Danh mục

Anh hùng xạ điêu_full

Số trang: 2356      Loại file: pdf      Dung lượng: 7.39 MB      Lượt xem: 7      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Phí tải xuống: 33,000 VND Tải xuống file đầy đủ (2356 trang) 0
Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Tai họa bất ngờ Giang Nam Thất Quái Gió cát sa mạc hắc Phong Song Sát Cung loan bắn điêu Nghi trận đầu non Tỉ võ chiêu thân Chứng tỏ bản lĩnh Thương sắt cày hư Oan gia gặp gỡ Trường Xuân nhận thua Kháng Long Hữu Bối Phế nhân Ngũ Hồ Đảo chủ Đào Hoa Thần Long Bái Vĩ Cửu Âm Chân Kinh Song Thủ Hỗ Bác Ba cái đề thi Sóng to cá mập Lén sửa kinh văn Đá nặng ngàn cân Cưỡi cá ngao du Đại náo cấm cung Mật thất trị thương Quán nhỏ hoang thôn...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Anh hùng xạ điêu_fullANH HÙNG XẠ ĐIÊU Dịch giả: Cao Tự Thanh01 Tai họa bất ngờ02 Giang Nam Thất Quái03 Gió cát sa mạc04 hắc Phong Song Sát05 Cung loan bắn điêu06 Nghi trận đầu non07 Tỉ võ chiêu thân08 Chứng tỏ bản lĩnh09 Thương sắt cày hư10 Oan gia gặp gỡ11 Trường Xuân nhận thua12 Kháng Long Hữu Bối13 Phế nhân Ngũ Hồ14 Đảo chủ Đào Hoa15 Thần Long Bái Vĩ16 Cửu Âm Chân Kinh17 Song Thủ Hỗ Bác18 Ba cái đề thi19 Sóng to cá mập20 Lén sửa kinh văn21 Đá nặng ngàn cân22 Cưỡi cá ngao du23 Đại náo cấm cung24 Mật thất trị thương25 Quán nhỏ hoang thôn26 Thề mới, hẹn cũ27 Trước đài hiên viên28 Trên ngọn Thiết Chưởng29 Gái ẩn đầm tối30 Nhất Đăng Đại Sư31 Khăn gấm uyên ương32 Sông to thác hiểm33 Nạn lớn ngày sau34 Biến cố trên đảo35 Trong miếu Thiết Thương36 Đại quân tây chinh37 Trên trời rơi xuống38 Mật lệnh cẩm nang39 Thị phi thiện ác40 Hoa Sơn luận kiếm01Tai họa bất ngờNước sông Tiền Đường mênh mông, ngày đêm vòng quathôn Ngưu Gia ở Lâm An không ngừng chảy ra biển lớn.Một dãy vài mươi cây bách ven sông lá đỏ như lửa, đanglúc tháng tám. Đồng cỏ quanh thôn đang bắt đầu úavàng, dưới ánh tà dương càng thêm mấy phần hoangliêu.Dưới hai gốc tùng lớn có một đám thôn dân, đàn ôngđàn bà và khoảng mười mấy đứa trẻ con đang tập trunglắng nghe một ông già gầy gò kể chuyện. Người kểchuyện khoảng năm mươi tuổi, mặc một chiếc trườngbào màu xanh cũ đã bạc phếch biến thành màu chàm.Chỉ nghe y khua hai miếng phách gỗ hoa lê, tay trái cầmdùi đánh vào chiếc trống tiểu yết mấy tiếng Thùngthùng, xướng:Đào con vô chủ tự ra hoa.Khói cỏ mênh mông bóng ác tàMấy chỗ tường hoang quanh giếng cạnTrước đây vốn vẫn chốn thôn giaNgười kể chuyện cầm phách gỗ khua lắc cắc mấy tiếng,nói:Bài thơ thất ngôn này nói sau cơn binh lửa, những nơivốn là nhà cửa đều trở thành hoang vu đổ nát. Mới rồitiểu nhân đã kể gia đình Diệp lão hán bốn người bi hoanly hợp, họp rồi lại tan, tan rồi lại họp. Bốn người bọn họbị quân Kim làm chia lìa, cũng may mà lại đoàn tụ được,vô cùng vui mừng trở lại cố hương thì nhà cửa đã bịquân Kim đốt sạch, không biết làm sao đành tới BiệnLương tìm cách mưu sinh. Không ngờ trời mây gió khólường, người rủi may chớp mắt.Bốn người bọn họ mới tới thành Biện Lương thì lại gặpmột toán quân Kim kéo tới. Tên dẫn đầu đưa đôi mắt bagóc nhìn qua thấy Diệp Tam thư xinh đẹp bèn nhảyxuống ngựa ôm chặt lấy nàng hô hô cười rộ rồi nhấcnàng đặt lên ngựa, nói:Tiểu cô nương, theo ta về nhà hầu hạ lão gia.Nhưng Diệp Tam thư đời nào chịu nghe, ra sức giẫygiụa. Tên võ quan Kim binh ấy nói:Ngươi không chịu theo ta thì ta sẽ giết hết cha mẹ anhem ngươi!Rồi giơ lang nha bổng lên đập luôn một nhát vào đầuDiệp Tứ lang, lập tức xương sọ vỡ toang óc bắn tung tóechết ngay tại chỗ. Đúng là:Âm cảnh lại thêm hồn chết uổng,Dương gian chẳng thấy bóng trai lành!Diệp lão hán và vợ sợ điếng người, nhào lên phía trướcôm xác con cất tiếng khóc lớn. Tên võ quan kia lại nhấclang nha bổng lên, mỗi nhát một mạng, tính luôn haingười. Diệp Tam thư lại không kêu khóc mà nói:Trưởng quan đừng nổi giận, ta theo ông về mà!.Tên võ quan cả mừng, đưa Diệp Tam thư đi. Không ngờDiệp Tam thư nhân lúc y không đề phòng, đột nhiên sấnlên tuốt thanh yêu đao của y, nhắm đúng tim y một đaophóng tới, nói thì chậm chứ lúc ấy rất nhanh, một nhátđao ấy đâm ra, nàng nghĩ đã báo thù được cho cha mẹvà em, không ngờ tên võ quan ấy chinh chiến lâu năm,võ nghệ cao cường, thuận tay đẩy một cái. Diệp Tam thưlập tức bắn ra. Tên võ quan vừa mắng một câu Con tiệnnhân? thì Diệp Tam thư đã nhấc ngọn đao lên cứangang cổ mình một nhát. Đáng thương cho nàng:Dung nhan nguyệt thẹn hoa nhườngHồn thơm phút đã cửu tuyền xa chơi.Y kể một đoạn, xướng một đoạn, chỉ nghe đám thôn dânai cũng nghiến răng nghiến lợi phẫn nộ than thở.Người ấy lại nói: Các vị khách quan, thường có câu rấthay là:Làm người ăn ở phải hiền lành.Ba thước trên đầu có thánh thần.Làm ác nếu không còn báo ứngHung đồ đã hại hết sinh linh!Nhưng quân Kim kia chiếm thiên hạ Đại Tống của chúngta, giết người đốt nhà, hãm hiếp cướp bóc, không gìkhông làm mà vẫn không thấy chúng bị báo ứng gì cả.Chỉ trách vua quan Đại Tống chúng ta không chống lại.Trung Quốc xưa nay vốn nhiều quân lắm tướng nhưngvừa thấy quân Kim kéo tới đã hoảng hốt bỏ chạy, bỏ mặcbách tính chịu tai họa. Chuyện cả nhà gặp tai họa nhưgia đình Diệp Tam thư thì ở Giang Bắc quả thật có hàngngàn hàng vạn, xảy ra như cơm bữa. Các vị sống ởGiang Nam, đúng là ở giữa thiên đường, chỉ sợ một ngàynào đó quân Kim sẽ kéo tới thôi. Đúng là thà làm chóthời bình còn hơn làm người thời loạn. Tiểu nhân làTrương Thập Ngũ, hôm nay đi ngang quý địa, câuchuyện vừa kể hầu các vị khán quan mới rồi gọi làTruyện Diệp Tam thư tiết liệt. Chuyện kể đã xong, xinphép được nghỉ.Rồi cầm hai miếng phách gỗ hoa lê lắc cắc lắc cắc khualoạn lên một hồi, đưa ra một cái mâm gỗ.Đ ...

Tài liệu được xem nhiều: