Yên Tử Cư Sỹ Trần Đại Sỹ, hồi thứ 19 Giai nhân Tô, Hàng...cơm xong, anh em đang vui đùa với nhau thì Thủ Huy ghé miệng vào tai công chúa Đoan Nghi nói nhỏ:...Long Xưởng cũng đã khám phá ra hai người nghe trộm ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
ANH HÙNG ÐÔNG A - DỰNG CỜ BÌNH MÔNGANH HÙNG ÐÔNG A - DỰNG CỜ BÌNH MÔNG Yên Tử Cư Sĩ Trần Ðại Sỹ HỒI THỨ MƯỜI CHÍN Giai nhân Tô, Hàng. Hôm ấy, sau một ngày duyệt binh về, Long Xưởng họp các em với ThủHuy tại ngự thiện đường để cùng ăn cơm trưa. Mục đích, sau bữa ăn, anh emcùng vào cung vấn an phụ hoàng, mẫu hậu, rồi lên đường tiến quân. Cơm xong, anh em đang vui đùa với nhau thì Thủ Huy ghé miệng vào taicông chúa Ðoan Nghi nói nhỏ: - Trên nóc điện có hai gian nhân nghe trộm. - Muội khám phá ra từ lâu rồi. Trong hai tên, thì một tên già, một tên trẻ.Hai tên này nội công rất cao thâm. Chúng thở ra nhỏ như tơ. Không biếtchúng thuộc môn phái nào? - Nội công chúng hơi giống nội công nhà mình. Ðể anh bảo Tăng Khoalôi cổ chúng xuống. Long Xưởng cũng đã khám phá ra hai người nghe trộm. Vương để chungrượu xuống bàn rồi nói lớn: - Cao nhân phương nào giá lâm Ðông cung, sao không xuống đây cùnganh em tiểu vương đồng ẩm, đàm văn, luận võ, mà núp trên nóc điện chi chonhẹ thể? Nói rồi vương cầm chung rượu tung lên nóc nhà. Chung rượu xuyênthủng mái ngói ra ngoài. Tăng Khoa lạng người một cái, y đã ra ngoài sân. Trên nóc điện bốn thịvệ đang bao vây hai người bịt mặt. Một người đàn ông to lớn, uy nghi mặcáo vàng, một người đàn bà nhỏ bé mặc áo xanh. Chỉ hai chiêu, người áoxanh đã đánh bay bốn thị vệ rơi xuống sân. Lối đánh rất đặc biệt, tuy dũngmãnh, nhưng nhẹ nhàng, giống như hai sư huynh sư đệ đồng môn tập luyệnvậy. Tăng Khoa thấy hai người không có ác ý, hầu tung mình lên nóc cung,chắp tay hướng người hai người: - Thái tử có lời thỉnh nhị vị xuống uống chung rượu.Baltorama 483 www.Vietkiem.comANH HÙNG ÐÔNG A - DỰNG CỜ BÌNH MÔNG Yên Tử Cư Sĩ Trần Ðại Sỹ Trong khi vái, Tăng vận kình lực ra hai tay. Người áo vàng lơ đãng nhìntrời. Trong khi người áo xanh phất tay một cái, kình lực phát ra như sóng vỗ.Bình một tiếng, Tăng Khoa cảm thấy trời long đất lở, tai phát ra những tiếngvo vo không ngừng. Hầu phải lùi liền ba bước để hóa giải kình lực. Long Xưởng kinh ngạc không ít, vì suốt mấy năm qua Tăng Khoa đượcThủ Huy chỉ dạy không ngừng cùng với Long Minh, Long Ðức, Long Hòa.Hơn nữa Tăng luyện tập rất cần cù. Có thể nói, bản lĩnh của Tăng hiệnkhông thua vương làm bao. Trong các võ tướng của triều đình, rất hiếmngười đấu ngang tay được với Tăng. Long Xưởng đưa mắt ra hiệu cho Thủ Huy, rồi cả hai cùng tung mình lênnóc điện. Long Xưởng cung tay: - Cao nhân giá lâm, không biết có gì dạy bảo? Người áo xanh hất hàm hỏi: - Phải chăng người là Lý Long Xưởng, được phong tước Hiển Trungvương? - Quả đúng như cao nhân nói. Người áo xanh lại nhìn Thủ Huy: - Phải chăng người là cháu nội của đại hiệp Trần Tự Kinh? Thấy người này có vẻ coi thường Long Xưởng, mà lại tỏ ra kính trọngông nội mình. Thủ Huy cung tay: - Dường như cao nhân có quen biết với ông nội vãn bối? Người áo xanh không trả lởi, y phát một chiêu chưởng đánh thẳng vàomặt Thủ Huy. Kình lực chưa ra hết mà Thủ Huy đã cảm thấy ngộp thở.Công kinh hãi, vội xuất chiêu Ðông hải lưu phong đỡ. Ầm một tiếng, ngườiáo xanh bật lui liền ba bước, hai tay xoa vào nhau tỏ vẻ đau đớn. Còn ThủHuy bật tung người lên cao, ngói trên nóc điện bay khắp bốn phía. Tiếngchưởng chạm nhau, tiếng ngói rơi, còn có mấy tiếng la hoảng của ÐoanNghi, Trang Hòa và anh em Long Xưởng. Bởi hiện công lực Thủ Huy có thểnói là cao thâm nhất trong các võ quan của triều đình, thế mà dường nhưngang sức với người áo xanh. Thủ Huy lộn hai vòng trên không, rồi đáp xuống nóc điện. Công cung tayhướng người áo xanh: - Xin cao nhân cho biết cao danh quý tính. Người áo xanh không trả lời Thủ Huy mà nói một mình:Baltorama 484 www.Vietkiem.comANH HÙNG ÐÔNG A - DỰNG CỜ BÌNH MÔNG Yên Tử Cư Sĩ Trần Ðại Sỹ - Chiêu Ðông hải lưu phong sao đang dương, lại chuyển sang âm đượcnhỉ? Bà ta gật gật đầu: - Người quả thực là cháu của một vĩ nhân nổi danh nhân nghĩa nhất ÐạiViệt. Người áo xanh hướng người áo vàng: - Chủ nhân! Y là con giòng cháu giống, mình có thể đối thoại được. Ðến đó Nghĩa Thành vương vừa đến. Vương đưa mắt nhìn người áo vàng: Từ tướng đi, từ hai vai, từ cái lưng đều rất quen thuộc, rất thân ái, màvương không đoán ra là ai. Người áo vàng đang bước đi, khi nhìn thấyvương, ông ta cũng dừng lại. Bốn mắt nhìn nhau, tay ông run run, dườngnhư súc động. Dù bị coi thường, nhưng Long Xưởng vẫn tỏ ra lễ độ. Vương kéo ghếmời hai người ngồi trên, ngang với Nghĩa Thành vương. Còn mình thì ởngôi chủ vị tiếp khách. Nhưng chỉ người áo vàng ngồi, còn người áo xanhthì khoanh tay đứng hầu phía sau. Người áo vàng xuất hồn nhìn khắp ngự thiện đường một lượt, rồi nói mộtmình, nhưng để cho Thủ Huy nghe: - Ta có một thắc mắc là từ xưa đ ...