Anh có biết không?
Số trang: 4
Loại file: pdf
Dung lượng: 156.60 KB
Lượt xem: 16
Lượt tải: 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Ở đời, chuyện nực cười nhất chính là khi yêu, hầu hết phụ nữ đều hiến dâng tất cả, còn đàn ông thì lại luôn biết giữ riêng cho mình.
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Anh có biết không?Anh có biết không?Ở đời, chuyện nực cười nhất chính là khi yêu, hầu hết phụ nữ đều hiếndâng tất cả, còn đàn ông thì lại luôn biết giữ riêng cho mình. ***Anh biết không anh? Tình cảm không bao giờ là trò chơi đuổi bắt, người nàytrốn còn người kia phải đi tìm. Trái tim người ta vốn mỏng manh, tình cảmnhư một người đứng trên sợi dây thăng bằng, họ có thể quỵ ngã bất cứ lúcnào.Khi một người phải mò mẫm tìm hơi ấm quá lâu, họ đã không còn cảm thấythú vị với những cuộc chơi mà họ luôn phải hụt hơi trong những lần đuổibắt.Anh có thể cứ thản nhiên chạy trốn, tìm một nơi mà cất kỹ chôn sâu trái timcủa mình mà bình thản chờ đợi tình cảm đến. Nhưng người đi tìm đã bỏcuộc từ lâu. Rốt cuộc thì, ai sẽ là người phải chờ đợi ai đây? Anh đợi ngườiđến, người đợi anh ngoảnh lại, nhưng trên con đường ấy, người ta đã đánhmất nhau tự khi nào rồi.Anh có biết điều gì là đáng sợ nhất trong tình yêu không? Chính là phảimang hết niềm tin, dốc cạn tấm chân tình và ngay cả khi tuyệt vọng nhấtcũng phải tự vỗ về mình - can đảm để chờ đợi một người trong vô vọng. Sựchờ đợi một trái tim cứ mãi ngoảnh mặt, cứ mãi làm thinh chẳng biết đến khinào, chưa bao giờ là một phép thử hay gia vị nêm nếm cho tình yêu thêmbền chặt.Ở đời, chuyện nực cười nhất chính là khi yêu, hầu hết phụ nữ đều hiến dângtất cả, còn đàn ông thì lại luôn biết giữ riêng cho mình. Và anh à, anh cóquyền giữ lại cho riêng mình, nhưng có bao giờ anh quay đầu nhìn về phíasau chỉ một lần để thấy người nguyện đứng mãi một chỗ chờ anh đã chết dầntrong mòn mỏi hư hao? Để thấy rằng, một bước chân đến và đi trong đờinhau, đôi khi cũng chỉ cần một khoảnh khắc, khi đã bỏ qua rồi, những kẻ đãtừng nắm tay hẹn ước sẽ bất chợt lạc bước và biến mất trong biển ngườimênh mông...Và một ngày nào đó trong thành phố này, những người có tình vẫn lướt quanhau như người dưng.Gặp gỡ và yêu nhau là có thể do duyên số, nhưng tiếp tục hay từ bỏ lại là dochọn lựa của mỗi người. Có con đường nào cho người ở lại và ra đi, khôngbao giờ là lỗi của duyên số không anh?
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Anh có biết không?Anh có biết không?Ở đời, chuyện nực cười nhất chính là khi yêu, hầu hết phụ nữ đều hiếndâng tất cả, còn đàn ông thì lại luôn biết giữ riêng cho mình. ***Anh biết không anh? Tình cảm không bao giờ là trò chơi đuổi bắt, người nàytrốn còn người kia phải đi tìm. Trái tim người ta vốn mỏng manh, tình cảmnhư một người đứng trên sợi dây thăng bằng, họ có thể quỵ ngã bất cứ lúcnào.Khi một người phải mò mẫm tìm hơi ấm quá lâu, họ đã không còn cảm thấythú vị với những cuộc chơi mà họ luôn phải hụt hơi trong những lần đuổibắt.Anh có thể cứ thản nhiên chạy trốn, tìm một nơi mà cất kỹ chôn sâu trái timcủa mình mà bình thản chờ đợi tình cảm đến. Nhưng người đi tìm đã bỏcuộc từ lâu. Rốt cuộc thì, ai sẽ là người phải chờ đợi ai đây? Anh đợi ngườiđến, người đợi anh ngoảnh lại, nhưng trên con đường ấy, người ta đã đánhmất nhau tự khi nào rồi.Anh có biết điều gì là đáng sợ nhất trong tình yêu không? Chính là phảimang hết niềm tin, dốc cạn tấm chân tình và ngay cả khi tuyệt vọng nhấtcũng phải tự vỗ về mình - can đảm để chờ đợi một người trong vô vọng. Sựchờ đợi một trái tim cứ mãi ngoảnh mặt, cứ mãi làm thinh chẳng biết đến khinào, chưa bao giờ là một phép thử hay gia vị nêm nếm cho tình yêu thêmbền chặt.Ở đời, chuyện nực cười nhất chính là khi yêu, hầu hết phụ nữ đều hiến dângtất cả, còn đàn ông thì lại luôn biết giữ riêng cho mình. Và anh à, anh cóquyền giữ lại cho riêng mình, nhưng có bao giờ anh quay đầu nhìn về phíasau chỉ một lần để thấy người nguyện đứng mãi một chỗ chờ anh đã chết dầntrong mòn mỏi hư hao? Để thấy rằng, một bước chân đến và đi trong đờinhau, đôi khi cũng chỉ cần một khoảnh khắc, khi đã bỏ qua rồi, những kẻ đãtừng nắm tay hẹn ước sẽ bất chợt lạc bước và biến mất trong biển ngườimênh mông...Và một ngày nào đó trong thành phố này, những người có tình vẫn lướt quanhau như người dưng.Gặp gỡ và yêu nhau là có thể do duyên số, nhưng tiếp tục hay từ bỏ lại là dochọn lựa của mỗi người. Có con đường nào cho người ở lại và ra đi, khôngbao giờ là lỗi của duyên số không anh?
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
Anh có biết khôngkhái niệm thể loại đề tài nghiên cứu nghiên cứu khoa học ngôn ngữ học nghiên cứu ngoại ngữGợi ý tài liệu liên quan:
-
Đề tài nghiên cứu khoa học: Kỹ năng quản lý thời gian của sinh viên trường Đại học Nội vụ Hà Nội
80 trang 1553 4 0 -
Đề cương môn: Dẫn luận ngôn ngữ học - PGS.TS Vũ Đức Nghiệu
11 trang 600 2 0 -
Tiểu luận: Phương pháp Nghiên cứu Khoa học trong kinh doanh
27 trang 493 0 0 -
57 trang 339 0 0
-
33 trang 332 0 0
-
Tiểu luận môn Phương Pháp Nghiên Cứu Khoa Học Thiên văn vô tuyến
105 trang 270 0 0 -
95 trang 269 1 0
-
Phương pháp nghiên cứu trong kinh doanh
82 trang 267 0 0 -
Đề tài Xây dựng hệ thống quản lý nhân sự đại học Dân Lập
46 trang 240 0 0 -
29 trang 228 0 0