Danh mục

Ánh mắt dịu dàng P8

Số trang: 23      Loại file: pdf      Dung lượng: 281.10 KB      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 14,000 VND Tải xuống file đầy đủ (23 trang) 0
Xem trước 3 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Quốc Tuấn đứng tựa lưng vào xe vẻ thẫn thờ, anh nhìn mông lung ra khỏangkhông gian bao la trước mặt qua cặp kính màu nâu. Trời buồn buồn. Quốc Tuấn không hiểu vì sao dạo gần đây anh thấy mình dường như có sự thay đổi. Những ngày làm việc bên cạnh Hà Anh là những ngày anh vui vẻ, lạc quan vô cùng. Bây giờ Hà Anh sắp rời công ty, làm sao anh giữ cô lại. Mẹ anh là người đưa cô đến mang niềm hi vọng cho anh. Sao bây giờ lại là mẹ anh đưa...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ánh mắt dịu dàng P8Tác Giả: Hoàng Thu Dung – Song Mai ÁNH MẮT DỊU DÀNG PHẦN VIII Q uốc Tuấn đứng tựa lưng vào xe vẻ thẫn thờ, anh nhìn mông lung ra khỏangkhông gian bao la trước mặt qua cặp kính màu nâu. Trời buồn buồn. Quốc Tuấn không hiểu vì sao dạo gần đây anh thấy mình dường như có sự thayđổi. Những ngày làm việc bên cạnh Hà Anh là những ngày anh vui vẻ, lạc quan vôcùng. Bây giờ Hà Anh sắp rời công ty, làm sao anh giữ cô lại. Mẹ anh là người đưacô đến mang niềm hi vọng cho anh. Sao bây giờ lại là mẹ anh đưa cô đi. Hà Anh đianh buồn hiu hắt. Quốc Tuấn không biết anh phải làm gì bây giờ? Mải suy nghĩ anh không hayHà Anh đang đứng bên cạnh anh lâu lắm rồi cô mới trở lại hình hài đáng dấp xưađược đứng cạnh Quốc Tuấn như cô Hàng mong. Ngày ấy Hà Anh ước ao gặp được ý trung nhân. Hình ảnh lý tưởng ấy chỉ cótrong đầu cô và bây giờ có lẽ nó là hiện thực. Cô cảm thấy khó mà quên anh. Quênmột người đã làm cho lòng cô xôn xao dậy sóng. - Tuấn Anh cậu đó à? - Không phải, bây giờ em là Hà Anh. - Anh không nhận ra điều đó sao? - Có chứ. Anh thích em là Hà Anh hơn. - Nhưng khi em trở thành Hà Anh, thật sự trở lại chính mình thì em thấy cuộcđới mình buồn hơn. - Tại sao vậy? - Vì em phải xa công ty. Quốc Tuấn quay lại nhìn cô một cái nhìn xa xăm khó tả hết bằng lời. - Em tiếc sao? Vậy mà anh nghĩ rằng em muốn trở về Sài Gòn không thích làmviệc ở công ty nữa chứ. - Không, chỉ vì em cảm thấy bác gái rất đáng thương.www.vuilen.com 157Tác Giả: Hoàng Thu Dung – Song Mai ÁNH MẮT DỊU DÀNG - Vậy hả? Lúc nãy nghe em nhận lời anh rất buồn, em có biết anh có cảm giácnhư thế nào không? - Làm sao em cảm nhận được những ý nghĩ của anh. Quốc Tuấn mở cửa xe tỏ vẻ thất vọng: - Mẹ anh khen em thông minh, anh cũng nghĩ là em sẽ là người có khả năngđọc được ý nghĩ của anh. Nào ngờ Hà Anh bỗng cười phá lên: - Quốc Tuấn anh nghĩ là em có khả năng siêu việt ấy à? Anh phải nói thì emmới hiểu chứ. Quốc Tuấn cắn môi mlnh nói nhỏ. - Em có biết tại sao anh đưa em vào làm trợ lý cho anh không? - Tại sao? Em muốn biết? - Vì, vì anh mến em, quý em. Những ngày em giúp anh làm việc anh thấy mìnhyêu đời hơn, cuộc sống như có ý nghĩa hơn, niềm vui nhân đôi. - Vậy à em chỉ nghĩ rất đơn giản vì anh cần một trợ lý. - Không phải đâu, thiếu gì trợ lý nam đủ tiêu chuẩn cho anh chọn, anh chọn emvì nhiều lý do mà anh không thể giải thích. - Em hiểu anh mà Quốc Tuấn. - Sao em lại nhận lời mẹ? - Anh không thấy bác ấy đáng thương à? Quốc Tuấn gật gù. - Ừ hiện nay mẹ anh rất đơn chiếc không có người đỡ đần chăm sóc. Anh cũngchưa biết tính sao? Anh định nhờ em tìm người giúp khi mẹ anh trở lại Sài Gòn.Không ngờ em lại nhận lời như vây. - Anh không bằng lòng cho em đi giúp, mẹ anh à? - Đành vậy, biết sao bây giiờ. Ai bảo em làm việc tốt quá mẹ anh hài lòng, khenngợi mãi. Bây giờ đổi người khác bà cụ đâu có chịu.www.vuilen.com 158Tác Giả: Hoàng Thu Dung – Song Mai ÁNH MẮT DỊU DÀNG Hà Anh tươi cười. - Không lê em đi anh buồn à? - Tự nhiên QuốcTuân đặt tay lên vai cô một cách thân ái: - Em nghĩ anh là cục đất sao không biết buồn, anh không giành với mẹ được.Anh mất đi một trợ lý vừa ý, tâm trạng của anh khó chịu lắm đó. Quốc Tuấn nói đi rồi nói lại. - Tuy nhiên em không đi đâu xa. Vi chúng ta là bạn thân mà rời nhau phải đaulòng chứ. Anh nghĩ ngày nào mẹ anh hết bệnh em hãy trở lại công ty làm Việc vớiAnh nha. - Dĩ nhiên. - Hà Anh gât đầu. Bàn tay nóng ấm của anh vẫn để yên trên vai cô. - Cô nhớ cái cảm giác ấy khi cô còn là một Tuấn Anh đẹp trai. - Anh nghĩ em là người hiểu anh. - Tại sao anh lại nghĩ như thế. Mỹ Mỹ hiểu anh hơn. - Mỹ Mỹ cô ấy không biết về ai cả, kể cả anh, cô ấy giống con búp bê rỗngtuếch. - Nghe nói ngày xưn anh rất yêu cô ấy. Quốc Tuấn mơ màng về ngày anh mới quen. Mỹ Mỹ đẹp kiêu sa khiến trái timanh chao đảo trước vẻ đẹp mê hồn ấy. Anh và các bạn anh đều là những ngườithích chinh phục. Tuổi trẻ đi qua. Cái thời sôi nổi bồng bột lắng dần đi, thì ranhững con búp bê lồng trong tủ kính chỉ để ngắm nghía chứ không để yêu thươngđược, vì búp bê không biết yêu thương người bao giờ. Mỉm cười Hà Anh đứng yên bên anh. Cô nghe hồn lâng lâng một sự dịu dàng eấp, tình yêu trong sáng như nụ hoa đầu hé nở trong lòng hai người. Hình như họthích kể cho nhau bao điều kể cả góc tâm tư thầm kín nhất ở tận đáy lòng. Họnluốn hiểu nhau như hiểu chính mình. Quốc Tuấn đề nghị: - Anh đưa em đi chơi nha.www.vuilen.com 159Tác Giả: Hoàng Thu Dung – Song Mai ...

Tài liệu được xem nhiều: