Mỗi sáng, Hoa Phượng vẫn đều đặn đền sở làm rồi đến chiều thì về nhà. Những buổi tối rảnh rỗi nhưng cô chẳng buồn đi đâu, cứ hết ra sân ngồi nhìn trời nhìn đất, chán thì lại vào nhà nghe nhạc, xem ti-vi. Có hôm, Quốc và Thanh Trà đến nài nỉ lắm, cô mới miễn cưỡng đi với họ, nhưng không cảm thấy hứng thú lắm. Cô ngại khi thấy mình làm kỳ đà cản trở hai người, khi họ có dịp đi chơi riêng với nhau. Và đi với họ nhưng cô cứ thấp thỏm...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ánh hồng hạnh phúc P8Tác Giả: Khánh Vân ÁNH HỒNG HẠNH PHÚC CHƯƠNG VIII M ỗi sáng, Hoa Phượng vẫn đều đặn đền sở làm rồi đến chiều thì về nhà.Những buổi tối rảnh rỗi nhưng cô chẳng buồn đi đâu, cứ hết ra sân ngồi nhìntrời nhìn đất, chán thì lại vào nhà nghe nhạc, xem ti-vi. Có hôm, Quốc và Thanh Trà đến nài nỉ lắm, cô mới miễn cưỡng đi với họ,nhưng không cảm thấy hứng thú lắm. Cô ngại khi thấy mình làm kỳ đà cản trởhai người, khi họ có dịp đi chơi riêng với nhau. Và đi với họ nhưng cô cứ thấpthỏm không biết ở nhà Dinh có gọi điện thoại đến nhà hay không? Nhưng mặc cho cô từ chối, Thanh Trà cứ một mực lôi kéo cô đi chung chobằng đưọc. Quốc thì vẫn xuề xoà, vì dẫu sao Hoa Phượng cũng là bạn đồngnghiệp của cả hai người cơ mà. Vả lại, hiện giờ cô đang được mọi người trongcông ty chú ý lắm, vì là người yêu của con Giám đốc chứ bộ. Ngay cả chị Mai cũng để ý rồi nhận xét là từ ngày Công Dinh thường đếnđón Hoa Phượng, thì hình như cô cũng ít bị Ông Thịnh rầy rà, những thiếu sótcủa cô được ông dễ dàng bỏ qua. Đã ba tuần rồi, Công Dinh không về Sài Gòn. Mặc dù cứ vài ba ngày, anh lạiphôn về nói chuyện với cô vào những buổi tối. Anh nói rằng rất bận, rất nhớ cộNhưng để công việc thư thả, anh mới về được. Dù anh có lý do chính đáng, nhưng Hoa Phượng vẫn thấy sốt ruột, buồnbuồn sao đâu! Chiều nay, vừa tan sở bước ra, Hoa Phượng đã thấy Công Dinh ngồi trên xengay trước cổng. Cô tươi hẳn nét mặt, vội bước nhanh đến gần, trên môi nở nụcười rạng rỡ: -Anh về lúc nào vậy? -Anh vừa về tới thôi. -Thế à! Sao anh không vào trong đó luôn mà lại đứng ngoài này? -Vào làm chỉ Đến đây thì thấy mọi người lục đục ra về, nên anh ở ngoài nàyđợi em luôn. Thanh Trà cũng vừa thấy Dinh, vội ào tới léo nhéo: -Cha! Lâu quá mới gặp anh Dinh đấy nhé. Công Dinh đang cười với Thanh Trà, bỗng thấy đàng sau cô là ông Thịnhcũng vừa ra tới. -Thưa ba. Thấy Dinh, ông có vẻ ngạc nhiên:www.phuonghong.com 64 www.taixiu.comTác Giả: Khánh Vân ÁNH HỒNG HẠNH PHÚC -làm gì đứng ngoài này vậy? Đạ. Đâu có gì. Con vừa mới tới thôi. Quay sang Hoa Phượng đang đừng xớ rớ, Dinh bảo: -Em lấy xe đi rồi về. Ba à! Để con đưa Phượng về nhà cô ấy trước, một chútcon sẽ gặp ba ở nhà nhé. Ông Thịnh gật đầu, bước đến chiếc xe hơi vừa trờ tới ngay trước cổng. Anhtài xế bước xuống, mở cửa xe cho ông vào. Khi xe chạy đến gần chỗ HoaPhượng và Công Dinh đang đứng thì bổng ngừng lại, ông Thịnh quay kính xexuống, thò đầu ra bảo Dinh: -Tối nay, con đưa Hoa Phượng về nhà ăn cơm nhé. Ba đợi đấy. Ông nói xong, chiếc xe chạy thẳng. Công Dinh quay sang nhìn Hoa Phượng,mỉm cười. Đôi mắt vừa đen vừa sâu của anh càng long lanh trong ánh nắng củabuổi chiều rực rỡ. -Sao em? Có nghe ba anh nói gì không? – Dinh hỏi cô. -Có. – Hoa Phượng hơi e thẹn. -Vậy là bữa nay mình không đi chơi đâu hết nhé. Phải về nhà anh trình diện.Có lệnh rồi đấy. Bỗng có tiếng của Thanh Trà xen vào: -Chắc là tui phải đi nhờ ai khác rồi. Chứ coi điệu này thì chắc cô bạn thânkhông còn muốn chở tui về nữa rồi. Công Dinh quay sang nhìn Thanh Trà và anh hiểu ngay: -A! Vậy là hôm nay Trà đi chung với Hoa Phượng hả? -Chứ còn gì nữa. Anh không thấy nãy giờ tui đứng chong ngóc chờ hay sao? Hoa Phượng thì mải lo mừng rỡ khi thấy Dinh, lại còn chuyện gay cấn nónghổi là cái lệnh triệu tập của ông Thịnh, nên cô quên bẳng luôn việc phải chởThanh Trà về, vì hồi sáng Trà đi quá giang xe của cộ Hoa Phượng vỗi vàng nởmột nụ cười cầu tài với bạn: -Ấy chết! Xin lỗi, xin lỗi. Bây giờ thì xin rước bà chằn lên xe để tui đưa bàvề nhé. Thanh Trà nguýt cô một cái sắc lẻm, vừa ngồi lên yên sau xe của HoaPhượng, vừa giở giọng đỏng đảnh: -Tui biết mà. Mấy người đúng là có trăng quên đèn. Hoa Phượng liếc nhìn Công Dinh, nháy mắt với anh. Dinh cũng lắc lắc đầu,ráng nín cười:www.phuonghong.com 65 www.taixiu.comTác Giả: Khánh Vân ÁNH HỒNG HẠNH PHÚC -Thôi. Giờ thì tôi sẽ hộ tống hai cô nhé. Hoa Phượng cho xe chạy, Công Dinh kè một bên. Ngồi sau lưng HoaPhượng, Thanh Trà cũng lặng im, không nói thêm gì. Hai chiếc xe cùng hoà vàodòng xe cộ đông đúc trên đường vào giờ cao điểm. oOo Hoa Phượng loay hoay mãi mới chọn được một bộ đồ vừa ý. Cô đứngnghiêng đầu trước gương, quay qua quay lại, ngắm nghía mình thật kỹ. Cô đangmặc một chiếc váy dài quá gối màu kem, và một chiếc áo len màu sẫm hơn mộtchút. Hôm nay trời có vẻ hơi lạnh, nên cô có thể mặc bộ này một cách thích hợp. Mọi ngày đi chơi với Dinh. Hoa Phượng không cần chưng diện lắm, chỉquần Jean áo Pull là được rồi. Nhưng hôm nay thì khác. Việc đến nhà Dinh ăncơm làm cô hơi bị khớp. Không phải với ba của anh, vì ông là sếp của cô cơ mà.Mỗi ngày cô đều giáp mặt làm việc v ...