Anh đào nở rộ P21
Số trang: 0
Loại file: pdf
Dung lượng: 246.87 KB
Lượt xem: 12
Lượt tải: 0
Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Tham khảo tài liệu anh đào nở rộ p21, giải trí - thư giãn, truyện ma - kinh dị phục vụ nhu cầu học tập, nghiên cứu và làm việc hiệu quả
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Anh đào nở rộ P21Tác Giả: Yến Quỳnh ANH ĐÀO RỘ NỞ Chương 21 N gày nghĩ Đoan Hảo ghé Liên Quế chơi. Vừa thấy Đoan Hảo, Liên Quếtrách ngay: - Dữ hông! hôm nay mới thấy bóng mi. Bộ mi định ở mãi trong xí nghiệpsao chớ? Đoan Hảo cười tươi: - Ta định đến đây mỗi ngày, nhưng ngại mi với anh Khiết Nam mắc bận tiếpbệnh nhân. Liên Quế liếc Đoan Hảo, dài giọng: - Mi làm như ta bận khám bệnh rồi chẳng có thời gian dành cho bạn be. - Hẳn nhiên rồi, vì ông bà bác sĩ nào chẳng mong phòng mạch luôn đầy bệnhnhân. Liên Quế giơ nắm tay dứ dứ trước mặt Đoan Hảo: - Chỉ có mi vô lương tâm mới nói thế, còn ta luôn mong cho mọi người khỏemạnh. Đoan Hảo rụt cổ: - Chà! Làm bộ tốt dữ. Thử một ngày phòng mạch vắng ngắt, không một bệnhnhân, xem mi co kêu ca không? Liên Quế tinh nghịch: - Ta chỉ kêu ca khi mi lười ghé đây chơi và bế con bé Quế Châu của ta thôi. - Xí! Lợi dụng ta trông con cho mi. - Để xem ai lợi dụng. Ta cho bế ké còn không biết ơn... Liên Quế nói xong, cười giòn. Đoan Hảo rất thích nhìn Liên Quế, một ngườibạn đang viên mãn, hạnh phúc. - Bé Quế Châu đâu rồi? - Anh Khiết Nam đang dắt nó đi chơi lòng vòng đâu đó.www.vuilen.com 162Tác Giả: Yến Quỳnh ANH ĐÀO RỘ NỞ Rồi Liên Quế nói thêm, vẻ vui sướng, tự hào: - Anh Khiết Nam cưng con lắm, mà con bé cũng thích đeo theo cha. Đoan Hảo đùa: - Nghe nói là biết mi không tròn trách nhiệm làm mẹ. Liên Quế lườm Đoan Hảo: - Nè, phê phán sai coi chừng ta trị tội mi đó nghe. - Ta mà nói sai? Liên Quế gật đầu: - Chứ sao. Suốt ngày ở trong xí nghiệp nên đâu thấy ta là một bà mẹ cực kỳtốt. Đoan Hảo lại châm chọc: - Tốt mà cứ gởi cháu cho bà nội giữ. -Tại nội yêu cháu, thích được trông nom săn sóc. - Mi là kẻ đại phúc nhất trần gian. Nghe Đoan Hảo buông câu nhận xét, Liên Quế đưa mắt nhìn bạn, vừa xót xavừa thương cảm. Hơn ai hết, Liên Quế hiểu rất rõ nỗi lòng của Đoan Hảo. Thôikhông đùa nửa, Liên Quế nghiêm túc hỏi: - Sao công việc của mi ở xí nghiệp thế nào? Chắc là tiến bộ nhiều. Đoan Hảo từ tốn đáp: - Ta kết toán sổ sách chứ có cưa bào đục đẽo cắt gọt gì đâu mà tiến bộ. Liên Quế bật cười: - Thế mà ta cứ tưởng mi đang miệt mài sản xuất gáo dừa. Đoan Hảo thiệt tình: - Ta cũng muốn sản xuất lắm chứ, nhưng học hoài mà chẳng gọt nỗi cái gạttàn thuốc. Liên Quế kêu lên:www.vuilen.com 163Tác Giả: Yến Quỳnh ANH ĐÀO RỘ NỞ -Trời đất! Mi định kiếm ông chồng ghiền thuốc nặng hay sao mà tính sắmgạt tàn? Y sĩ cấm hút thuốc nghe chưa. Đoan Hảo nhăn mày: - Khổ qua bà ơi! Chưa gì đã xuyên tạc. Người ta thích những món đồ đẹp. Liên Quế tuôn một hơi: - Nhiều món đẹp như là con khỉ nè, bình hoa, bình trà, tách, chén đũa,muỗng, cả kẹp tóc nữa... Thiếu gì món sao không thích, lại thích cái gạt tànthuốc? - Món gì, ta cũng thích hết. - Lại ba phải rồi. Nhưng thích thì cứ ráng đẽo gọt cho được một món đi. Đoan Hảo cười tinh nghịch: - Ta sẽ cố gắng chọn một món dễ nhất là đôi đũa bếp để đẽo gọt. Khi nàolàm xong ta sẽ tặng vợ chồng mi. Liên Quế cũng lém lĩnh đáp lại: - Ta cũng ráng chờ nhận đôi đũa bếp từ bàn tay vụng về của mi. Đoan Hảo hỏi lại: - Mi chê ta vụng về, vậy bàn tay mi có khéo léo hơn không? - Ta biết làm đũa ăn cơm đó. Đoan Hảo cười xòa: -Hay nhỉ? Rồi Đoan Hảo bình luận: - Kể ra, con người giỏi ghê hén Liên Quế. Từ gáo dừa mà chế biến ra đủ thứmặt hàng. - Bởi thế, khách nước ngoài mới ưa chuộng. À, mà mi có giới thiệu hàng vớikhách nước ngoài không? - Khâu đó có người làm mà. Ta chỉ co khả năng thống kê, kết toán sổ sách. Đang nói chuyện vui vẻ với Liên Quế, bất chợt Đoan Hảo hạ giọng, ngậmngùi:www.vuilen.com 164Tác Giả: Yến Quỳnh ANH ĐÀO RỘ NỞ - Đời ta mà không mi với dì Nhạn, không biết sẽ trôi nổi về đâu. Một việclàm nhẹ nhàng, một chỗ dung thân yên ổn giúp ta trốn tránh cuộc sống đầy cayđắng nầy. Liên Quế nhìn Đoan Hảo, vẻ ái ngại: - Mi lại bi quan rồi. Việc gì phải trốn chạy cuộc sống? Cứ sông một cáchđường hoàng, bình thản. Giọng Đoan Hảo chùng xuống thấp: -Làm sao ta bình thản được chớ. Liên Quế choàng tay qua vai Đoan Hảo động viên: -Hãy quên hết chuyện cũ đi! Mọi việc bắt đầu lại từ đầu, cuộc sống mới đangchờ đợi mi. Đoan Hảo nín thinh. Nàng chẳng mong một cuộc sống mới làm gì, chỉ muốnđược yên thân. Đừng ai biết đến Đoan Hảo bất hạnh đáng thương, cũng đừng aithương hại Đoan Hảo. Đoan Hảo nghiêm túc trả lời Liên Quế: - Giờ đây, ta chỉ muốn ở ẩn. - Ta sẽ kéo người ra khỏi kiếp sống ẩn dật đó. Rồi Liên Quế phán tiếp: - Có một người đàn ông rất rộng lượng tốt bụng, rất đỗi yêu mi. Đoan Hảo lắc mạnh đầu: -Mi đừng nói chuyện đó với ta, ta chán ngán lắm rồi. Liên Quế tỏ ra hào hứng: - Mi không muốn nghe, ta vẫn có bổn phận nói dùm cho người ta. Anh chàngKhải Thuần đang cảm mến mi nặng đấy. Đoan Hảo bịt tai lại: - Đừng. Hãy để anh ta giữ vẹn tấm chung tình với người đã chết. Liên Quế nghiêm nghị: - Bây giờ, anh ta đã nhận ra rằng, chung tình với người còn sống mới có íchlợi, chứ chung thủy với người chết thì có nghĩa lý gì.www.vuilen.com 165Tác Giả: Yến Quỳnh ANH ĐÀO RỘ NỞ -Mi nói bậy quá, Liên Quế ơi. - Ta nói thật đó. Anh Khải Thuần yêu mi. Anh ấy tâm sự với mẹ. Nhờ mẹlàm nhịp cầu. ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Anh đào nở rộ P21Tác Giả: Yến Quỳnh ANH ĐÀO RỘ NỞ Chương 21 N gày nghĩ Đoan Hảo ghé Liên Quế chơi. Vừa thấy Đoan Hảo, Liên Quếtrách ngay: - Dữ hông! hôm nay mới thấy bóng mi. Bộ mi định ở mãi trong xí nghiệpsao chớ? Đoan Hảo cười tươi: - Ta định đến đây mỗi ngày, nhưng ngại mi với anh Khiết Nam mắc bận tiếpbệnh nhân. Liên Quế liếc Đoan Hảo, dài giọng: - Mi làm như ta bận khám bệnh rồi chẳng có thời gian dành cho bạn be. - Hẳn nhiên rồi, vì ông bà bác sĩ nào chẳng mong phòng mạch luôn đầy bệnhnhân. Liên Quế giơ nắm tay dứ dứ trước mặt Đoan Hảo: - Chỉ có mi vô lương tâm mới nói thế, còn ta luôn mong cho mọi người khỏemạnh. Đoan Hảo rụt cổ: - Chà! Làm bộ tốt dữ. Thử một ngày phòng mạch vắng ngắt, không một bệnhnhân, xem mi co kêu ca không? Liên Quế tinh nghịch: - Ta chỉ kêu ca khi mi lười ghé đây chơi và bế con bé Quế Châu của ta thôi. - Xí! Lợi dụng ta trông con cho mi. - Để xem ai lợi dụng. Ta cho bế ké còn không biết ơn... Liên Quế nói xong, cười giòn. Đoan Hảo rất thích nhìn Liên Quế, một ngườibạn đang viên mãn, hạnh phúc. - Bé Quế Châu đâu rồi? - Anh Khiết Nam đang dắt nó đi chơi lòng vòng đâu đó.www.vuilen.com 162Tác Giả: Yến Quỳnh ANH ĐÀO RỘ NỞ Rồi Liên Quế nói thêm, vẻ vui sướng, tự hào: - Anh Khiết Nam cưng con lắm, mà con bé cũng thích đeo theo cha. Đoan Hảo đùa: - Nghe nói là biết mi không tròn trách nhiệm làm mẹ. Liên Quế lườm Đoan Hảo: - Nè, phê phán sai coi chừng ta trị tội mi đó nghe. - Ta mà nói sai? Liên Quế gật đầu: - Chứ sao. Suốt ngày ở trong xí nghiệp nên đâu thấy ta là một bà mẹ cực kỳtốt. Đoan Hảo lại châm chọc: - Tốt mà cứ gởi cháu cho bà nội giữ. -Tại nội yêu cháu, thích được trông nom săn sóc. - Mi là kẻ đại phúc nhất trần gian. Nghe Đoan Hảo buông câu nhận xét, Liên Quế đưa mắt nhìn bạn, vừa xót xavừa thương cảm. Hơn ai hết, Liên Quế hiểu rất rõ nỗi lòng của Đoan Hảo. Thôikhông đùa nửa, Liên Quế nghiêm túc hỏi: - Sao công việc của mi ở xí nghiệp thế nào? Chắc là tiến bộ nhiều. Đoan Hảo từ tốn đáp: - Ta kết toán sổ sách chứ có cưa bào đục đẽo cắt gọt gì đâu mà tiến bộ. Liên Quế bật cười: - Thế mà ta cứ tưởng mi đang miệt mài sản xuất gáo dừa. Đoan Hảo thiệt tình: - Ta cũng muốn sản xuất lắm chứ, nhưng học hoài mà chẳng gọt nỗi cái gạttàn thuốc. Liên Quế kêu lên:www.vuilen.com 163Tác Giả: Yến Quỳnh ANH ĐÀO RỘ NỞ -Trời đất! Mi định kiếm ông chồng ghiền thuốc nặng hay sao mà tính sắmgạt tàn? Y sĩ cấm hút thuốc nghe chưa. Đoan Hảo nhăn mày: - Khổ qua bà ơi! Chưa gì đã xuyên tạc. Người ta thích những món đồ đẹp. Liên Quế tuôn một hơi: - Nhiều món đẹp như là con khỉ nè, bình hoa, bình trà, tách, chén đũa,muỗng, cả kẹp tóc nữa... Thiếu gì món sao không thích, lại thích cái gạt tànthuốc? - Món gì, ta cũng thích hết. - Lại ba phải rồi. Nhưng thích thì cứ ráng đẽo gọt cho được một món đi. Đoan Hảo cười tinh nghịch: - Ta sẽ cố gắng chọn một món dễ nhất là đôi đũa bếp để đẽo gọt. Khi nàolàm xong ta sẽ tặng vợ chồng mi. Liên Quế cũng lém lĩnh đáp lại: - Ta cũng ráng chờ nhận đôi đũa bếp từ bàn tay vụng về của mi. Đoan Hảo hỏi lại: - Mi chê ta vụng về, vậy bàn tay mi có khéo léo hơn không? - Ta biết làm đũa ăn cơm đó. Đoan Hảo cười xòa: -Hay nhỉ? Rồi Đoan Hảo bình luận: - Kể ra, con người giỏi ghê hén Liên Quế. Từ gáo dừa mà chế biến ra đủ thứmặt hàng. - Bởi thế, khách nước ngoài mới ưa chuộng. À, mà mi có giới thiệu hàng vớikhách nước ngoài không? - Khâu đó có người làm mà. Ta chỉ co khả năng thống kê, kết toán sổ sách. Đang nói chuyện vui vẻ với Liên Quế, bất chợt Đoan Hảo hạ giọng, ngậmngùi:www.vuilen.com 164Tác Giả: Yến Quỳnh ANH ĐÀO RỘ NỞ - Đời ta mà không mi với dì Nhạn, không biết sẽ trôi nổi về đâu. Một việclàm nhẹ nhàng, một chỗ dung thân yên ổn giúp ta trốn tránh cuộc sống đầy cayđắng nầy. Liên Quế nhìn Đoan Hảo, vẻ ái ngại: - Mi lại bi quan rồi. Việc gì phải trốn chạy cuộc sống? Cứ sông một cáchđường hoàng, bình thản. Giọng Đoan Hảo chùng xuống thấp: -Làm sao ta bình thản được chớ. Liên Quế choàng tay qua vai Đoan Hảo động viên: -Hãy quên hết chuyện cũ đi! Mọi việc bắt đầu lại từ đầu, cuộc sống mới đangchờ đợi mi. Đoan Hảo nín thinh. Nàng chẳng mong một cuộc sống mới làm gì, chỉ muốnđược yên thân. Đừng ai biết đến Đoan Hảo bất hạnh đáng thương, cũng đừng aithương hại Đoan Hảo. Đoan Hảo nghiêm túc trả lời Liên Quế: - Giờ đây, ta chỉ muốn ở ẩn. - Ta sẽ kéo người ra khỏi kiếp sống ẩn dật đó. Rồi Liên Quế phán tiếp: - Có một người đàn ông rất rộng lượng tốt bụng, rất đỗi yêu mi. Đoan Hảo lắc mạnh đầu: -Mi đừng nói chuyện đó với ta, ta chán ngán lắm rồi. Liên Quế tỏ ra hào hứng: - Mi không muốn nghe, ta vẫn có bổn phận nói dùm cho người ta. Anh chàngKhải Thuần đang cảm mến mi nặng đấy. Đoan Hảo bịt tai lại: - Đừng. Hãy để anh ta giữ vẹn tấm chung tình với người đã chết. Liên Quế nghiêm nghị: - Bây giờ, anh ta đã nhận ra rằng, chung tình với người còn sống mới có íchlợi, chứ chung thủy với người chết thì có nghĩa lý gì.www.vuilen.com 165Tác Giả: Yến Quỳnh ANH ĐÀO RỘ NỞ -Mi nói bậy quá, Liên Quế ơi. - Ta nói thật đó. Anh Khải Thuần yêu mi. Anh ấy tâm sự với mẹ. Nhờ mẹlàm nhịp cầu. ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
Tiểu thuyết Truyện cười – truyện tranh Truyện du lịch truyện ma – kinh dịGợi ý tài liệu liên quan:
-
Càn Khôn Song Tuyệt - Gia Cát Thanh Vân
722 trang 128 0 0 -
Cẩm nang du lịch 16 điều giúp bạn an toàn khi đi du lịch
4 trang 64 6 0 -
Luân Hồi Cung Chủ - Gia Cát Thanh Vân
494 trang 62 0 0 -
Để viết một kịch bản truyện tranh?
4 trang 43 0 0 -
344 trang 43 0 0
-
2239 trang 41 0 0
-
Ma Đao Sát Tinh - Ngọa Long Sinh
1122 trang 41 0 0 -
Kinh Sở Tranh Hùng Ký - Huỳnh Dị
84 trang 39 0 0 -
Âm Dương Thần Chưởng - Trần Thanh Vân
256 trang 38 0 0 -
Điệu Sáo Mê Hồn - Ngọa Long Sinh
1451 trang 38 0 0 -
Truyện ngụ ngôn Bài học đâu tiên của Gấu con
1 trang 35 0 0 -
Chấn Thiên Kiếm Phổ - Độc Cô Hồng
459 trang 35 0 0 -
276 trang 32 0 0
-
Truyện kiếm hiệp Uyên Ương Đao - Kim Dung
70 trang 30 0 0 -
Hắc Thánh Thần Tiêu - Giả Kim Dung
1124 trang 29 0 0 -
6 trang 28 0 0
-
Ngũ Hành Sinh Khắc - Ngọa Long Sinh
462 trang 28 0 0 -
7 trang 28 0 0
-
Hạnh Hoa Thôn phục hận - Sơn Linh
305 trang 28 0 0 -
315 trang 28 0 0