Đẩy mạnh cửa phòng, ông Trần Khắc đặt bản hợp đồng lên bản Hoàng Yến đầy tức giận: - Tại sao cô lại tự ý hủy hợp đồng mua lô hàng đó? Hoàng Yến ngẩn lên, gương mặt cô thản nhiên: - Đề nghị cậu gõ cửa trước khi vào. Còn thẩc mắc gì hãy để dành đến cuộc họp cổ đông hãy nêu ra. Ông Kha tức giận gầm lên: - Mày dám nói giọng đó à? Cô cười mỉa: - Thì sao? Ông đừng quên tôi là người như thế nào mà? Biết cô muốn ám chỉ điều...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ánh mắt trái tim P7Tác giả: Hoàng Thu Dung- Song Châu ÁNH MẮT TRÁI TIM PHẦN 7 Đ ẩy mạnh cửa phòng, ông Trần Khắc đặt bản hợp đồng lên bản HoàngYến đầy tức giận: - Tại sao cô lại tự ý hủy hợp đồng mua lô hàng đó? Hoàng Yến ngẩn lên, gương mặt cô thản nhiên: - Đề nghị cậu gõ cửa trước khi vào. Còn thẩc mắc gì hãy để dành đến cuộc họp cổ đông hãy nêu ra. Ông Kha tức giận gầm lên: - Mày dám nói giọng đó à? Cô cười mỉa: - Thì sao? Ông đừng quên tôi là người như thế nào mà? Biết cô muốn ám chỉ điều gì, ông Kha cố nén hạ giọng: - Được rồi... được rồi, không cãi nữa. Chúng ta đang cùng một thuyền mà, không nên mất đoàn kết không có lợiđâu. Cô ngồi xuống salon đối diện với ông, tréo đôi chân dài cô cười mỉm: - Ông cũng thông minh đó, Trần Khắc đang nghi ngờ chúng ta, hắn khôngphải thằng khờ đâu. Nhưng cô hủy hợp đồng đó thì công ty sẽ thiếu lượng da sán xuất lô giày sắptới, hắn càng nghi. Cô cưới nham hiểm: Vậy mới nói, ông lúc nào cũng cho là mình nhiều kinh nghiệm. Tôi hủy hợpđồng đó dĩ nhiên da sản xuất giày sẽ thiếu, bù lại tôi sẽ ký hợp đồng khác, lượngda vừa rẻ vừa... bền hơn nhiều. Hiểu được cầu nói ẩn ý của cô, ông Kha bật cười lớn: Quả nhiên là cao thủ. Thằng Khắc kỳ này tiêu rồi. Cô rót ly rượu đẩy về phía ông ta: - Tôi định sẽ không thành lập công ty như dự định nữa. Ông Kha bật ngửa hỏi lại: - Cô điên à? Kế hoạch rất hoàn hảo sao lại hủy? Hoàng Yến trẩm ngâm, những lúc như thế này cô như một con người khác.Lạnh lùng đáng sợ, gương mặt sắc lạnh.www.vuilen.com 95Tác giả: Hoàng Thu Dung- Song Châu ÁNH MẮT TRÁI TIM - Công ty này không thể đổ vỡ dù tôi thù anh ta đã tệ bạc với mình. Nó là cơngơi mà bao nhiêu công sức của rất nhiều người đã bỏ ra. Cô hớp một ngụm rượu đắng ngắt: - Trước kia tôi có ý nghĩ phá hoại nó cho anh ta nếm mùi thất bại để bớt kiêungạo nhưng giờ nghĩ lại tôi thấy mình trẻ con quá. Ông Kha nhìn cô ánh mắt thầm độc: - Cô sẽ hối hận khi cho rằng làm thế là trẻ con. Cô đanh giọng: - Ông nói vậy là sao? Ông Kha cười nhếch môi: - Còn nhớ buổi tối Trần Khắc và Trần Khiêm đến gặp con nhỏ người mẫuNgọc Giao không? Có gì ông nói đi: - Cô tin Trần Khắc à? Hoàng Yến sa sầm nét mặt, cái kiểu hỏi đánh đố của ông, càng khơi lên sựnghi ngờ bấy lâu trong cô. Nhưng Hoàng Yến vẫn cố tỉnh táo: - Anh ta đi với Trần Khiêm, ông từng bảo Trần Khiêm đang đeo đuổi con béđó mà. Ông Kha cười phá ra: Cô đúng là đã bị sự thông minh của mình hại rồi. Đúng là thế, nhưng có mộtchuyện cô chưa biết, Trần Khiêm và Trần Khắc trước kia là bạn rất tốt, thời gianhọ đi du học, cô không biết được đâu. Thấy gương mặt cô tái dần, ông Kha hài lòng nói tiếp: - Trước kia họ cũng đụng độ vì... con gái nhiều lần nhưng chưa bao giờ sứtmẻ tình cảm. Tôi nghĩ lần này cũng không ngoại lệ. Cô rít giọng: - Ông nói rõ ra đi, úp mở hoài. - Trần Khắc đã ra về rất sớm, không đầy năm phút sau Trần Khiêm cũngđuổi theo. Lý do vì sao tôi chưa rõ. Ông cười đắc ý: - Nhưng tên thám tử còn cho biết khoảng nửa giờ sau Trần Khắc đã quay lạitìm cô ta, anh ta đã ở đó rất lâu. Bàn tay bấu vào ghế muốn rách bộ salon, cơn giận đang ngùn ngụt dâng lên,Hoàng Yến đã cố xóa bỏ nghi ngờ đó nhưng lời ông Kha như khơi lại đống trocô đã cố để nó tàn.www.vuilen.com 96Tác giả: Hoàng Thu Dung- Song Châu ÁNH MẮT TRÁI TIM Như khẵng định thêm lời nói của mình, ông Kha thảy thêm xấp hình xuốngbàn. Nhìn ông khó hiểu, Hoàng Yến lia mắt xuống bàn. Những tấm hình âu yếmnồng nàn nhất của Ngọc Giao và Trần Khắc đang hiển hiện trườc mặt khiến côkhông muốn cũng ,phải tin. Hơi thở dồn dập tưởng muốn vỡ cả ấm, Hoàng Yến cố ngồi im trên ghế, côkhẽ nhắm mắt, dù mọi thứ đang tối sầm lại. Mỉm cười, cô nói thật tự nhiên: - Ông tưởng ông đem mấy con nhỏ mặc đồ cấp ba ghép vào thì tôi sẽ tin ôngsao? Sững lại một chút, ông Kha mỉm cười tự tin: - Tôi không bào chữa gì cả. Dù sao chúng ta cũng chung một thuyền, tin haykhông hay tùy cô. Bước đến cửa sổ nhìn mơ hồ ra khoảng không đầy nắng, Hoàng yến đã bìnhtĩnh trở lại. Cô biết Trần Khắc không bao giờ chấp nhận cô, vậy tôi gì cô pháichung thủy, cúc cung tận tụy với anh ta. Suy cho cùng công ty này đâu là củaanh ta. - Ông hãy để tôi suy nghĩ lại đã. - Vậy còn công ty chúng ta định mỡ thì sao? Tôi đã đi xem đất rồi. Cô quay lại nhìn xoáy vào mắt ông. Biết rõ ông là người nham hiểm nhưng cô vẫn tiếp cận, nếu biết sử dụng thìnhững người như thế này là một công cụ đắc lực: - Tôi tuyên bố hủy bỏ việc đó. Ông bật dậy: - Cô điên à? Cô cười nửa miệng: - Thành lập làm gì, phải mất công gầy dựng, chi bằng lấy thứ có sẵn khônghơn sao? Ông Kha đến ...