Tham khảo tài liệu anh đào nở rộ p19, giải trí - thư giãn, truyện ma - kinh dị phục vụ nhu cầu học tập, nghiên cứu và làm việc hiệu quả
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Anh đào nở rộ P19Tác Giả: Yến Quỳnh ANH ĐÀO RỘ NỞ Chương 19 N hững điều Đoan Hảo kể khiến Hạ Vũ chới với, hụt hẫng. Một Đoan Hảongây thơ trong trắng mà bị hoen ố ư? Hạ Vũ không tin, không muốn tin, nhưngdó là sự thật. Sự thật là cú sốc nặng đối với Hạ Vũ. Hạ Vũ bỗng giận nàng. Tất cả có như Đoan Hảo nói không? Hay là đổ thừacho hoàn cảnh, cho ông dượng ghẻ bao năm làm cộng tác viên đã từng xông vàomọi nơi tìm hiểu dể viết phóng sự. Hạ Vũ đã gặp rất nhiều trường hợp. Cóngười vẫn luôn đổ cho hoàn cảnh để tìm sự cảm thông, chia sẽ đồng tình... ĐoanHảo cũng vậy thôi. Yêu nhau rất lâu, sao Đoan Hảo không sớm cho Hạ Vũ biết điều đó? Địnhim lặng đến bao giờ? Hôm ấy Đoan Hảo đã làm Hạ Vũ chao đảo bàng hoàng vì mất hứng. Cảmgiác bị lừa gạt làm cho Hạ Vũ giận Đoan Hảo tột độ và phản ứng trước tiên làlạnh lùng với Đoan Hảo. Thật ra Hạ Vũ cũng không thể có thái độ nào khác hơnnữa. An ủi Đoan Hảo ư? Làm sao có thể xem mọi chuyện là bình thường, khôngcó gì? Giả dối ! Vốn quí nhất của người con gái Đoan Hảo đã đánh mất. Dù vớibất cứ lý do gì, Hạ Vũ vẫn thấy cay đắng. Hạ Vũ là người đàn ông bình thường,chứ đâu phải thánh nhân. Thất vọng. Hạ Vũ cứ lao đi biền biệt. Hút thuốc, uốngbia liên tục để cố quên mọi chuyện gì. Và lại lạnh lùng. Khi Đoan Hảo bỏ đi, Hạ Vũ cảm thấy chới với, trống vắng tẻ nhạt. ĐoanHảo thật sự quan trọng trong trái tim chàng. Nàng như ngọn cỏ nhỏ nhoi, nhưcánh chim lẻ loi giữa dòng đời bao la nghiệt ngã không biết đi đâu về đâu? Lúc đầu, Thúc Linh không hay biết. Một hôm, khi ghé thăm bà Thảo Trúcthấy vắng Đoan Hảo, Thúc Linh hỏi thì bà Thảo Trúc cho hay Đoan Hảo đã vềnhà bác sĩ Thúc Bằng. Thúc Linh ngạc nhiên vì Đoan Hảo có về nhà đâu. Thế làThúc Linh lao đi tìm Đoan Hảo, vẻ mặt Thúc Linh thật căng thẳng. - Nói cho em biết Đoan Hảo đi đâu? Hạ Vũ ngập ngừng không nói. Thúc Linh hỏi tiếp: - Giữa anh và Đoan Hảo có vấn đề gì phải không? Hạ Vũ giơ tay lên trời : - Í ! Làm gì mà phỏng vấn anh ghê thế? Thúc Linh nghiêm giọng:www.vuilen.com 146Tác Giả: Yến Quỳnh ANH ĐÀO RỘ NỞ - Hỏi anh thế, chớ em đã biết chuyện gì xảy ra rồi. Đàn ông các anh chỉ toànlà những kẻ ích kỷ, hẹp hòi, cố chấp. Ai cũng chỉ nghĩ đến cá nhân, chẳng ai cómột chút lòng bao dung, vị tha. Cả anh cũng vậy. Sao anh tệ bạc thế? Bị Thúc Linh chỉ trích, Hạ Vũ đưa tay gãi ót, Giọng chàng phân trần rất nhỏ: - Anh có làm gì đâu. Thúc Linh nổi giận cắt lời Hạ Vũ : - Anh không làm gì hả? không làm gì mà Đoan Hảo bỏ đi. Em hỏi anh, ĐoanHảo có tội gì chứ? - Thật ra, anh không ngờ Đoan Hảo bỏ đi. Anh có nói gì đâu. Lời phân bua thật vụng về. Thúc Linh ngó Hạ Vũ bằng nửa con mắt : - Không làm gì, không nói gì mà Đoan Hảo bỏ đi. Em thừa biết vì sao. Vìtính ích kỷ, nhỏ nhen của anh. Anh là người đã từng biết nhiều nỗi đau, nỗi bấthạnh của con người. Tại sao anh không cảm thông cho Đoan Hảo? Đoan Hảokhông có lỗi gì cả. Sự xấu xa tồi bại của gã đàn ông mặt người dạ thú đã giếtchết nó. Giờ đây, sự ích kỷ, hẹp hòi, cố chấp của anh lại giết chết Đoan Hảo mộtlần nữa. Trước sự giận dữ của Thúc Linh, Hạ Vũ kêu lên: - Em có vẻ lên án anh? - Lên án anh à? Chưa đủ đâu. Em còn muốn kết tội ích kỷ của anh kia. Uổngcông em thân thiết với anh bao năm nay. Cứ tưởng anh là người tốt, ai ngờ anhchẳng có chút lòng cao thượng. Hạ Vũ biện hộ cho mình: - Anh chỉ là người phàm trần. Chuyện xảy ra đột ngột quá, làm sao anh dễdàng chấp nhận được. Thúc Linh cáu kỉnh: - Người phàm thì không có lòng cao thượng hả? Anh nói thật khó nghe, thảonào Đoan Hảo đã bỏ đi. Người đáng giận đáng trách là anh chứ không phải làĐoan Hảo. Lên án Hạ Vũ thật gay gắt, rồi Thúc Linh lại chép miệng: - Tội nghiệp Đoan Hảo thật bất hạnh, đáng thương !www.vuilen.com 147Tác Giả: Yến Quỳnh ANH ĐÀO RỘ NỞ Hạ Vũ buột miệng: - Anh cũng thấy thế. Thúc Linh nhìn xoáy vào Hạ Vũ, vẻ nôn nóng: - Thấy thế, cuối cùng thì anh có tìm Đoan Hảo không? Anh có biết ĐoanHảo đi không? Hạ Vũ nói như than: - Giữa thành phố mênh mông, biết tìm Đoan Hảo ở đâu đây. - Anh thừa biết phải tìm Đoan Hảo ở đâu mà. Thúc Linh nói với Hạ Vũ như thế, nhưng bản thân cô thì ngồi thừ nghĩ ngợi.Giờ nầy, Đoan Hảo ở đâu? Thật khó mà tìm được Đoan Hảo. Không ngườithân, không bạn bè, chẳng biết Đoan Hảo đi đâu? Đoan Hảo từng nói với ThúcLinh, Hạ Vũ là chỗ dựa, là niềm tin của Đoan Hảo. Hảo mong được sống với HạVũ mãi mãi. Nhưng không biết khi rõ được sự thật về đời Đoan Hảo, Hạ Vũ sẽcó thái độ thế nào. Thúc Linh đã từng an ủi động viên Đoan Hảo và bảo rằng HạVũ có lòng quảng đại bao dung, chứ không như những người đàn ông thườngtình khác. Hạ Vũ từng viết về những mảnh đời bất hạnh trong xã hội thì hơn aihết Hạ Vũ hiểu được nỗi đau của Đoan Hảo. Thế mà Hạ Vũ đã làm Thúc Linhngỡ ngàng, thất vọng. Hay tại Thúc Linh quá chủ quan. Hạ Vũ không thể chấpnhận sự mất mát của Đoan Hảo biết phải trả lời ra sao. Thúc Linh khẽ thở dài và cất lời trách cứ Hạ Vũ: - Mọi việc sắp tới hồi kết thúc tốt đẹp, tự nhiên anh làm hỏng tất cả. Im lặng nãy giờ, chợt nghe lời trách của Thúc Linh, Hạ Vũ hỏi lại: - Thúc Linh nói thế với ý gì? Thúc Linh ngạc nhiên: - Vậy ra anh không muốn kết thúc với Đoan Hảo phải không? Và rồi Thúc Linh kể lể : - Thế lúc trước, ai nói với em là bác Thảo Trúc khó quá. Đấu tranh để bácchấp nhận Đoan Hảo thật là gian khổ và nhờ em giúp đỡ. Nhưng khi em đãthuyết phục được bác Thảo Trúc thì anh lại phá vỡ. Hạ Vũ chống chế:www.vuilen.com 148Tác Giả: Yến Quỳnh ...