Thông tin tài liệu:
Trong công viên đầy nắng vàng, đôi mắt Hạ Vũ nhìn Đoan Hảo vô vàn đằm thắm. - Anh giận muốn phát điên lên được khi nghĩ rằng em với anh Hoàng Lĩnh... Chao ôi ! Chàng rủ nàng đi chơi, đưa nàng đến công viên để nói đến điều nầy sao? Nàng nghiêm nghị hỏi: - Sao anh nghĩ thế? - Hôm ấy, thếy em nói chuyện với anh Hoàng Lĩnh, anh tưởng.. - Tưởng gì? - Tưởng hai người... Ném cái nhìn bén ngót về phía chàng, Đoan Hảo dài giọng: -...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Anh đào nở rộ P11Tác Giả: Yến Quỳnh ANH ĐÀO RỘ NỞ Chương 11 T rong công viên đầy nắng vàng, đôi mắt Hạ Vũ nhìn Đoan Hảo vô vànđằm thắm. - Anh giận muốn phát điên lên được khi nghĩ rằng em với anh Hoàng Lĩnh... Chao ôi ! Chàng rủ nàng đi chơi, đưa nàng đến công viên để nói đến điềunầy sao? Nàng nghiêm nghị hỏi: - Sao anh nghĩ thế? - Hôm ấy, thếy em nói chuyện với anh Hoàng Lĩnh, anh tưởng.. - Tưởng gì? - Tưởng hai người... Ném cái nhìn bén ngót về phía chàng, Đoan Hảo dài giọng: - Khéo tưởng. Bộ anh không biết rằng anh Hoàng Lĩnh đang yêu sao? Hạ Vũ giật mình: - Anh ấy đang yêu hả yêu ai? - Thì yêu một phụ nữ. Chuyện tình của anh Hoàng Lĩnh rất đẹp, nhưng buồn,vì không có lối thoát. - Sao Đoan Hảo biết? - Thế anh Hoàng Lĩnh không kể cho anh biết à? Chàng mỉm cười dễ chịu: - Có lẽ anh Hoàng Lĩnh thích tâm sự với em hơn. Nàng lắc đầu như đang nói với Hoàng Lĩnh: - Nhưng em có giúp được gì cho ảnh đâu. Hạ Vũ cũng khẳng định:www.vuilen.com 79Tác Giả: Yến Quỳnh ANH ĐÀO RỘ NỞ - Không ai giúp được gì cả. Thôi, chuyện của anh Hoàng Lĩnh chắc chắn anhấy sẽ có cách giải quyết. Đoan Hảo khẽ hỏi: - Anh không quan tâm à: - Anh quan tâm đến chuyện khác... - Chuyện gì: -Chuyện của chúng mình. Nàng nhìn chàng đăm đăm: - Có chuyện gì đâu. Hạ Vũ thấp giọng: -Có chứ. Bây giờ anh đã rõ em không phải... Nàng cắt lời: - Đã hiểu rồi anh thấy thế nào? - Anh sung sướng phát điên lên được. Nét mặt Hạ Vũ lộ vẻ phấn khích khi trả lời Đoan Hảo là nàng vẫn còn là củachàng. Đúng là ngu ngốc mới không nhận ra chàng đã yêu Đoan Hảo. - Em nghĩ sao, Đoan Hảo? - Nghĩ gì ạ? Tay chàng nắm lấy tay Đoan Hảo: - Nghĩ chuyện của tụi mình. Một nụ cười hiền lành nở trên môi Đoan Hảo. Nàng buông gọn: - Em có nghĩ đến anh. Vừa thốt xong, Đoan Hảo vội đưa tay bụm miệng. Sao nàng lại thành thậtđến thế?Riêng Hạ Vũ thì rất sung sướng trước câu nàng đáp. Đoan Hảo thật ngây thơ, đáng yêu. Hạ Vũ muốn nói thật nhiều với nàng.Tuy nhiên, trong không khí trang trọng thế nầy,chàng sợ mình không thật sựnghiêm túc. Dưới mắt Đoan Hảo, chàng là người luôn bỡn cợt, làm sao có thểwww.vuilen.com 80Tác Giả: Yến Quỳnh ANH ĐÀO RỘ NỞtin được. Nàng đã từng nói thế. Mong sao nàng hiểu thấu lòng chàng. Đoan Hảonhư một đóa hoa xinh tươi, thơm ngát, nhưng không mấy ai biết đến. Nàngkhông khoe sắc hương, nàng là loài hoa dại tiềm ẩn, và Hạ Vũ đã nhìn thấy vẻlung linh tươi sáng của nàng. Tim chàng chợt xao động vì bóng hình ai. Giọngchàng bồi hồi thốt lên: - Em rất đáng yêu, Đoan Hảo. Đoan Hảo nhìn chàng, ánh mắt trong veo. Hạ Vũ tìm nàng để nói như thế à?Nàng cố nghĩ xem trong câu nói có bỡn cợt không. Đã rời khỏi biệt thự ấy,Đoan Hảo ngỡ sẽ không gặp lại Hạ Vũ. Nhưng rồi chàng lại đến và lời chàngkhiến nàng nao nao. Đã tin Hạ Vũ nói thật, nhưng không hiểu sao Đoan Hảo lại vặn vẹo: - Bây giờ thì đáng yêu, lúc nào thì anh sẽ bảo rất đáng ghét? Chàng hớm hỉnh bảo: - Khi nào ghét, anh sẽ cho hay. Nói thế chứ anh không bao giờ ghét ĐoanHảo đâu. - Anh nói khó tin, cũng có lúc mình ghét người nào đó. - Đúng. Nhưng người nào đó không phải là Đoan Hảo, vì Đoan Hảo đã nằmtrong danh sách khác. Nàng vô tư hỏi: - Danh sách nào? - Danh sách thương. Đoan Hảo lắc đầu quầy quậy: -Thôi, em không thích nằm trong danh sách thương dài sọc của anh đâu. Tia nhìn tha thiết của anh xoáy vào mắt Đoan Hảo: - Danh sách của anh ngắn ngủn thôi. Chỉ có một tên Đoan Hảo thôi. Đoan Hảo nghiêng đầu ngắm nghía Hạ Vũ: - Anh nói mà không sợ Thúc Linh nghe thấy à? - Ồ ! Thúc Linh nghe thấy thì càng tốt chứ sao. Anh càng mong nữa đó.www.vuilen.com 81Tác Giả: Yến Quỳnh ANH ĐÀO RỘ NỞ Đoan Hảo tròn mắt. Hạ Vũ không nghiêm túc được ư?Anh chàng thích đùađến bao giờ?Dù Thúc Linh thoải mái đến đâu thì Hạ Vũ cũng phải tôn trọng côấy chứ. - Anh không sợ Thúc Linh nổi trận lôi đình sao? Hạ Vũ ngạc nhiên: - Cái gì mà nổi trận lôi đình?Thúc Linh phải mừng cho anh chứ. - Mừng cho anh rủ người khác đi chơi thế Thúc Linh hả? - Không ai làm thế bao giờ cả. Thúc Linh đi chơi với người ta rồi, Đoan Hảoạ. Đoan Hảo buột miệng nói nhanh: - Người ta phải là anh chứ. Hai người... - Trời đất !! Cắt lời Đoan Hảo, Hạ Vũ bật lên tiếng kêu, rồi anh chàng cứ nhìn Đoan Hảochằm chằm và phá lên cười: - Thì ra Đoan Hảo nó ...