Danh mục

Ánh hồng hạnh phúc P6

Số trang: 0      Loại file: pdf      Dung lượng: 185.03 KB      Lượt xem: 9      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (0 trang) 0

Báo xấu

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Từ sáng đến giờ, Hoa Phượng miệt mài cắm cúi bên cái máy đánh chữ, không hề nghỉ taỵ Tiếng gõ lóc cóc vẫn vang lên đều đều trong phòng. MỌi người đã ra ngoài ăn cơm trưa, chỉ còn một mình cô ngồi lại chăm chỉ làm việc. Lúc nãy, trước khi đi, Thanh Trà và Quốc đã đến tận bàn níu kéo: -Nghĩ một chút đi. Ăn cơm xong rồi vào làm tiếp, không ai giành hết việc đâu mà sợ. Nhưng cô đã từ chối: -Thôi, mọi người đi đi. Tui không thấy...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ánh hồng hạnh phúc P6Tác Giả: Khánh Vân ÁNH HỒNG HẠNH PHÚC CHƯƠNG IV T ừ sáng đến giờ, Hoa Phượng miệt mài cắm cúi bên cái máy đánh chữ,không hề nghỉ taỵ Tiếng gõ lóc cóc vẫn vang lên đều đều trong phòng. MỌingười đã ra ngoài ăn cơm trưa, chỉ còn một mình cô ngồi lại chăm chỉ làm việc. Lúc nãy, trước khi đi, Thanh Trà và Quốc đã đến tận bàn níu kéo: -Nghĩ một chút đi. Ăn cơm xong rồi vào làm tiếp, không ai giành hết việcđâu mà sợ. Nhưng cô đã từ chối: -Thôi, mọi người đi đi. Tui không thấy đói. Thanh Trà trợn mắt la lên: -Gì mà không đói? Từ sáng đến giờ mày có ăn gì đâu. -Không đói thật mà. Chị Mai bước lại gần, cười với Hoa Phượng: -Chắc tại công việc nhiều quá nên Phượng cảm thấy no ngang phải không? Đạ, chắc là vậy. Cô ngẫm nghĩ một chút, rồi quay sang Thanh Trà, dặn dò: -Mày với anh Quốc đi ăn đi, rồi mua về cho tao một khúc bánh mì kẹp thịt làđược rồi. -Nhất định không đi hả? -Ừa. -Ăn bánh mì trừ cơm? -Ừa. -Thôi kệ nó, mình đi. Khi mọi người kéo nhau đi ra hết, căn phòng trở nên vắng lặng. H P lại tiếptục làm việc, mắt cứ dán vào tờ giấy, tay gõ đều. Cô chăm chỉ đến mức khôngthấy một người vừa đẩy cửa bước vào, tiến thằng đến bàn cô, kéo ghế ngồi. Cônói mà không nhìn lên: -Ăn gì mà lẹ vậy? Có nhớ mua cho tui không? -Em muốn mua gì? Hoa Phượng ngẩng phắt lên. Công Dinh đang ngồi trước mặt cô, cười: -Anh Dinh! Anh về hồi nào? -Vừa về, anh tới đây ngaỵ – Dinh nhìn quanh - Mọi người đâu hết rồi?www.phuonghong.com 49 www.taixiu.comTác Giả: Khánh Vân ÁNH HỒNG HẠNH PHÚC -Họ đi ăn com trưa rồi. -Em ăn chưa? Hoa Phượng lắc đầu: -Em còn nhièu việc phải làm nên không đi, nhưng em có nhờ Thanh Trà muabánh mì giùm rồi. Công Dinh làm như không nghe, anh khoát tay: -Vậy đi ăn với anh. Anh cũng đang đói. -Nhưng…. -KHông nhưng nhị gì cả. À! Ba anh đâu? -Em không biết, hinh nhu vẫn còn ở trong đó. Công Dinh đứng lênd, đi về phiá phòng Giám đốc, gõ cửa. Có tiếng ôngThịnh vọng ra: -Vô di. Công Dinh ở cửa bước vào: -Chào ba. -Ủa! Con mới về hả? Có chuyên gì không? Vào đây. Đạ không – Công Dinh hoi ngập ngừng – Con tới rủ Hoa Phượng đi an trưa. -Chà….. Ông Thịnh gật gù nhìn Dinh, khiến anh tấy lúng túng: -Ba di ăn với con luôn nhé. -thôi – Ông khoát tay – Ba không ăn đâu. Ờ, con bảo Hoa Phượng di ăn làđúng đó. Từ sáng đến giờ, cô ấy không nghỉ tay tí nào. -Vậy con đi nghe ba. -Ừ, đi đi. Khép cửa phòng cho ông Thịnh xong, Công Dinh quay sang, nhướng mắtcười với Hoa Phượng: -Mình đi được chưa em? Đạ được. Đẩy cái dĩa không qua một bên, Hoa Phượng mỉm cười, nhìn Dinh ăn tiếpdĩa cơm thứ hai. -Em ăn nữa không? Cô lắc đầu, le lưỡi: -Eo ui! Em no lắm rồi.www.phuonghong.com 50 www.taixiu.comTác Giả: Khánh Vân ÁNH HỒNG HẠNH PHÚC -Vậy thì uống nước đi, dợi anh ăn xong dĩa này nữa đã. Hoa Phượng gật đầu, vừa khuấy ly nước đá chanh, vừa hỏi: -Việc thành lập chi nhanh ở Vũng Tàu sắp xong chưa anh? -Sắp xong rồi – Dinh gật đầu, đáp. Thấy Hoa Phượng có ve nghĩ ngợi, Dinh hỏi: -Có gì không em? -Không. – Cô cười, lắc đầu. - Đừng giấu nhé. Anh thấy em đang suy nghĩ chuyện gì đó mà. -À! Em đang nghĩ…Không biết khi lo công việc xong xuôi rồi, anh có nhớlời hứa không nhỉ? Đang lau miệng, chợt Công Dinh ngừng tay, nhìn cô lom lom. Anh nhíu màycố suy nghĩ, rồi bỗng nhớ ra, anh cười: -A! Anh nhớ rồi. Anh có hứa là sẽ đưa em di chơi ở Vũng Tàu phải không? Từ nãy giờ cứ hồi hộp ợ anh quên, bây giờ nghe anh nói thế, Hoa Phượngcười tươi mãn nguyện. -Thì ra anh vẫn còn nhớ. -Ừ. Nhưng nếu lỡ anh quên thì sao? Em có nhắc không? -Không. -Tại sao? -Em không thích nhắc. Vì như vậy hoá ra mình đời hỏi hay sao? Anh đã hứathì anh phải nhớ chứ. Công Dinh phì cười: -Chà! Em khó tính quá. Trên đường về công ty, Dinh im lặng lái xe. Mặc dù trời nắng gắt, nhưngthỉnh thoảng có những cơn gió nhẹ cũng đủ làm Hoa Phượng thấy dễ chịu. Áp tay vào má, cô nhớ đến ánh mắt của Công Dinh lúc anh nhìn cô mà lòngtràn ngập niềm vui. Cô muốn tặng cho mình một nụ cười, nhưng sợ Dinh thấylại tưởng mình khùng nên thôi. Công Dinh lái xe ngừng trước cổng. Anh hỏi, khi Hoa Phượng vừa bướcxuống: -Phượng à! Tối nay mình đi chơi nhé. Hoa Phượng nhoẻn miệng cười, gật đầu. -Tan sở, em về với Thanh Trà hả? Đạ.www.phuonghong.com 51 www.taixiu.comTác Giả: Khánh Vân ÁNH HỒNG HẠNH PHÚC -Vậy khoảng bảy giờ, anh đến nhà đón em được không? Đĩ nhiên là được. -Ừ. Vậy em vô đi. Cô khẽ gật đầu rồi đẩy cửa bước vào. Cố lấy vẻ thản nhiên, Hoa Phượng điđến bàn của mình trước bao nhiêu cặp mắt ...

Tài liệu được xem nhiều: