Ánh hồng hạnh phúc P7
Số trang: 0
Loại file: pdf
Dung lượng: 182.49 KB
Lượt xem: 7
Lượt tải: 0
Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:
Thông tin tài liệu:
Tiếng chuông reo làm Hoa Phượng giật mình. Cô chạy vội ra mở cổng cho Thanh Trà dắt xe vào, miệng không quên cằn nhằn: -Tưởng mày không tới chứ. Làm gì mà trễ vậy? -Thì hôm nay là chủ nhật mà, ngủ cho đã. -Vậy mà là bạn thân đó hả? Tao buồn muốn chết mới gọi điện rủ mày tới chơi, mà giờ này mới thấy mặt. Thanh Trà dựng chiếc xe trong sân, đi theo Hoa Phượng vào nhà, vừa đi vừa phân trần: -Tao cũng muốn tới sớm vậy, nhưng tại...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ánh hồng hạnh phúc P7Tác Giả: Khánh Vân ÁNH HỒNG HẠNH PHÚC CHƯƠNG VII T iếng chuông reo làm Hoa Phượng giật mình. Cô chạy vội ra mở cổng choThanh Trà dắt xe vào, miệng không quên cằn nhằn: -Tưởng mày không tới chứ. Làm gì mà trễ vậy? -Thì hôm nay là chủ nhật mà, ngủ cho đã. -Vậy mà là bạn thân đó hả? Tao buồn muốn chết mới gọi điện rủ mày tớichơi, mà giờ này mới thấy mặt. Thanh Trà dựng chiếc xe trong sân, đi theo Hoa Phượng vào nhà, vừa đi vừaphân trần: -Tao cũng muốn tới sớm vậy, nhưng tại vì mẹ tao nhờ đi lấy bộ đồ đặt may ởtiệm về, nên mới trễ đó chứ. -Mày ngồi đó chờ chút, tao đang làm bếp dở dang. Hoa Phượng nói xong thì đi thẳng v ào trong bếp. Nhưng Thanh Trà đâuchịu ngồi một mình, cô cũng đi theo Hoa Phượng. Thấy bạn đang lúi húi bênbếp, Thanh Trà hỏi: -Mày đang làm gì vậy? -Tao định lấy mấy cái trứng gà làm ốp-la để ăn với bánh mì. Mày cũng ănvậy luôn nghen. -Ừa. SÁng giờ, tao cũng chưa ăn gì. - Rồi Thanh Trà nhìn quanh - Ủa! Cảnhà đi đâu hết rồi? -Chị Châu thì xin về quê thăm gia đình. Thằng Hoàng thì từ sáng đến giờ taođang không thấy mặt, chắc chạy đi đâu với bạn bè rồi. Còn anh Hai tao thì đitrực. -Anh Huy trực ở cơ quan hả? -Cơ quan nào? Ổng trực ở nhà người yêu đó chứ. Thanh Trà phì cười: -Ừ. Thấy hai người đó coi bộ khắng khít quá chừng rồi. Bao giờ đám cướivậy? -Chắc cũng sắp rồi. Có lẽ tuần sau ba má tao lên đây chuẩn bị sang nhà chịBích để hai bên sui gia bàn về ngày cưới đó. -Thế à? Hoa Phượng nhắc bạn:www.phuonghong.com 57 www.taixiu.comTác Giả: Khánh Vân ÁNH HỒNG HẠNH PHÚC -Mày lên trên đó ngồi cho mát. Để tao làm xong rồi đem lên, mình cùng ăn,chứ đứng đây làm chi cho nóng nực. Thanh Trà đi rồi. Hoa Phượng quay lại với mấy cái trứng. Cô làm nhanh tay,trút trứng ốp-la ra hai cái dĩa, bưng lên. Ra đến phòng khách không thấy ThanhTrà đâu, cô kêu lớn: -Ê! Có trứng rồi nè. Chẳng có tiếng trả lời. Quái! Con nhỏ này mới đây biến đâu mất tiêu vậy tảĐặt hai dĩa trứng lên bàn, Hoa Phượng bước ra sân nhìn dáo dác. Xe nó vẫn cònđể đây mà. Cô ngạc nhiên lẩm bẩm, không hiểu cô bạn của mình đi đâu. Côquay người định bước vô thì chợt thấy Thanh Trà từ ngoài đường đi về, trên tayvung vẩy hai ổ bánh mì, miệng cười cười. Hoa Phượng chợt nhớ ra là cô chưa hề mua bánh mì, vậy mà cứ lo lúi húichiên trứng. Cô cảm thấy buồn cười cho sự ngớ ngẩn của mình. Vừa ăn, Thanh Trà vừa hỏi: Đạo này, Công Dinh đến đây thường lắm phải không? -Ừ. -Sao hôm nay không thấy? -Anh ấy ra Vũng Tàu rồi. chiều hôm qua, tụi tao đang ngồi ăn nem nướng ởThủ Đức thì có điện thoại ở ngoài đó gọi kêu ảnh ra gấp, nên đưa tao về xong làảnh đi luôn hồi tối. -Hèn gì mới sáng sớm, mày đã gọi giật ngược tao dậy rồi. Hoa Phượng cười, gật đầu vì thấy Thanh Trà nói đúng quá. -Nè Phượng! – Thanh Trà chợt hỏi – Sao lâu quá không thấy Vĩnh Tú vậy? -À! Tú về Canada rồi. -Hồi nào? – Thanh Trà ngạc nhiên. -Cũng…mấy bữa nay rồi. Anh ấy qua đây chào từ giã, có gởi lời chào màynữa. -Vậy sao mấy ngày nay không thấy mày nói? -TẠi….tao quên chứ bộ. Thanh Trà liếc Hoa Phượng một cái sắc lẻm: -Mày thì bây giờ chỉ lo chuyện yêu đương thôi, chứ có cón nhờ chuyện gìđâu. -Gì mà yêu đương? – Hoa Phượng cãi. -Chứ mày với ông Dinh không phải là yêu sao?www.phuonghong.com 58 www.taixiu.comTác Giả: Khánh Vân ÁNH HỒNG HẠNH PHÚC Hoa Phượng không biết có nên cãi với Thanh Trà nữa không. Cô im lặngdọn dẹp mấy cái dĩa xuống bếp, lòng phân vân không chắc đó có phải là tìnhyêu? Vì dạo sau này cô với Dinh đi chơi thường xuyên hơn. Những ngày khôngcó Dinh, tự nhiên cô thấy buồn buồn làm sao ấy! Có lẽ Thanh Trà nói đúng,chắc cô đã yêu rồi. Hai cô mở nhạc om sòm, rồi rủ nhau ra sân ngồi chơi. Thanh Trà ngồi đungđưa xích đu, miệng hát nghêu ngao theo cái máy cassette, trông có vẻ yêu đờilắm. Hoa Phượng thì ngồi bệt xuống ngay thềm nhà, mắt nhìn vẩn vơ, thả hồntheo tiếng nhạc. Bỗng một chiếc là rơi xuống cạnh chân, cô nhặt chiếc lá, cầmve vẩy trên tay và ngưóc lên nhìn cây mận. Trái không còn nhiều nữa vì đãđược bọn cô hái hôm trưóc rồi. Tự nhiên Hoa Phượng nhớ đến Vĩnh Tú. Hôm hái mận cũng có anh thamgia, nhưng nay thì anh đã ở xa lắm rồi. Cô thầm nghĩ sự xa cách của con ngườigiống như cánh chim bay vậy. Mới cùng nhau vui đùa trên một khoảnh sân hẹp,thoắt một cái là đã cách xa nghìn trùng. Hoa Phượng nhớ lại ngày Tú ra đi. Hôm đó, cô đi chơi với Dinh suốt buổichiều, khi về đến nhà vừa lên phòng lấy bộ đồ định đi tắm thì thằng Hoàng kêu: -Chị Phượng ơi! Chị ra, em nói cái này cho nghe. -Chuyện gỉ vậy? – cô mở cửa phòng, thò đầu ra hỏi. -Sư phụ em muốn nói chuyện với chị. Hoa Phượng hơi ngạc nhiên nên cứ đứng nhíu mày nhìn, khiến nó phát nhănmặt gắt: -Chị lẹ lên đi. Làm gì cứ đứng nhìn em kỳ vậy? Ảnh đang hcờ dưới nhà kìa. -Mà có chuyện gì? - Vừa đi, cô vừa quay lại hỏi. -Thì chị cứ xuống dưới rồi biết. Vĩnh Tú đang ngồi ở ghế xa-lông. Thấy Hoa Phượng chạy nhanh xuống cầuthang, anh đứng lên. Cô vội vàng hỏi: -Có chuyện gì vậy anh Tú? Tú cười nhẹ: -À! Không có gì. Tôi sang đây để chào tạm biệt…. Hoa Phượng lật đật cướp lời: -Ủa! Anh về bển hả? Tú gất đầu: -Chừng nào anh đi?www.phuonghong.com 59 www.taixiu.comTác Giả: Khánh Vân ÁNH HỒNG HẠNH PHÚC -Mười một ngờ đêm nay. Hoa Phượng trố mắt ngạc nhiên nhìn đồng hồ treo trên tường: đã chín giờhơn rồi. Cô cảm thấy bất ngờ quá, cứ tưởng Tú còn ở chơi lâu chứ. Cô ấp úng: -Sao anh không nói cho tôi biết sớm một, hai ngày? -Tôi cũng muốn nói mấy bữa trước, nhưng không có dịp. Dạo này thấy HoaPhượng hình như không rảnh lắm, nên thôi. ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ánh hồng hạnh phúc P7Tác Giả: Khánh Vân ÁNH HỒNG HẠNH PHÚC CHƯƠNG VII T iếng chuông reo làm Hoa Phượng giật mình. Cô chạy vội ra mở cổng choThanh Trà dắt xe vào, miệng không quên cằn nhằn: -Tưởng mày không tới chứ. Làm gì mà trễ vậy? -Thì hôm nay là chủ nhật mà, ngủ cho đã. -Vậy mà là bạn thân đó hả? Tao buồn muốn chết mới gọi điện rủ mày tớichơi, mà giờ này mới thấy mặt. Thanh Trà dựng chiếc xe trong sân, đi theo Hoa Phượng vào nhà, vừa đi vừaphân trần: -Tao cũng muốn tới sớm vậy, nhưng tại vì mẹ tao nhờ đi lấy bộ đồ đặt may ởtiệm về, nên mới trễ đó chứ. -Mày ngồi đó chờ chút, tao đang làm bếp dở dang. Hoa Phượng nói xong thì đi thẳng v ào trong bếp. Nhưng Thanh Trà đâuchịu ngồi một mình, cô cũng đi theo Hoa Phượng. Thấy bạn đang lúi húi bênbếp, Thanh Trà hỏi: -Mày đang làm gì vậy? -Tao định lấy mấy cái trứng gà làm ốp-la để ăn với bánh mì. Mày cũng ănvậy luôn nghen. -Ừa. SÁng giờ, tao cũng chưa ăn gì. - Rồi Thanh Trà nhìn quanh - Ủa! Cảnhà đi đâu hết rồi? -Chị Châu thì xin về quê thăm gia đình. Thằng Hoàng thì từ sáng đến giờ taođang không thấy mặt, chắc chạy đi đâu với bạn bè rồi. Còn anh Hai tao thì đitrực. -Anh Huy trực ở cơ quan hả? -Cơ quan nào? Ổng trực ở nhà người yêu đó chứ. Thanh Trà phì cười: -Ừ. Thấy hai người đó coi bộ khắng khít quá chừng rồi. Bao giờ đám cướivậy? -Chắc cũng sắp rồi. Có lẽ tuần sau ba má tao lên đây chuẩn bị sang nhà chịBích để hai bên sui gia bàn về ngày cưới đó. -Thế à? Hoa Phượng nhắc bạn:www.phuonghong.com 57 www.taixiu.comTác Giả: Khánh Vân ÁNH HỒNG HẠNH PHÚC -Mày lên trên đó ngồi cho mát. Để tao làm xong rồi đem lên, mình cùng ăn,chứ đứng đây làm chi cho nóng nực. Thanh Trà đi rồi. Hoa Phượng quay lại với mấy cái trứng. Cô làm nhanh tay,trút trứng ốp-la ra hai cái dĩa, bưng lên. Ra đến phòng khách không thấy ThanhTrà đâu, cô kêu lớn: -Ê! Có trứng rồi nè. Chẳng có tiếng trả lời. Quái! Con nhỏ này mới đây biến đâu mất tiêu vậy tảĐặt hai dĩa trứng lên bàn, Hoa Phượng bước ra sân nhìn dáo dác. Xe nó vẫn cònđể đây mà. Cô ngạc nhiên lẩm bẩm, không hiểu cô bạn của mình đi đâu. Côquay người định bước vô thì chợt thấy Thanh Trà từ ngoài đường đi về, trên tayvung vẩy hai ổ bánh mì, miệng cười cười. Hoa Phượng chợt nhớ ra là cô chưa hề mua bánh mì, vậy mà cứ lo lúi húichiên trứng. Cô cảm thấy buồn cười cho sự ngớ ngẩn của mình. Vừa ăn, Thanh Trà vừa hỏi: Đạo này, Công Dinh đến đây thường lắm phải không? -Ừ. -Sao hôm nay không thấy? -Anh ấy ra Vũng Tàu rồi. chiều hôm qua, tụi tao đang ngồi ăn nem nướng ởThủ Đức thì có điện thoại ở ngoài đó gọi kêu ảnh ra gấp, nên đưa tao về xong làảnh đi luôn hồi tối. -Hèn gì mới sáng sớm, mày đã gọi giật ngược tao dậy rồi. Hoa Phượng cười, gật đầu vì thấy Thanh Trà nói đúng quá. -Nè Phượng! – Thanh Trà chợt hỏi – Sao lâu quá không thấy Vĩnh Tú vậy? -À! Tú về Canada rồi. -Hồi nào? – Thanh Trà ngạc nhiên. -Cũng…mấy bữa nay rồi. Anh ấy qua đây chào từ giã, có gởi lời chào màynữa. -Vậy sao mấy ngày nay không thấy mày nói? -TẠi….tao quên chứ bộ. Thanh Trà liếc Hoa Phượng một cái sắc lẻm: -Mày thì bây giờ chỉ lo chuyện yêu đương thôi, chứ có cón nhờ chuyện gìđâu. -Gì mà yêu đương? – Hoa Phượng cãi. -Chứ mày với ông Dinh không phải là yêu sao?www.phuonghong.com 58 www.taixiu.comTác Giả: Khánh Vân ÁNH HỒNG HẠNH PHÚC Hoa Phượng không biết có nên cãi với Thanh Trà nữa không. Cô im lặngdọn dẹp mấy cái dĩa xuống bếp, lòng phân vân không chắc đó có phải là tìnhyêu? Vì dạo sau này cô với Dinh đi chơi thường xuyên hơn. Những ngày khôngcó Dinh, tự nhiên cô thấy buồn buồn làm sao ấy! Có lẽ Thanh Trà nói đúng,chắc cô đã yêu rồi. Hai cô mở nhạc om sòm, rồi rủ nhau ra sân ngồi chơi. Thanh Trà ngồi đungđưa xích đu, miệng hát nghêu ngao theo cái máy cassette, trông có vẻ yêu đờilắm. Hoa Phượng thì ngồi bệt xuống ngay thềm nhà, mắt nhìn vẩn vơ, thả hồntheo tiếng nhạc. Bỗng một chiếc là rơi xuống cạnh chân, cô nhặt chiếc lá, cầmve vẩy trên tay và ngưóc lên nhìn cây mận. Trái không còn nhiều nữa vì đãđược bọn cô hái hôm trưóc rồi. Tự nhiên Hoa Phượng nhớ đến Vĩnh Tú. Hôm hái mận cũng có anh thamgia, nhưng nay thì anh đã ở xa lắm rồi. Cô thầm nghĩ sự xa cách của con ngườigiống như cánh chim bay vậy. Mới cùng nhau vui đùa trên một khoảnh sân hẹp,thoắt một cái là đã cách xa nghìn trùng. Hoa Phượng nhớ lại ngày Tú ra đi. Hôm đó, cô đi chơi với Dinh suốt buổichiều, khi về đến nhà vừa lên phòng lấy bộ đồ định đi tắm thì thằng Hoàng kêu: -Chị Phượng ơi! Chị ra, em nói cái này cho nghe. -Chuyện gỉ vậy? – cô mở cửa phòng, thò đầu ra hỏi. -Sư phụ em muốn nói chuyện với chị. Hoa Phượng hơi ngạc nhiên nên cứ đứng nhíu mày nhìn, khiến nó phát nhănmặt gắt: -Chị lẹ lên đi. Làm gì cứ đứng nhìn em kỳ vậy? Ảnh đang hcờ dưới nhà kìa. -Mà có chuyện gì? - Vừa đi, cô vừa quay lại hỏi. -Thì chị cứ xuống dưới rồi biết. Vĩnh Tú đang ngồi ở ghế xa-lông. Thấy Hoa Phượng chạy nhanh xuống cầuthang, anh đứng lên. Cô vội vàng hỏi: -Có chuyện gì vậy anh Tú? Tú cười nhẹ: -À! Không có gì. Tôi sang đây để chào tạm biệt…. Hoa Phượng lật đật cướp lời: -Ủa! Anh về bển hả? Tú gất đầu: -Chừng nào anh đi?www.phuonghong.com 59 www.taixiu.comTác Giả: Khánh Vân ÁNH HỒNG HẠNH PHÚC -Mười một ngờ đêm nay. Hoa Phượng trố mắt ngạc nhiên nhìn đồng hồ treo trên tường: đã chín giờhơn rồi. Cô cảm thấy bất ngờ quá, cứ tưởng Tú còn ở chơi lâu chứ. Cô ấp úng: -Sao anh không nói cho tôi biết sớm một, hai ngày? -Tôi cũng muốn nói mấy bữa trước, nhưng không có dịp. Dạo này thấy HoaPhượng hình như không rảnh lắm, nên thôi. ...
Tìm kiếm theo từ khóa liên quan:
Tiểu thuyết Truyện cười – truyện tranh Truyện du lịch truyện ma – kinh dịGợi ý tài liệu liên quan:
-
Càn Khôn Song Tuyệt - Gia Cát Thanh Vân
722 trang 128 0 0 -
Cẩm nang du lịch 16 điều giúp bạn an toàn khi đi du lịch
4 trang 64 6 0 -
Luân Hồi Cung Chủ - Gia Cát Thanh Vân
494 trang 62 0 0 -
344 trang 43 0 0
-
Để viết một kịch bản truyện tranh?
4 trang 43 0 0 -
2239 trang 42 0 0
-
Ma Đao Sát Tinh - Ngọa Long Sinh
1122 trang 41 0 0 -
Kinh Sở Tranh Hùng Ký - Huỳnh Dị
84 trang 39 0 0 -
Âm Dương Thần Chưởng - Trần Thanh Vân
256 trang 38 0 0 -
Điệu Sáo Mê Hồn - Ngọa Long Sinh
1451 trang 38 0 0 -
Truyện ngụ ngôn Bài học đâu tiên của Gấu con
1 trang 36 0 0 -
Chấn Thiên Kiếm Phổ - Độc Cô Hồng
459 trang 35 0 0 -
276 trang 32 0 0
-
Truyện kiếm hiệp Uyên Ương Đao - Kim Dung
70 trang 30 0 0 -
Hắc Thánh Thần Tiêu - Giả Kim Dung
1124 trang 29 0 0 -
Hạnh Hoa Thôn phục hận - Sơn Linh
305 trang 28 0 0 -
397 trang 28 0 0
-
315 trang 28 0 0
-
6 trang 28 0 0
-
Ngũ Hành Sinh Khắc - Ngọa Long Sinh
462 trang 28 0 0