Thông tin tài liệu:
Vừa vào đến nhà, thấy Thúc Linh, Hạ Vũ đã kêu lên. - May quá, có em ở nhà. Đi với anh, Thúc Linh. Thúc Linh nhìn Hạ Vũ từ đầu đến chân: - Có việc gì thế? Em vừa đi Vũng Tàu về chưa kịp nghỉ ngơi. - Thì đi với anh chút xíu thôi. Không thể thoái thác, Thúc Linh vào thay quần áo xong, xin phép mẹ. Bà Thúc Bằng phàn nàn: - Thằng Hạ Vũ hôm nay lạ, có việc gì gấp mà không kịp ngồi uống miếng nước. ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Anh đào nở rộ P25Tác Giả: Yến Quỳnh ANH ĐÀO RỘ NỞ Chương 25 V ừa vào đến nhà, thấy Thúc Linh, Hạ Vũ đã kêu lên. - May quá, có em ở nhà. Đi với anh, Thúc Linh. Thúc Linh nhìn Hạ Vũ từ đầu đến chân: - Có việc gì thế? Em vừa đi Vũng Tàu về chưa kịp nghỉ ngơi. - Thì đi với anh chút xíu thôi. Không thể thoái thác, Thúc Linh vào thay quần áo xong, xin phép mẹ. BàThúc Bằng phàn nàn: - Thằng Hạ Vũ hôm nay lạ, có việc gì gấp mà không kịp ngồi uống miếngnước. Thúc Linh nhoẻn miệng cười với mẹ: - Anh ấy có tâm sự riêng, mẹ ạ. Cần tâm sự với con. Bà Thúc Bằng ngó Thúc Linh: - Còn con nửa đi với nó hoài coi chừng Nhã Trường hiểu lầm đó. Thúc Linh ôm cổ bà Thúc Bằng: Ối! Mẹ khỏi lo. Con với Nhã Trường vẫn chưa chịu cưới nhau - Thì mẹ lo chọn ngày lành tháng tốt cho tụi con đi. Nói xong, Thúc Linh cười giòn tan rồi chạy đi tuốt. Bà Thúc Bằng nhìn theo,lắc đầu, lẩm bẩm. - Thật không hiểu nổi. Ngồi sau xe Hạ Vũ, Thúc Linh hỏi khẽ: - Đi đâu đây? - Đến công viên cho thanh thản. Thúc Linh thì ta thán: - Hết biết! Lại đòi đưa hướng dẫn viên du lịch đến công viên chơi.www.vuilen.com 202Tác Giả: Yến Quỳnh ANH ĐÀO RỘ NỞ Không chú ý nghe Thúc Linh nói, Hạ Vũ cho xe chạy thẳng. Đến nơi, Hạ Vũgởi xe. Hai người đi bộ vào trong. Trời chiều dịu nắng. Vừa ngồi xuống chiếcbăng đá dưới tán cây xanh, Thúc Linh hỏi Hạ Vũ: - Lúc nầy anh vẫn đi làm chứ? - Đều đều. - Đang viết phóng sự gì vậy? - Lang thang trên phố. Thúc Linh đưa mắt ngó Hạ Vũ: - Anh không đùa chứ? Lang thang trên phố và uống rượu tìm quên phảikhông? Anh thật tệ. Không ngờ anh lại yếu đuối đến thế. Bị Thúc Linh chỉ trích, Hạ Vũ phân trần:; - Anh đang tức mẹ anh đây. - Bác gái thế nào? - Bà bắt anh cưới vơ. Thúc Linh cắt lời Hạ Vũ: - Không chừng anh cưới vợ thì tốt hơn đấy. Hạ Vũ trợn mắt: - Sao? - Em thấy anh nên cưới vợ đi. Có người cầm chân, anh không còn đi langthang, không còn sống buông thả nửa. - Không ngờ em lại đông tình với mẹ anh. - Em thấy bác gái rất lo cho anh. Hạ Vũ cau mày: - Lo gì, khi không bắt anh cưới cô Hà Châu nào đó là bạn của Trúc Mai, anhchẳng ưa được. - Sao anh không ưa? - Ai đời đến nhà chơi, cô ta cứ bám theo nói chuyện mãi với một mình anh.www.vuilen.com 203Tác Giả: Yến Quỳnh ANH ĐÀO RỘ NỞ - Thì người ta muốn tìm hiểu anh. - Trái lại anh chẳng muốn tìm hiểu cô ta. Thúc Linh nói cứ như mọi chuyện thật dễ dàng: - Không chịu thì anh nói với bác gái. Hạ Vũ than thở: - Nhưng mẹ anh cứ khăng khăng bắt anh phải làm lễ đính hôn trong tuần sau. Thúc Linh như hiểu ra: - Lại nhờ em thuyết phục bác gái chứ gì? Nhưng lần nầy không dễ đâu. Bácđã quyết định kiếm dâu rồi thì anh đừng hòng trốn thoát. - Nhưng anh chỉ cưới người anh yêu thôi. - Tiếc rằng người ta đã giận anh và không thèm ưng anh. Bỗng Hạ Vũ lên tiếng trách cứ Thúc Linh: - Em đã hứa gặp Đoan Hảo giúp anh rồi lại quên. Thúc Linh thanh minh: - Em đâu có quên, nhưng mắc bận đưa khách đi liên tục nên chưa rãnh. - Chờ em rãnh hả? Thôi không cần nửa. Anh sẽ đi gặp Đoan Hảo đấy. Nói rồi, Hạ Vũ đứng lên đi thẳng. Thúc Linh kêu với theo: - Anh Hạ Vũ! chờ với. Định bỏ em một mình ở lại công viên hả? Hạ Vũ quay lại: - Em về đi. Anh đến chỗ Đoan Hảo. Nhất định anh phải đưa cô ấy về thànhphố. Không có Đoan Hảo, anh không về. Thúc Linh đến bên Hạ Vũ: - Anh muốn đi đâu cũng được, nhưng phải đưa em về. Ai biểu anh chở emđến đây. Hạ Vũ càu nhàu: - Nhanh lên! Anh đang gấp đây.www.vuilen.com 204Tác Giả: Yến Quỳnh ANH ĐÀO RỘ NỞ Thúc Linh liếc Hạ Vũ bằng nửa con mắt. Người đâu mà kỳ dị thất thường.Đúng là thất tình cho nên tâm trí bất ổn. Trước thái độ khó chịu của Hạ Vũ, Thúc Linh nổi đóa: - Anh gấp thì cứ đi. Em về bằng xích lô cũng được. Thế là Hạ Vũ lấy xe va thẳn nhiên vọt thẳng. Dường như anh chàng khôngcòn biết đến sự hiện diện của cô bạn Thúc Linh nữa. Đôi mắt mở to ngạc nhiên trước hai người khách mới đến, Đoan Hảo vừamừng vừa lúng túng. Không thể ngờ được bác sĩ Thúc Bằng và Thúc Linh đếnđây. Đoan Hảo không thốt nên lời, cả lời chào cũng bị ngắc ngứ. Bác sĩ Thúc Bằng nhìn Đoan Hảo, cười dung dị: - Thế nào, con gái? Trốn tránh ở đây rồi im hơi lặng tiếng cả với bác nữasao? Con thật là tệ! Đúng là Đoan Hảo thật tệ với ông bà bác sĩ Thúc Bằng. Tình cảm hai ông bàvà cả Thúc Linh dành cho Đoan H ...