Danh mục

Ánh mắt dịu dàng P5

Số trang: 19      Loại file: pdf      Dung lượng: 269.45 KB      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 13,000 VND Tải xuống file đầy đủ (19 trang) 0

Báo xấu

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Mỹ Mỹ lái xe đưa Quốc Tuấn rẽ vào ngôi trường mù Nguyễn Đình Chiểu,anh khen cô: - Sao em biết mấy chỗ này mà đến vậy? Mỹ Mỹ cho xe qua con dốc gập ghềnh mỉm cười bảo: - Anh nghĩ em tầm thường lắm hả? Hèn gì mà chẳng coi em như con bé khờ. Quốc Tuấn búng tay vào mũi cô: - Ai nghĩ thế! Có điều em là một tiểu thư giàu có làm sao em hiểu nỗi khổ của những người cùng khổ hoạn nạn. Anh phục em đấy. Mỹ Mỹ kiêu hãnh vì lần...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ánh mắt dịu dàng P5Tác Giả: Hoàng Thu Dung – Song Mai ÁNH MẮT DỊU DÀNG PHẦN V M ỹ Mỹ lái xe đưa Quốc Tuấn rẽ vào ngôi trường mù Nguyễn Đình Chiểu,anh khen cô: - Sao em biết mấy chỗ này mà đến vậy? Mỹ Mỹ cho xe qua con dốc gập ghềnh mỉm cười bảo: - Anh nghĩ em tầm thường lắm hả? Hèn gì mà chẳng coi em như con bé khờ. Quốc Tuấn búng tay vào mũi cô: - Ai nghĩ thế! Có điều em là một tiểu thư giàu có làm sao em hiểu nỗi khổ củanhững người cùng khổ hoạn nạn. Anh phục em đấy. Mỹ Mỹ kiêu hãnh vì lần đầu tiên được Quốc Tuấn khen. Cô khoe khoang: - Anh không biết chứ mỗi lần về nước biểu diễn em đều chi một số tiền khá lớndành cho quỹ từ thiện này. Quốc Tuấn hơi cảm động, Anh nghỉ Mỹ Mỹ thật ra cũng có những nét tốt màanh chưa nhìn thấy tận mắt. Ngoài việc ăn xài phung phí, xa hoa, cô còn biếtthương người. Anh choàng tay qua vai cô: - Em đúng là một thiên thần. Mỹ Mỹ cười thích thú không nói gì. Cô dừng xe lại trước một ngôi nhà cũ kỹ.Đó là văn phòng của trường mù. Tiếp đón cô là những người làm công tác từ thiện. Mỹ Mỹ trao cho họ một phong bì và nói: - Đây là số quà tôi gởi cho trường. Nhờ các bác, các cô ghi rõ ghi rõ của ngườimẫu Mỹ Mỹ gởi tặng nha! - Bao nhiêu vậy cô? - Mười lăm triệu.www.vuilen.com 92Tác Giả: Hoàng Thu Dung – Song Mai ÁNH MẮT DỊU DÀNG - Dạ chúng tôi cảm ơn cô. Cô thật giàu lòng nhân đạo, chúc cô trẻ đẹp mãi,hạnh phúc lâu dài. Vẻ mặt Mỹ Mỹ dửng dưng lạnh lùng: - Không có chi, chỉ cần báo về trung tâm cho họ biết là được rồi. - Dạ, chúng tôi sẽ báo cáo cô yên chí. Lần trước mọi người làm thế nào tôi không thấy tên của mình trên tờ lis của cácnhà hảo tâm. Thật đáng buồn. - Có lẽ sơ sót cô ạ. Chúng tôi hứa không làm phiền cô lần nữa. Mỹ Mỹ nhẹ nhàng hơn: - Thôi chúng tôi về. - Cô cậu không đi thăm các cháu sao được quà tặng chúng vui lắm. Mỹ Mỹ lắc đầu rồi nhìn quanh, Ngoài sân bọn trẻ đang chơi đùa. Tất cả dò dẫmnhưng rất thận trọng bên nhau điều đó khiến Quốc Tuấn thấy thương cảm tronglòng. Trước khi đến đây anh cũng mua cho chúng một số quà tập sách, bút, mực. - Chúng ta về đi anh. Mỹ Mỹ đẩy tay Quốc Tuấn. Anh lấy làm lạ. - Cô đây nói như thê, sao chúng ta không tận tay trao quà cho bọn trẻ. Nhìn bọntrẻ khuyết tật này anh thấy tội quá. Mỹ Mỹ nói không cần suy nghỉ ở đời làm phúc gặp phúc, ở ác gặp nạn. Có lẽcha mẹ chúng ngày xưa làm ác nên... - Cô nói đến đây chợt dừng lại khi mọi người đưa mắt nhìn Mỹ Mỹ khó chịuQuốc Tuấn cũng giật mình, anh ngán cô. - Sao em nghĩ lạ thế? - Em nghĩ thế nào, nói thê ấy. - Vậy em đến đây làm gì? - Làm phúc để sau này con cháu em hưởng, bây giờ em cũng hưởng lây đó, Emvui lắm vì lần trước người Lin da Kiều tặng mười triệu cho chương trình ủng hộchất độc màu da cam. Được mợi người biết đến. Thế là từ một cô gái không có gìcô ta bắt đầu nổi tiếng. Biết vậy em tặng mười lăm triệu.www.vuilen.com 93Tác Giả: Hoàng Thu Dung – Song Mai ÁNH MẮT DỊU DÀNG - Em không thể thua họ. Quốc Tuấn chợt kêu lên: - Vậy hả? Hồi anh im lặng lắc đầu. Mỹ Mỹ và anh đều ra ngoài. Quốc Tuấn thấy nản thậtsự khi biết Mỹ Mỹ đi làm công tác chỉ cốt đánh bóng tên tuổi cbứ không phải vìcái tâm giúp người nghèo. Cô ấy rỗng tuếch, sống không có tâm hồn, không biếtyêu thương con người. Mỹ Mỹ kéo tay anh vẽ bực mình: - Sao anh không đưa chơ họ làm gì thì làm. Chúng ta về đi. Anh nhìn cô nghiêm giọng: - Phần em coi như xong. Hãy ở đây chờ anh mang quà tặng bọn trẻ nha1 - Quốc Tuấn đừng có đến đó, trông bọn chúng đáng sợ lắm, em không đám gầnđâu. Mấy đứa trẻ bâu quanh Quốc Tuấn mỗi đứa nhận ra anh theo cách của chúngkhi anh đố bọn trẻ: - Đố các cháu chứ chú thế nào? Chỉ cần tả một nét chú thưởng ngay. Một đứa sờ vào tay anh bảo: - Chắc chú trắng lắm. - Không phải chú mập tròn. - Chú là thầy giáo. - Không, chú ấy là bác sĩ. Bác sĩ hay khám bệnh cho chúng mình đó. Một đứa khác kêu lên: - Chú ấy là nhà hảo tâm. Cả bọn vỗ tay cười vang đồng thanh nói: - Đúng rồi chú là nhà hảo tâm.www.vuilen.com 94Tác Giả: Hoàng Thu Dung – Song Mai ÁNH MẮT DỊU DÀNG Quốc Tuấn bật cười vì mọi trẻ tả anh giống như năm thầy bói mù xem vui thậtvui. Anh kêu lên: - Thôi đừng sờ chú nữa nhột lắm, đứa nào cung nói đúng, lại đây ,đứng ngayngắn chú thưởng cho. - Hoan hô chú. Nhìn nét mặt rạng rờ của nhưng đứa trẻ tự nhiên Quốc Tuấn thấy vui thật sự.Cô giáo giữ trường nhìn anh bằng ánh mắt trìu mếm biết ơn. - Ông thật tốt bụng, nhớ đến đây ...

Tài liệu được xem nhiều: