Danh mục

Anh đào nở rộ P3

Số trang: 0      Loại file: pdf      Dung lượng: 202.03 KB      Lượt xem: 11      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Phí tải xuống: 2,000 VND Tải xuống file đầy đủ (0 trang) 0
Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Gia đình bà Thảo Trúc đề nghị cháu đến chăm sóc sức khỏe cho bà ấy tại nhà. Cháu nghĩ sao, Đoan Hảo ? Mắt đang cúi nhìn những viên gạch hoa dưới chân, nghe bác sĩ Thúc Bằng nói, Đoan Hảo ngẩng lên : - Nghĩa là cháu không còn được làm việc ở đây với bác sĩ nữa. Bất ngờ quá, Đoan Hảo lại gọi ông Bằng là bác sĩ như những ngày đầu ở bệnh viện. Bác sĩ Thúc Bằng cười hì hì khiến khuôn mặt ông trẻ ra. Đôi mắt ông sáng...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Anh đào nở rộ P3Tác Giả: Yến Quỳnh ANH ĐÀO RỘ NỞ Chương 3 G ia đình bà Thảo Trúc đề nghị cháu đến chăm sóc sức khỏe cho bà ấy tạinhà. Cháu nghĩ sao, Đoan Hảo ? Mắt đang cúi nhìn những viên gạch hoa dưới chân, nghe bác sĩ Thúc Bằngnói, Đoan Hảo ngẩng lên : - Nghĩa là cháu không còn được làm việc ở đây với bác sĩ nữa. Bất ngờ quá, Đoan Hảo lại gọi ông Bằng là bác sĩ như những ngày đầu ởbệnh viện. Bác sĩ Thúc Bằng cười hì hì khiến khuôn mặt ông trẻ ra. Đôi mắt ông sángngời dưới đôi mày rậm và vầng trán cao rộng. Người ông cao lớn trong chiếc áoblouse trắng toát rộng rãi. Nhìn Đoan Hảo, giọng ông sảng khoái. - Dĩ nhiên rồi con gái. Cháu sẽ làm việc cho bà Thảo Trúc. Gia đình ấy sẽ trảlương hậu hỉ cho cháu. Suy nghĩ đi rồi trả lời cho bác biết. Suy nghĩ gì nữa kia chứ ? Ở đâu cũng là làm việc, là săn sóc phục vụ bệnhnhân. Tuy nhiên, Đoan Hảo chưa hề nghĩ là nàng chỉ săn sóc bệnh nhân tại tưgia. Nhà đó thế nào mà ghê nhỉ ? Dám mướn cả y tá phục vụ riêng. Cả tuần nay, Đoan Hảo cũng đã chăm sóc bà Thảo Trúc cùng với bác sĩThúc Bằng rồi. Nàng đã biết tính ý của bệnh nhân. Bà hay cáu gắt lắm. Đó là ởtại đây, phòng mạch tư của bác sĩ Thúc Bằng. Không biết khi ở nhà riêng bà cònkhó thế nào nữa . Tuy nhiên, đó không phải là vấn đề Đoan Hảo bận tâm, mà làđiều khác kia. Đoan Hảo không muốn về nhà bà Thảo Trúc vì thích làm việc với bác sĩThúc Bằng. Nàng không muốn rời phòng mạch và ông bác sĩ đáng mến nầy .Những khi cao hứng vui vẻ ông thường gọi nàng là con gái. Đoan Hảo rất thích.Là cô gái mồ côi, nàng rất quí những ân tình ấm áp mà gia đình bác sĩ ThúcBằng dành cho. Nếu nhận lời bà Thảo Trúc, Đoan Hảo có được mỗi chiều về với gia đìnhbác sĩ không ? Những ngày qua, nàng đã gắng bó với họ và xem nơi đó như nhàmình. Nàng không muốn rời xa. Chắc là phải ở suốt với bà Thảo Trúc, vì banđêm bà cũng cần cô. Sao bác sĩ Thúc Bằng lại muốn cho Đoan Hảo đi nhỉ ? Thấy nàng đắn đo, ông lên tiếng giục :www.vuilen.com 16Tác Giả: Yến Quỳnh ANH ĐÀO RỘ NỞ - Thế nào, con gái ? Bằng lòng nhé ? Bỗng dưng Đoan Hảo muốn phản kháng : - Không, cháu muốn ở lại làm việc với bác hà. Nét mặt bác sĩ Thúc Bằng nghiêm nghị : - Gia đình bà Thảo Trúc đang cần cháu, Đoan Hảo à. Đoan Hảo lắc đầu : - Gia đình ấy sẽ tìm được y tá khác. Giọng ông Thúc Bằng đều đều phân tích. - Chính cháu đã săn sóc cho bà Thảo Trúc rất tốt. Cháu luôn kiên trì vớingười bệnh. Gia đình họ thấy rõ điều đó nên ân cần mời cháu làm việc. Cháubiết rõ tính ý bà Thảo Trúc. Có cháu làm hộ lý, họ rất yên tâm và tin rằng bà ấysẽ mau khỏi bệnh. Vẫn nhìn miệng bác sĩ nói, Đoan Hảo hỏi bất chợt : - Sao lại là cháu ? Bác sĩ Thúc Bằng cười cởi mở : - Hỏi gì lạ thế con gái ? Bởi vì cháu đã thạo công việc. Cháu là một y tá giỏicủa bác. Đoan Hảo giận dỗi : - Thế mà bác lại đồng ý cho cháu đi. Bác sĩ Thúc Bằng hơi sững sờ trước câu nói của Đoan Hảo. Một lúc ông ôntồn nói : - Bác cần cháu, nhưng gia đình bà Thảo Trúc cũng rất cần cháu. Gia đình họbận rộn không có ai săn sóc bà ấy. Cháu nhận là phải lắm. Bác vẫn đến đó chơiluôn. Có cần gì, cháu hãy gọi điện cho bác. Nàng hỏi ông : - Cháu đi, ai sẽ làm việc cho bác ? - Bác sẽ tìm người khác, chuyện ấy không lo. - Rồi mai mốt người ta không cần đến cháu nữa thì sao ?www.vuilen.com 17Tác Giả: Yến Quỳnh ANH ĐÀO RỘ NỞ Dứ dứ ngón tay vào trán Đoan Hảo, bác sĩ Thúc Bằng cười bảo : - Toàn nói chuyện khó khăn không hà. Lúc đó, cháu sẽ trở về lại làm việccho bác, chịu chưa ? Đoan Hảo vẫn áy náy : - Cháu không muốn xa gia đình bác. Hai bác đã lo cho cháu nhiều. Bác sĩ Thúc Bằng cười, giải quyết cho Đoan Hảo. - Ở thành phố nầy chứ có xa xôi gì. Cháu vẫn về thăm hai bác được mà. - Để cháu hỏi ý kiến bác gái. - Thì bác gái cũng đồng ý ngay. Đoan Hảo vẫn ngập ngừng chưa biết quyết định thế nào. Đến khi gia đình bà Thảo Trúc gặp nàng, khẩn khoản yêu cầu thì nàng đãxiêu lòng. Thế là từ giã gia đình bác sĩ Thúc Bằng, Đoan Hảo đến nhà bà Thảo Trúc.Không còn đắn đo nữa, nàng bình thản lên đườn , mang theo những lời độngviên của bác sĩ Thúc Bằng. Đến đón bà Thảo Trúc và Đoan Hảo là Hạ Vũ. Nếu chàng chưa từng đếnphòng mạch của bác sĩ Thúc Bằng thăm bà Thảo Trúc thì Đoan Hảo không làmsao nghĩ chàng là con bà được. Tại sao bà nhỏ bé thế kia mà lại sinh ra mộtchàng trai cao lớn thế nầy ? Nàng bật cười với ý nghĩ vừa lóe lên khi liếc nhìnHạ Vũ. Bắt gặp nụ cười tinh quái của Đaon Hảo, Hạ Vũ muốn sừng sộ, nhưng chợtthấy không nên. Vì thế, chàng thay đổi thái độ ngay. - Rất vui mừng khi cô đồng ý về với mẹ tôi. Trời ạ ! Về với mẹ tôi . Trước điệu bộ kiểu cách đến khôi hài, cộng thêmcâu nói đến là kỳ cục của Hạ Vũ, Đoan Hảo trố mắt nhình Hạ Vũ cố nén tiếngcười. - Tôi đi vì công việc. Hạ Vũ tinh ý nhận thấy nụ cười cố giấu của Đoan Hảo, chàng nhạo báng : - Cô thích cười lắm phải không ? Gì cũng cười được. Hay thật. Chăm sócngười bệnh mà cười được à ?www.vuilen.com 18Tác Giả: Yến Quỳnh ANH ĐÀO RỘ NỞ Trước những lời lẽ đầy cáu gắt của Hạ Vũ, nụ cười tắt ngay trên môi ĐoanHảo. Anh chàng tiếp tục, không biết nói thật hay lay mỉa mai nàng ? - Giá như cô cười mà có thể làm cho bao nhiêu người hết bệnh được nhỉ ? Mặt Đoan Hảo tối sầm lại. Chua ngoa đến thế là cùng. Nhưng chua ngoa làđể dành cho con gái... Hất mặt lên, nàng bảo : - Cám ơn anh đã nhiệt tình nhắc nhở. Tôi sẽ luôn nhớ đến nhiệm vụ đối vớibệnh nhân ...

Tài liệu được xem nhiều: