Danh mục

Ánh hồng hạnh phúc P5

Số trang: 0      Loại file: pdf      Dung lượng: 188.44 KB      Lượt xem: 5      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Phí tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (0 trang) 0
Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Tiếng cười đùa ồn ào từ dưới sân vọng lên làm Hoa Phượng thức giấc. Cô nằm im trên giường, đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh nắng đã ùa vào tràn ngập trong phòng. Thời tiết có vẻ nóng bức, nhưng vì hôm nay là ngày chủ nhật nên Hoa Phượng chẳng buồn dậy. Cô muốn ngủ them một chút nữa, nhưng hình như không thể được. Lăn qua trở lại một hồi, cô nhíu mày lắng nghe. Rõ rang là những tiếng đùa giỡn om sòm ở ngay trong sân nhà mình chứ đâu. Chậc thằng...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ánh hồng hạnh phúc P5Tác Giả: Khánh Vân ÁNH HỒNG HẠNH PHÚC CHƯƠNG V T iếng cười đùa ồn ào từ dưới sân vọng lên làm Hoa Phượng thức giấc. Cônằm im trên giường, đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh nắng đã ùa vào tràn ngậptrong phòng. Thời tiết có vẻ nóng bức, nhưng vì hôm nay là ngày chủ nhật nên HoaPhượng chẳng buồn dậy. Cô muốn ngủ them một chút nữa, nhưng hình nhưkhông thể được. Lăn qua trở lại một hồi, cô nhíu mày lắng nghe. Rõ rang lànhững tiếng đùa giỡn om sòm ở ngay trong sân nhà mình chứ đâu. Chậc thằngHoàng lại kéo bạn bè về quậy phá nữa rồi. Cậu út nhà nay mỗi lần dẫn lũ bạn về thì ôi thôi, tụi nó phá như giặc, ngoàisân trông cứ như một bãi chiến trường, còn ba bốn thằng chúng nó thì leo tuốtlên cây mận, ngồi vắt vẻo trên đó giống như một lũ khỉ. Trái thì tụi nó vạch sạchđã đành, ngay cả lá cũng không thoát. Mỗi lần chúng tảo thanh cây mận là lárụng đầy sân, cây thì trụi lủi. Nhưng được cái là chúng rất biết điều và cũng dễthương lắm, nên chẳng ai cằn nhằn, vì trước khi ra về thì cả đám xúm lại dọndẹp nhà cửa, quét sân, gom lá sạch sẽ, và điều quan trọng nhất là chúng để dànhcả một rổ mận to tướng cho Hoa Phượng. Nên sang hôm sau là cô có cả một túimận bự đem vào công ty phân chia cho mọi người. Hoa Phượng uể oải ngồi dậy, vươn vai lười biếng đến bên cửa sổ nhìnxuống, cô chợt ngẩn người trố mắt nhìn cảnh tượng dưới sân, ngạc nhiên quásức. Thằng Hoàng và Vĩnh Tú mỗi người một cái cây dài thong, đang chọc nhữngtrái mận cho rớt xuống. Quái đản hơn, Thanh Trà và thằng nhóc em của VĩnhTú thì chạy lăng xăng, lui cui lượm những trái mận rơi lăn lóc trong sân. -A! Chỗ này có một chum quá xá cỡ nè Hoàng. Thanh Trà ngửa cổ nhìn, miệng hết toáng, tay thì chỉ trỏ lia liạ. Chợt trôngthấy Hp, Thanh Trà bèn la lên: -Chu choa! Giờ mới chịu dậy hả cô nương? Hoa Phượng chồm người ra, nói vọng xuống: -Tính ngủ đến trưa, nhưng cái giọng của mày chat chúa quá, nên không thểngủ được. -Ê! Đâu phải mình tao, nhìn coi. -Chị PHượng! Chị nhìn nè, hôm nay em cho chị ăn mận mệt nghỉ. Vừa nói, Hoàng vừa chỉ hai cái rổ đặt trên xích đu, Hoa Phượng thấy hai rổđến đã đầy, vậy mà trong sân vẫn còn rất nhiều mận nằm rải rác chưa kịp nhặt.www.phuonghong.com 41 www.taixiu.comTác Giả: Khánh Vân ÁNH HỒNG HẠNH PHÚC Thanh Trà đứng chống nạnh, ngoắc cô: -Xuống đây đi. Làm gì đứng ở trển hoài vậy? -Ừa, đợi chút. Hoa Phượng chạy vụt vào đánh răng, thay áo xong là chạy ào xuống sân.Mọi người đã nghỉ taỵ Chị Châu đang lui cui quét lá rụng. Vừa thấy cô, ThanhTrà đã reo lên: -Lại đây xem chiến lợi phẩm của tụi tao nè. Nhìn những trái mận đỏ tươi mà nước miếng cứ ứ đầy trong miệng, HoaPhượng vừa hỏi vừa nuốt nước miếng đánh ực: -Có muối ớt chưa? -Chưa, để tao vô làm cho, ngồi đó đi. Hoa Phượng ngồi xuống cạnh rổ mận, hỏi Vĩnh Tú: -Em của anh tên gì vậy? Không đợi cho anh lên tiếng, thằng nhóc mau mắn trả lời: -Em tên là Văn. Em là…đệ tử của anh Hoàng. Hoa Phượng ngạc nhiên, quay lại nhướng mắt nhìn thằng em của mình.Thằng Hoàng cười tít mắt, nó tiến tới gần, nói một hơi: -Xin giới thiệu v ới chị Ba, đây là cu Văn, đệ tử của em. Còn anh Tú là sưphụ của em. -Gì kỳ vậy? – Hoa Phượng la lên. -Có gì đâu mà kỳ. -Mày nói rõ rang nghe coi. -Thì vầy nè - Thằng Hoàng giải thích – Trong thời gian ở Việt Nam chơi,anh Tú chịu dạy kèm Anh văn cho em, còn em thì sẽ dạy cu Văn vẽ. -Vẽ? Mà vẽ cái giống gì? -Thì vẽ phong cảnh, hoa lá, chân dung người ngợm gì cũng vẽ tuốt. -Ối trời đất ơi! – Hoa Phượng rũ ra cười – Trong nhà tui có một ông hoa. sĩ ởẩn, vậy mà nào giờ tui hổng biết. Thấy Hoa Phượng cứ cười nắc nẻ, thằng Hoàng lườm chị. - Đừng có mà cười, bữa nào chị chịu ngồi làm mẫu, em vẽ cho chị một bứcchân dung, bảo đảm không giống không ăn tiền. -Thôi, thôi. Cho tao xin đi. Mày mà vẽ cho xong, đem treo trước cổng thìchắc có hiệu nghiệm hơn tấm bảng “Coi chừng chó dữ” nữa. Chừng đó, chắcchị Ba mày kiếm lòi con mắt cũng không được một đứa phu quân.www.phuonghong.com 42 www.taixiu.comTác Giả: Khánh Vân ÁNH HỒNG HẠNH PHÚC -Xì! KHông thèm nói chuyện với chị nữa. Nắm lấy tay cu Văn nãy giờ cứ đứng đực mặt ra nghe, thằng Hoàng vừa lôinó đi vừa nói: -Qua đây rồi nè đệ tử. Đừng có nghe lời của bả. Miệng lưỡi của bả lúc nàocũng dìm chết nhân tài. Vẫn còn cười, Hoa Phượng quay sang Vĩnh Tú: -Còn anh? Bỉ chỉa bất ngờ, Tú nhướng mắt: -Hả? -Anh dạy Anh văn cho em tui hả? -Ừm – Vĩnh Tú gật đầu – Hoa Phượng có phản đối gì không? -Chuyện này thì không, mà tui còn phải cám ơn anh nữa là. Tại vì thằngHoàng học Anh văn dở lắm. -Thế à? -Anh đã nghe nó nói tiếng Anh chưa? -Chưa, bữA nay mới bắt đầu học. -VẬy hả? VẬy anh ran ...

Tài liệu được xem nhiều: