Danh mục

Ánh ban mai P8

Số trang: 0      Loại file: pdf      Dung lượng: 210.23 KB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

- Cắt. Cắt. Tiếng ra lệnh của đạo diễn khiến Ban Mai đứng lại , quay nhìn về phía ông ta. Đạo diễn Luận Thái bước về phía cô. - Cô đừng có nhăn mặt nhiều như thế , phải khóc thật tự nhiên , phải nhập vai hơn nữa , mẹ của nhân vật chết thì phải đau khổ chứ. Bây giờ bắt đầu lại nhé. Ông ta trở lại ngồi trước màn hình. Ra lệnh cho máy bắt đầu quay. Rồi chăm chú theo dõi diễn xuất của Ban Mai. Ông lại lắc đầu...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ánh ban mai P8Tác Giả: Hoàng Thu Dung ÁNH BAN MAI Chương 8 -C ắt. Cắt. Tiếng ra lệnh của đạo diễn khiến Ban Mai đứng lại , quay nhìn về phía ôngta. Đạo diễn Luận Thái bước về phía cô. - Cô đừng có nhăn mặt nhiều như thế , phải khóc thật tự nhiên , phải nhậpvai hơn nữa , mẹ của nhân vật chết thì phải đau khổ chứ. Bây giờ bắt đầu lạinhé. Ông ta trở lại ngồi trước màn hình. Ra lệnh cho máy bắt đầu quay. Rồi chămchú theo dõi diễn xuất của Ban Mai. Ông lại lắc đầu hô lớn : - Cắt , cắt. Mọi người đều dừng lại , Ban Mai đứng cúi đầu với vẻ vừa căng thẳng vừakhổ sở. Cử chỉ của cô làm đạo diễn lắc đầu : - Sao lại thế , cô Mai? Cô đã diễn rất thành công , sao đoạn này lại cứng ngắcvậy. - Con... con không thể khóc được chú ạ. Con đã cố gắng , nhưng không hiểusao không thể tưởng tượng được. - Cứ tưởng tượng mẹ cô chết xem sao. Cách nói của ông làm mọi người xung quanh bụm miệng lén cười. Ban Maingơ ngẩn nhìn ông. Cô không còn tâm lỳ để nhận rda nó quá đáng. Cô bặn môi : - Chú cho con thêm vài phút , để con trấn tĩnh lại. - Thôi được. Ông quay lại phía nhóm người : - Giải lao mười phút. Ban Mai bước đến cho cô thư ký chặm phấn. Khuôn mặt cô rịn mồi hôi vìdiễn xuất quá căng thẳng. Cô nhìn về phía Trường với vẻ xấu hổ vì đã làm anhthất vọng. Anh mỉm cười và gật đầu như khuyến khích. Nó làm cô đỡ lo hơnmột chút. Máy lại chuẩn bị. Ban Mai vào vị trí diễn. Lần này , cô khóc được. Nhưngcũng không đạt yêu cầu. Đạo diễn có vẻ hết kiên nhẫn , ông ta nhăn nhó : - Cô phải nhập vai hơn nữa mới được , đến mẹ chết mà cô chỉ ứa nước mắtthì hỏng bét rồi.www.vuilen.com 83Tác Giả: Hoàng Thu Dung ÁNH BAN MAI Phó đạo diễn cũng bước ra làm công tác tư tưởng cho cô. Nhưng giữa lúc đó, Trường bước ra khoát tay : - Để tôi. Ban Mai ngạc nhiên nhìn anh. Và càng ngạc nhiên hơn nữa khi thấy đạo diễnlập tức đi chỗ khác. Cô còn đang ngơ ngác vền quyền lực bất ngờ đó thì Trườngđã ngồi xuống đối diện với cô , mặt cau có : - Cô là tôi thật thất vọng. Năng lực của cô chỉ có đến vậy thôi à? Cô đã khờlại kém năng lực , chẳng trách Phù Dung đoạt lấy những thứ của cô. Anh chỉ nói bao nhiêu đó thôi rồi im lặng. Ban Mai ngước lên nhìn anh , tianhìn sửng sốt choáng váng. Cảm giác bị tổn thương làm môi cô run lên. Rồi bậtkhóc nức nở. - Cả anh cũng nhìn em như vậy nữa sao? Trường nghiêm mắt nhìn cô : - Ngồi đó suy nghĩ lại mình đi. Và anh bước ra , Ban Mai bị kích động thật sự. Cô không còn nhớ mình đangở đâu. Cô khóc một cách rất lạ. Vừa bị tổn thương vừa uất ức. Trường đã làm côthật sự đau đớn. - Cắt , được rồi. Tuyệt lắm. Diễn hay quá sức tượng của tôi. Chưa có diễnviên nào thể hiện hết mình như thế. Tiếng vỗ tay làm Ban Mai ngẩng lên , ngơ nhác nhìn mọi người. Trườngbước đến phía cô , mỉm cười : - Em thành công rồi đó , Ban Mai. - Anh nói cái gì? - Ban Mai ngơ ngác hỏi lại. Đạo diễn vỗ tay một cách hài lòng : - Cô đã khóc hay vượt mức yêu cầu. Đoạn này hoàn chỉnh lắm , cô gái ạ. Ban Mai đã hiểu ra , cô im lặng chùi nước mắt , nhưng vẫn không sao nínkhóc được. Chỉ một câu nói của Trường cũng đủ chạm đến nỗi đau của cô , khơigợi tất cả những gì âm ỉ trong lòng cô trước giờ. Và dù bây giờ hiểu anh khôngác ý , cô vẫn không sao dằn lòng được. Thấy cô không chịu nín , đạo diễn có vẻ sốt ruột : - Chà ! Cô này không làm chủ được cảm xúc rồi. Phải bình tĩnh để diễn cảnhsau nữa chứ. Cô vào hóa trang lại đi. Nhưng Trường đã chận lại : - Cô không thể diễn ngay được đâu , chú cho diễn viên khác vô đi.www.vuilen.com 84Tác Giả: Hoàng Thu Dung ÁNH BAN MAI Và anh kéo Ban Mai vào phía quán , gọi cho cô ly nước. Anh đưa ly đếntrước mặt cô : - Uống đi , uống một chút cho dễ trấn tĩnh. Ban Mai lắc đầu , đẩy tay anh ra. Trường đặt ly qua bàn , mỉm cười tự nhiên: - Đâu có gì nghiêm trọng mà phải khóc như vậy. Anh chỉ muốn giúp em cótâm lý diễn thôi. Ngoài ra , câu đó không có nghĩa gì cả. Ban Mai vừa khóc vừa nói : - Nhưng nó là sự thật. - Đúng , nó có như vậy , nhưng anh nhìn ở góc độ khác và em không nên vìnó mà tự nhấn chìm mình. Em phải vượt lên cao hơn chứ. - Có thật anh nghĩ như vậy không , nếu không thì anh đã không nói như vậy. Trường kéo mặt cô lên , nhìn hơi lâu. Rồi buông tay xuống , cười nhẹ tênh : - Chỉ có cách nói khích để em khóc bất ngờ , nếu anh giải thích liệu em cótâm lý bị sốc không? Đúng là anh không có thời gian chuẩn bị hay giải thích.Anh chỉ có thể làm như vậy giúp em. Ban Mi sụt sịt một lát , rồi nguôi dần. Cô loay hoay tìm chiếc khăn lau mặt : - Em phải ra diễn tiếp đây. - Nếu không thể tập trung được thì em n ...

Tài liệu được xem nhiều: