Danh mục

Ánh hồng hạnh phúc P10

Số trang: 0      Loại file: pdf      Dung lượng: 183.31 KB      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (0 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Sáng nay vừa thức dậy, Hoa Phượng đã cảm thấy buồn rười rượi. Có lẽ tại trời âm u sắp mưa chăng? Hôm nay là chủ nhật mà nhà cô lại im ắng quá. Hoa Phượng đi xuống bếp định kiếm chút gì bỏ bụng thì thấy chị Châu đang lúi húi chiên xào món gì đó thơm lừng. Cô ngạc nhiên: -Ủa! Sao chị nói là hôm nay chị đi chùa ở Thủ Đức? - Đi chứ. Để chị làm ít thức ăn cho em cái đã. -Chị làm đồ ăn làm gì cho mất công....
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ánh hồng hạnh phúc P10Tác Giả: Khánh Vân ÁNH HỒNG HẠNH PHÚC CHƯƠNG X S áng nay vừa thức dậy, Hoa Phượng đã cảm thấy buồn rười rượi. Có lẽ tạitrời âm u sắp mưa chăng? Hôm nay là chủ nhật mà nhà cô lại im ắng quá. HoaPhượng đi xuống bếp định kiếm chút gì bỏ bụng thì thấy chị Châu đang lúi húichiên xào món gì đó thơm lừng. Cô ngạc nhiên: -Ủa! Sao chị nói là hôm nay chị đi chùa ở Thủ Đức? - Đi chứ. Để chị làm ít thức ăn cho em cái đã. -Chị làm đồ ăn làm gì cho mất công. Em ở nhà một mình khoẻ thấy mồ.Chừng nào đói thì ra quán ăn một tô phở là xong. -Thôi, ăn phở làm chi cho tốn tiền mà đâu có nọ chị nấu cơm xong hêt rồi.Em cứ ở nhà hay muốn đi đâu chơi cũng được, hễ đói thì về lấy cơm ra ănnghen. Hoa Phượng lắc đầu cười, không có ý kiến nữa, vì cơm nước chị ấy đã nấuxong. Có tiếng mấy bà cũng đi chùa gọi í ới trước cổng. Chị Châu vội vàng đi ranhập hội, không quên gọi Hoa Phượng khóa cổng. Giờ chỉ còn một mình cô ở nhà, anh Huy và chị Bích đã đi chơi, còn thằngHoàng thì đi cắm trại với bạn bè trong lớp. Quanh quẩn trong nhà một hồi, HoaPhượng thấy chán quá. Tự nhiên cô nghĩ đến Thanh Trà. Dạo trước, chủ nhật nào Thanh Trà cũngđến đây chơi. Nhưng từ hôm gặp mặt ở nhà Nguyên Bình đến naỵ Thanh Trà cóvẻ như muốn tránh mặt cô, không đi chung với cô nữa. Vào công ty cũng ít nóichuyện. Không riêng gì Hoa Phượng mà ngay cả anh Quốc, chị Mai cũng đều thấy lạ.Cô nằm dài trên ghế xa-lông phân vân, nghĩ ngợi. Chẳng lẽ tình bạn thân thiếtbao lâu nay, chỉ vì Công Dinh mà lại trở nên xa cách, nhạt nhẽo đến như vậysao? Hoa Phượng thở dài. Bữa trước cô còn ngờ ngợ, không biết là Thanh Trà đổitánh kỳ cục như vậy là vì ai? Vì Công Dinh hay anh chàng ca sĩ Nguyên Bình?Nhưng sau nhiều ngày suy nghĩ và quan sát thái độ của Thanh Trà, cô có thểkhẳng định là chỉ vì Công Dinh mà thôi. Đòi làm quen với ca sĩ Nguyên Bìnhchỉ là một cái cớ để hai người tự nhiên đi với nhau thôi. Tiếng chuông reo vang làm Hoa Phượng giật mình ngồi bật dậy. Cô nheomắt nhìn ra cổng, thấy Công Dinh đang đứng ở bên ngoài. Tự nhiên cơn bực tứcnãy giờ trỗi dậy. Đang lúc không muốn gặp thì Dinh lại lù lù xuất hiện, cô mímmôi ngồi im.www.phuonghong.com 79 www.taixiu.comTác Giả: Khánh Vân ÁNH HỒNG HẠNH PHÚC Nhưng rỗi nghĩ lại, cô làm ra vẻ bình thản, lững thững ra mở cổng, tronglòng thầm nghĩ cứ xem như một người quen bình thường. Hoa Phượng cườinhẹ, khi mở cánh cổng cho Dinh vào: -Hôm nay anh rảnh à? Sao đi có một mình vậy? Công Dinh không trả lời mà ngược lại, anh nhìn cô, dò xét: -Nhà sao vắng thế? Hình như là có một mình em ở nhà thôi à? - Đúng là như vậy chứ còn hình như gì nữa. -Sao không gọi điện thoại cho anh? Hoa Phượng làm ra vẻ ngạc nhiên: -Gọi cho anh? Để làm gì? -Em muốn đi đâu chơi, anh sẽ đưa em đi. Giọng Hoa Phượng lạnh băng: -Không đi đâu cả. Mà nếu có muốn thì tự em đi được rồi, cần gì phải gọianh. Công Dinh nắm lấy tay cô: -Em giận anh phải không? -Giận anh? Vì chuyện gì? Hoa Phượng rút tay lại, nhưng Dinh vẫn nắm chặt tay cô không buông, mắtnhìn đăm đăm. - Đúng là em giận. Nếu không thì tại sao mấy hôm nay em lại có cách cư xửlạ lùng như vậy? -Em lạ lùng ở chỗ nào? – Hoa Phượng cố lấy vẻ điềm tĩnh hỏi. -Từ hôm ở nhà Nguyên Bình về, anh gọi điện thoại đến thì thằng Hoàng nóirằng em ngủ rồi, nhưng anh biết chắc rằng chưa. Sao em không muốn nóichuyện với anh? Hoa Phượng im lặng cùng Dinh đi vào nhà. Để Công Dinh ngồi ở ghế xa-lông, cô đến tủ lạnh lấy một ly đá và một lon Cocạ Cô trở ra ngồi đối diện, đặttất cả trước mặt Dinh rồi mời anh uống một cách khách sáo. Công Dinh vò vẻgiận vì cử chỉ lạnh nhạt của cô, anh gạt lon nước ngọt và ly đá sang một bên,nhìn thẳng vào cô: -Anh đang chờ câu trả lời của em. Hoa Phượng suy nghĩ một chút rồi nói chậm rãi: -HÔm đó, em ngủ thật. Công Dinh lắc đầu, giọng buồn buồn:www.phuonghong.com 80 www.taixiu.comTác Giả: Khánh Vân ÁNH HỒNG HẠNH PHÚC -Vậy mấy ngày nay thì sao? Em cố tình muốn lánh mặt anh. -Em làm như thế để làm gì? – Cô vẫn nói bằng giọng đều đều, dửng dưng. -Anh không biết. Nhưng nhất định là có chuyện gì đó đã xảy ra. Anh đã có gìkhông đúng khiến em giận? -Em đã nói rồi. Em vẫn bình thường, chẳng giận dỗi gì cả. Công Dinh chồm tới trước, nắm lấy bàn tay cô đang gõ vu vơ trên mặt bàn.Anh nhìn cô đăm đăm, ánh mắt có sức thu hút kỳ lạ, khiến Hoa Phượng cảmthấy tự nhiên tim mình đập mạnh. Cô nhìn rõ được gương mặt của mình đượcthu nhỏ xíu long linh trong mắt anh. -Em…ghen phải không? Hoa Phượng hơi giật mình. Dù Dinh nói bằng một giọng điệu hết sức nhẹnhàng, nhưng cũng làm cô bất ngờ. Cô cảm thấy hồi hộp, tim đập nhanh hơn,trên mặt hiện rõ sự bối rối. Cô không biết ...

Tài liệu được xem nhiều: