người đi bên anh là Phù Dung, côngười mẫu nhiều ta tiếng đã bị tẩy chay khỏi giới thời trang, thậm chí không cóchỗ đứng trong giới điện ảnh, hôm nay lại xuất hiện lẫn vào giữa gia đình thếlực này, khiến ai cũng có tâm trạng ngạc nhiên và thận trọng. Vì không biết phảicư xử với cô ta ra sao. Ban Mai đứng lẫn trong nhóm người đứng dọc lối, cô cũng máy móc vỗ taychào đón. Nhưng tâm trí như quay cuồng vì hình ảnh đập vào mắt mình. Ngaylúc này, cô không suy nghĩ được gì, ngoài ý nghĩ lịch sử lặp lại lần thứ hai. Màtrong đó cô là người bại trận. Tiếng vỗ tay chấm dứt khi vị giám đốc mới bước lên bục nói vài câu nhưnglà bài diễn văn khai mạc ngắn gọn. Khuôm mặt bộc lộ sự ngưỡng mộ ngoài ýthức. Rồi cô nhìn lên Trường. Nhìn vị giám đốc mới với phong cách chuẩmmực đó, cô chợt nhớ lần đầu tiên gặp anh. Rồi những ngày làm bạn với nhau, côthấy anh ta vừa xa vừa gần mình. Và hình ảnh giản dị dễ gần của anh ngàytrước, như đã lùi vào quá khứ. Khi Trường nói xong, tiếng vỗ tay lại vang lên, anh bước xuống bục, tiến vềphía bàn đầu, nơi tập trung những người trong gia đình anh. Khách ngồi đầy cả những dãy bàn trong hội trường. Người ta nói chuyện vớinhau. Nhưng tập trung chú ý vẫn hướng về phía bàn của những nhân vật trungtâm.www.vuilen.com 167Tác Giả: Hoàng Thu Dung ÁNH BAN MAI Gian đình của chủ nhân đều là người đứng tuổi. Trong đó nổi bật lên bakhuôn mặt trẻ. Trường và Linh Lan có vẻ trầm tĩng vì ở giữa gia đình mình.Nhưng phong cách của Phù Dung có vẻ đầu hãnh diện phô trương. Cô ngồi ởgiữa Linh Lan và Trường. Không ai buồn nói tới mặt cô. Và cô tìm cách sanbằng sự lạc lõng bằng cách cố nói chuyện với hai người hai bên. Không biết bằng cách nào mà cô đi chung được với gia đình Trường. Có thểnhiều người không nhận ra. Nhưng phần lớn các cô diễn viên đều thấy rõ. Cô cốý luồn vào gia đình quý phái đó, để tìm chút hào quang rơi rớt của mình. Ban Mai ngồi cùng ban với nhóm bạn thân, đạo diễn Hoàng Định ngồi bêncạnh cô, kế đó là nhà biên kịch Hồ Quy, đạo diễn Luận Thái và một người nữamà cô không biết tên. Bàn của cô khuất ở trong góc, nhưng cô có thể nhìn đượcphía bàn trung tâm của buổi lễ hôm nay. Nãy giờ Băng Hà vẫn im lặng quan sát Phù Dung. Bất chợt, cô lên tiếng: - Hôm nay nó làm trò quỷ gì vậy? Nó lại muốn quậy cái gì nữa đây? Cô không nói đích danh, nhưng ai cũng hiểu. Mọi người tự nhiên quay lạinhìn Phù Dung. Cô ta đang nghiêng người nói gì với Linh Lan. Khuôn mặt LinhLan đầy vẻ lịch sự lãnh đạm. Mỹ Diệu nhún vai: - Nó muốn dựa hơi uy tín giám đốc, để làm màn với thiên hạ, mình rành nóquá mà. Nhà biên kịch Hồ Quy nhận xét thẳng thắn ; - Có lẽ cô ta nghĩ bằng cách đó, các đạo diễn sẽ để mắt đến cô ta. - Chính xác hơn là nó muốn gây lại uy tín đã mất. Nhưng dựa hơi làm gì chothêm lố bịch. Nhìn đi, có ai nói tới mặt nó đâu. - Cô bé này nghĩ ra nhiều chuyện hay thật. - Đạo diễn Thái nói với nụ cườichâm biếm nhẹ nhàng. Mọi người lại nói qua chuyện khác. Không để ý những trò quái gở của PhùDung nữa. Nhưng cô ta lại làm một chuyện mà tất cả quan khác đều phải quantâm. Với cách đánh giá khác nhau. Khi Trường đứng lên đi qua bàn kế bên, cô ta lập tức đứng dậy, vịn tay anhđi theo.Trường không hề có thái độ gì khác lạ, như xem cử chỉ đó rất bìnhthường. Anh đến đứng bên cạnh giám đốc hãng phim Bình Minh nói vài câuchào rồi mời rượu ông ta. Khi anh đứng đó, Phù Dung tranh thủ chìa tay về phíaông giám đốc: - Rất hân hạnh được biết chú. Con tên Phù Dung, con ngưỡng mộ chú lắm.Nhưng chắc chú không biết con đâu.www.vuilen.com 168 ...