Dừng xe trong sân, Trần Khắc bế Ngọc Nhi vào nhà. Đúng là con nít, lúc nãy còn huyên thuyên ở nhà Ngọc Giao bây giờ đã ngủ khò. Vừa vào phòng khách anh đã thấy Hoàng yến ngồi bên chai rượu, trên tay là chiếc lý còn sóng sánh rượu. Thấy cô nhưng anh không dừng lại, cũng không hỏi gì, anh đi thẳng lên lầu. Vừa lên bậc thữ nhất Hoàng Yến đã lên tiếng: - Em có chuyện cần nói với anh. Không nhìn lại, anh nói lạnh lùng: - Anh mệt. Có gì mai nói. Rượu...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ánh mắt trái tim P8Tác giả: Hoàng Thu Dung- Song Châu ÁNH MẮT TRÁI TIM PHẦN 8 D ừng xe trong sân, Trần Khắc bế Ngọc Nhi vào nhà. Đúng là con nít, lúcnãy còn huyên thuyên ở nhà Ngọc Giao bây giờ đã ngủ khò. Vừa vào phòngkhách anh đã thấy Hoàng yến ngồi bên chai rượu, trên tay là chiếc lý còn sóngsánh rượu. Thấy cô nhưng anh không dừng lại, cũng không hỏi gì, anh đi thẳnglên lầu. Vừa lên bậc thữ nhất Hoàng Yến đã lên tiếng: - Em có chuyện cần nói với anh. Không nhìn lại, anh nói lạnh lùng: - Anh mệt. Có gì mai nói. Rượu đã ngấm, Hoàng Yến lảo đảo đứng dậy, cô lè nhè: - Tại sao? Tại sao phải đến mai. Anh dẹp cái giọng quyền uy của mình lại đi. - Tôi đã bảo là có chuyện muốn nói, anh không nghe à? Nhíu mày khó chịu, Khắc không nghĩ cô là một cô gái luôn dịu dàng, camchịu bên anh suốt năm năm qua lại có thể thế này. Nhìn Ngọc Nhi say ngủ, anhnén giọng trầm hơn: - Được rồi. Ta lên phòng anh đi. Khép nhẹ cửa phòng con, anh quay trở lại phòng mình. Xoay nắm cửa bướcvào, anh mệt mỏi ngồi xuống mép giường vì Hoàng Yến đang ngồi ở bàn làmviệc. Anh thở ra ngán ngẩm: - Giờ em nói được rồi, anh còn nghỉ ngơi để mai đi làm. Cô cười khẩy: - Anh đang đuổi khéo em đấy à? Anh nhìn cô một cách tức giận, bộ đầm dây đi phố kia chứng tỏ cô cũng mớivề nhà trước anh ít phút. - Hai cha con đi chơi sao không rủ em? Anh giận ghê gớm vì thái độ lẫn dáng vẻ say khước của cô, anh nạt nhỏ: - Về phòng ngủ đi, anh không muốn tiếp chuyện với em trong tình cảnh saysưa như vầy. - Đừng đem lý đo đó ra biện minh. - Anh coi tôi là con ngốc hả? Ở bên cạnh cô ta sao không nghe anh nói mệt.Còn dám đem Ngọc Nhi ra làm bình phong để che đậy.www.vuilen.com 108Tác giả: Hoàng Thu Dung- Song Châu ÁNH MẮT TRÁI TIM Anh mím môi nén giận. Câu nói đó đó đã chứng minh lời Trần Khiêm khôngsai. Cô ta dám theo dõi mlnh. Đúng là quá đáng, anh cũng là ngốc khi quá tin côta. Thấy anh trừng trừng nhìn mình không nói gì, Hoàng Yến cũng nhìn vô cảmđáp lại: - Chuyện của cô muốn nói là thế à? Có lẽ uống nhiều rượu quá nên cô đã quên lúc sáng Ngọc Nhi đã nài nỉ côthể nào để cùng đi Suối Tiên với nó. Cô trả lời sao? Nhún vai, Hoàng Yến tỏ vẻ bất cần. Cô phẩy tay gạt bỏ chuyện đó: - Không nói nữa. Nói chuyện khác. Cô đứng dậy, loạng choạng bước đến cạnh Khắc. Vì quá say nên đôi chân côcử lảo đảo khiến Hoàng Yến bổ nhào vào Khắc, anh bất ngờ vì toàn thân cô đổnhào vào mình nên ngã nhào ra giường. Mùi rượu từ môi cô tỏa ra nhưng Khắc không quay đi vì chút lịch sự, biết côsay nên anh không nỡ trách, Khắc trầm giọng: - Em say rồi. Để anh đưa em về phòng nghỉ. Không để anh chống tay ngồi dậy, Hoàng Yến đã lao lên, tóc cô đổ dài trênngực anh, hơi thở cô nồng mùi rượu phà lên mặt Khắc: - Yến à! Đừng làm thế, anh không muốn phải cư xử thô bạo với en trong tìnhtrạng này. Lừ lừ mắt nhìn anh, cô hỏi gọn: - Tại sao ở cạnh em bấy lâu mà anh không yêu em? Bức rèm mà anh cố che đậy sự thật bấy lâu nay đã bị cô bóc trần, Khắc sợnhất phải đối mặt với Hoàng Yến thế này. Anh không đủ can đảm để trả lời câuđó Yến à, chuyện này không thể nói một vài câu mà được đâu em. Cô vuốt ngược tóc anh, đôi mắt anh vẫn nhắm tức là anh khơng nỡ nhìn côđau đớn vật vã thế này. Trong tim anh vẫn có cô. Vậy thì tại sao? Hẳn là con béNgọc Giao đã khiến anh từ chối cô. Hoàng Yến nheo tít đôi mắt vẻ căm giận.Một ý nghĩ nào đó về Ngọc Giao làm gương mặt cô hơi giãn ra. Hoàng Yến cúixuống môi anh thật nhẹ nhàng, toàn thân cô đang đổ gục trên người anh, cơwww.vuilen.com 109Tác giả: Hoàng Thu Dung- Song Châu ÁNH MẮT TRÁI TIMthể cô rừng rực lửa yêu đương thế này thì cô không tin anh có thể từ chối bánnăng đàn ông của mình. Có gã nào từ chối nỗi cơ thể bốc lửa của Hoàng Yếnbao giờ. Hoàng Yến ghì lấy Khắc, ôm hôn anh bằng tất cả khao khát, anh vẫn nằm imkhiến cô càng điên loạn với trái tim yêu đang cháy bỏng. Nhưng chỉ một lúc,Hoàng Yến tức giận xô dạt anh ra, cơn say rượu đã biến tự lúc nào, đôi mắt côđỏ lên vì giận. Chưa có gã đàn ông nào mà lạnh lùng trước cô vậy mà... Khắc vẫn nằm đó, anh dán mắt lên trần nhà như suy nghĩ điều gì đó rất dữdội. Quắc mắt nhìn anh đầy căm thù, cô nghiến răng đi từng bước đến ngồi bênbàn làm việc với gương mặt lạnh lùng không chút tình cãm. Một lúc sau, nhưbình tĩnh hơn, Hoàng Yến cất giọng sắc lạnh: - Anh ngồi dậy đi, tôi có chuyện muốn nói. Thái độ thờ ơ, vô cảm lúc nãy là câu trả lời mà Khắc biết nó đã làm tổnthương lòng tự trọng của cô, anh có thể bù đắp tất cả cho cô nhưng tình yêu thìkhông cho dù anh đã từng cế gắng và chính cô là người phá vỡ nhưng nỗi rayrứt không bao giờ Khẩc quên. Em nói đi. Nhìn anh như đo lường, một ...