Danh mục

Anh đào nở rộ P12

Số trang: 0      Loại file: pdf      Dung lượng: 198.19 KB      Lượt xem: 9      Lượt tải: 0    
Thu Hiền

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (0 trang) 0

Báo xấu

Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Hãy nói về em cho anh nghe đi, Đoan Hảo. - Anh đã biết em là đứa con gái mồ côi, được bác sĩ Thúc Bằng cưu mang giúp đỡ. Tia nhìn của Hạ Vũ thật tha thiết : - Chưa đủ. Thế nào mới đủ ? Đoan Hảo ngồi tư lự , mắt lơ đãng nhìn ra đường . Dòng người tham quan Đầm Sen thật đông đảo , tấp nập . Và chắc chắn trong lòng mổi người đều chất chứa một tâm sự không giống nhau. - Anh rất thích nghe em nói...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Anh đào nở rộ P12Tác Giả: Yến Quỳnh ANH ĐÀO RỘ NỞ Chương 12 H ãy nói về em cho anh nghe đi, Đoan Hảo. - Anh đã biết em là đứa con gái mồ côi, được bác sĩ Thúc Bằng cưu manggiúp đỡ. Tia nhìn của Hạ Vũ thật tha thiết : - Chưa đủ. Thế nào mới đủ ? Đoan Hảo ngồi tư lự , mắt lơ đãng nhìn ra đường . Dòngngười tham quan Đầm Sen thật đông đảo , tấp nập . Và chắc chắn trong lòngmổi người đều chất chứa một tâm sự không giống nhau. - Anh rất thích nghe em nói về mình. Giọng Hạ Vũ thong thả vang lên . Đoan Hảo quay lại : - Em đâu có gì để kể cho anh nghe. - Có chứ . Em dễ thương, đã làm cho anh xao động. Tim Đoan Hảo đập rộn lên . Đã bao lần nàng thoáng nghĩ đế Hạ Vũ . Khônghiểu sao nàng chỉ biết lặng thinh khi nghe anh nói . Chàng tiếp tục, vẻ thích thú: - Không biết ai đã khiến xui em đến chốn nầy cho anh gặp gỡ vậy ? Đoan Hảo mỉm cười : - Có ai khiến xui đâu , mà tại bác gái bệnh , nên anh đến phòng mạch củabác sĩ Thúc Bằng. Hạ Vũ hóm hỉnh đáp : - Anh đến đấy là để rước em về nhà anh đó chứ. - Rước em về để săn sóc sức khỏe cho mẹ anh , nên anh rất sốt sắng. Hạ Vũ nhìn Đoan Hảo, cười cười : - Sắp tới, anh sẽ rước em về luôn , không trả lại đây nửa đâu. - Điều quan trọng là em có chịu đi hay không.www.vuilen.com 89Tác Giả: Yến Quỳnh ANH ĐÀO RỘ NỞ - Anh tin là em chịu , vì em rất có lòng nhân ái. - Lòng nhân ái phải được đặt đúng chỗ. - Với anh mà không đúng chỗ sao ? - Biết thế nào là đúng sai hở anh ? Đoan Hảo hỏi một câu đầy ý nghĩa . Hạ Vũ buông một câu thật gọn : - Với anh, thì tình cảm dành cho Đoan Hảo hoàn toàn đúng. Đoan Hảo vẫn lắc đầu : - Em không biết được. - Em hãy tin anh. Hạ Vũ khẳng định , đôi mắt đăm đăm nhìn Đoan Hảo, nói tiếp : - Em là một đóa hoa lẫn khuất trong rừng hoa rực rỡ mà ít ai biết đến. Sự ví von của Hạ Vũ thật hay , nhưng lại làm cho Đoan Hảo chạnh lòng .Phải , Đoan Hảo chính là đóa hoa mộc mạc, chìm lẫn trong rừng hoa . Hảo cũngkhông mong ai biết đến làm gì. Đoan Hảo hạ giọng nói với Hạ Vũ : - Anh định làm văn đó hả ? Sao ví Hảo là đóa hoa ? Nụ cười ấm áp nở trên môi , Hạ Vũ đáp với vẻ tự hào : - Không phải làm văn , mà anh đang tự hào vì đã khám phá ra bông hoa đó,Hảo à. Một mình trong phòng vắng , Đoan Hảo chợt nhớ lại những câu đối thoại vớiHạ Vũ . Tâm tư bồi hồi , vui đó nhưng rồi chạnh buồn . Lòng đau nhoi nhói .Bóng đen của quá khứ ám ảnh mãi không thôi . Đoan Hảo là đóa hoa bị vùi dậprồi , có còn gì đâu. Tình yêu của Hạ Vũ làm cho Đoan Hảo băn khoăn . Trăn trở một lúc , rồiĐoan Hảo vội sang phòng Thúc Linh . Ngồi xuống giường Thúc Linh, ĐoanHảo nói ngay : - Hảo không thể nào đón nhận tình yêu của anh Hạ Vũ đâu . Hảo khôngxứng đáng với anh ấy. Thúc Linh tròn mắt ngó Đoan Hảo :www.vuilen.com 90Tác Giả: Yến Quỳnh ANH ĐÀO RỘ NỞ - Cái gì ? Hảo có điên không ? Đoan Hảo lưỡng lự một lúc rồi kể cho Thúc Linh nghe tất cả . Kể xong ,nàng ngậm ngùi kết luận : - Hảo không xứng đáng với anh Hạ Vũ. Thúc Linh ân cần động viên : - Quên hết chuyện cũ đi . Hảo hãy bắt đầu một cuộc sống mới. - Nhưng Hảo cứ day dứt chuyện đó. - Hảo không có lỗi gì cả . Hãy vui vẻ đón nhận vẻ tươi đẹp của đất trời. Nói như Thúc Linh nghe sao dễ dàng , đơn giản quá . Còn Đoan Hảo cảmthấy suốt đời, nổi đau cứ đè nặng và không biết phải làm gì. - Đừng mặc cảm , Hảo à . Anh Hạ Vũ là một người phóng khoáng , thoảimái, bao dung . Anh ấy sẽ không hẹp hòi, cố chấp chuyện đó đâu. Hạ Vũ không hẹp hòi, cố chấp . Những lời Thúc Linh nói, Hảo thấy yên lòng. Đó đâu phải lỗi của Đoan Hảo . Nàng luôn sống trong sạch , tốt đẹp . Hạ Vũhiểu tấm lòng nàng. - Hảo không muốn giấu anh Hạ Vũ điều gì cả. Đột nhiên, Đoan Hảo thốt lên . Thúc Linh nhìn Đoan Hảo , đồng tình : - Tất nhiên rồi . Bao giờ nói chẳng được . Điều trước tiên là Hảo hãy giữ lấytình yêu đã đến, đừng để lỡ rồi mai mốt hối tiếc đấy. - Hảo không biết phải làm sao nữa. - Hỏi thiệt nghe, bây giờ nghe tin anh Hạ Vũ yêu người khác , Hảo có buồnkhông ? Giọng Đoan Hảo hấp tấp : - Buồn. - Vậy là yêu rồi bạn ơi . Thôi , đừng ngần ngại . Không ai như Hảo , người tathật lòng mà cứ phân vân mãi. Bây giờ thì Đoan Hảo sẽ không còn phân vân nữa . Những lời của Thúc Linhnhư liều thuốc đã chữa trị căn bệnh mặc cảm, tự ti của Hảo.www.vuilen.com 91Tác Giả: Yến Quỳnh ANH ĐÀO RỘ NỞ Hạ Vũ là cộng tác viên của một tạp chí , chuyên đ ...

Tài liệu được xem nhiều: