Ngọc Giao nhón chân nhìn ra cửa. Còn nửa tiếng nửa mới đến giờ nhưng cô cứ đi ra đi vào không thể nào ngồi yên được. Hôm nay là ngày Khắc đến chào ba mẹ cô hỏi sao không nhấp nhỏm được. Thất vọng vì thấy chị giúp việc mở cửa cho anh nhân viên bưu điện , cô nằm úp trên giường. Có khi nào anh ấy sợ quá nên chuồn" luôn không? Chỉ mỗi việc bị đăng trên báo là mẹ đã đuổi mình ra khỏi nhà rồi. Cô ngẩng lên nhìn ra cửa sở. Trời bắt...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ánh mắt trái tim P9Tác giả: Hoàng Thu Dung- Song Châu ÁNH MẮT TRÁI TIM PHẦN 9 N gọc Giao nhón chân nhìn ra cửa. Còn nửa tiếng nửa mới đến giờ nhưngcô cứ đi ra đi vào không thể nào ngồi yên được. Hôm nay là ngày Khắc đếnchào ba mẹ cô hỏi sao không nhấp nhỏm được. Thất vọng vì thấy chị giúp việc mở cửa cho anh nhân viên bưu điện , cô nằmúp trên giường. Có khi nào anh ấy sợ quá nên chuồn luôn không? Chỉ mỗiviệc bị đăng trên báo là mẹ đã đuổi mình ra khỏi nhà rồi. Cô ngẩng lên nhìn ra cửa sở. Trời bắt đầu đổ mưa rồi. Ôi! Anh ấy mà đến trễlà coi như thất bại. Ba mẹ cô tuy nuông chìu, nhưng việc chọn bạn trai thì rấtkhó tính, nhất là vấn đề giờ giấc. Thở ra ảo não. Cô vẽ những vòng tròn vô nghĩa trên giường, yêu nhau nhưngchưa bao Khắc nói về anh cho cô biết. Những lúc đó anh chỉ bảo cô hãy tin, yêu nhau phải có lòng tin. Ngọc Giaonhắm mắt mơ màng nhớ lại lời anh. Yêu nhau là phải tin. Mình phải tin vào anhấy chứ. Có bước chân dừng ngay cửa, Ngọc Giao vẫn nằm im. Bàn tay ai đó đặt nhẹlê bờ vai trần rồi nhẹ hôn lên tóc nhưng Ngọc Giao không thèm nhúc nhích, mắtvẫn nhắm nghiễn. - Có người... ngủ thôi về à? - Ờ! Về đi, về luôn đừng có quay lại. Khắc bật cười, anh kí nhẹ lên trán côkhi Ngọc Giao xoay trở qua. Anh sải tay nằm sát bên cô: - Trời mưa buồn quá nên nhớ người yêu hả? Cô chu môi kéo anh ngồi dậy: - Người ta còn nhỏ xíu, biết yêu đâu mà nhớ. - Thật à? Vậy để anh giới thiệu cho. Anh vừa đẹp trai, vừa giàu chỉ phảitội...không được galăng lắm. Không những thế mà còn thô lỗ cộc cằn và hay... đàn áp người khác nữa. Dùng ngón tay nâng cằm cô, anh soi vào đôi mắt giận hờn hỏi yêu thương: - Vậy có buồn không? Cô cười tủm tim trên tay anh, nhè nhẹ lắc đầu vuốt cho áo anh thẳng ra, cônói: - Ba mẹ cưng em lắm. - Nên rất kén rể chứ gì?www.vuilen.com 122Tác giả: Hoàng Thu Dung- Song Châu ÁNH MẮT TRÁI TIM Cô nũng nịu ôm cánh tay anh: - Không phải là kén nhưng... anh cứ hứa sẽ chăm sóc em tốt là được rồi. Anh hơi sa sầm nét mặt, ngồi xuống ghế trang điểm: - Em không tin anh hả Ngọc Giao? Ngồi xoay lưng về phía anh, cô giận dỗi: - Anh lại suy nghĩ lung tung, em không có ý đó. Tại vì ba mẹ chỉ có mộtmình em, anh lại ngang như cua. Người ta sợ mẹ mà giận thì... - Không lấy được chồng. Anh vông tay từ phía sau nên cô ngồi trọn trong tay anh, Khắc trêu: - Sợ ế hả? - Hũt Không ai thèm, chỉ tại em sợ có người khóc vì bị từ chối thôi. Anh nâng mặt cô đối mặt mình: - Hôn một cái củng cố tinh thần nghen, lần này phải tự nguyện để anh cóniềm tin biết không? Cười chúm chím, cô hơi cụp mi xấu hổ. Khắc nhìn đôi má hồng hồng mànghe tim yêu dào dạt anh hôn nhẹ lên chót mũi rồi nhè nhẹ chạm vào bờ môiđang hé chờ đợi. Ngọc Giao chủ động quàng tay qua cổ anh hôn đáp lại cuồngnhiệt. Rời môi cô, anh nhìn âu yếm: - Ba mẹ mà nhìn thấy cảnh này chắc cho cưới gấp quá. Cô nguýt anh một cái che đậy sự xấu hổ của mình. Thôi để em đưa anh qua phòng đọc sách, ba mẹ đang đợi ở đó. Chợt nhìn thấy hộp quà gói rất đẹp trên bàn trang điểm cô hỏi: - Tặng em hả? Anh véo mũi cô: Quà anh biếu hai bác dưới phòng khách, cái đó chắc là của anh chàng nàogởi cho em chị giúp việc vừa nhận rồi nhờ anh đem lên luôn, chị ấy đang làmcơm. Đó là quà của mấy người bạn ở nước ngoài. Bây giờ trong mắt em chỉ cómình anh thôi, được chưa. Vì thế, anh cũng chỉ được quyền yêu một mình em. Khắc cười cười đều bước trên hành lang, phải thừa nhận ngôi nhà này rộngkhông thể tả. Nhất là cách bày trí, nơi nào cũng có biển và những hình hoa rựcrở chắc là ý của cô chủ.www.vuilen.com 123Tác giả: Hoàng Thu Dung- Song Châu ÁNH MẮT TRÁI TIM Đưa Khắc vào phòng gặp ba mẹ xong, Ngọc Giao trở về phòng trong tâmtrạng vui mừng khấp khởi. Phong thái tự tin của Khắc đúng là giúp cô thêmlòng tin. Ngọc Giao nhìn lạĩ căn phòng, cô đã bảo chí giúp việc, cắt bớt áo quần, gấubông lẫn mỹ phẩm nếu không Khắc đã cưới cô con nít rồi. Chợt thấy gói quà cô lại mở ra xem. Nói dối định tạo bất ngờ chứ gì: - Anh đáng ghét lắm, tưởng em sẽ tin hả? - Dạ thưa hai bác, cháu không dám cam đoan hay hứa hẹn gì cả, nhưng cháuxin nói thật cháu yêu Ngọc Giao và sẽ làm hết khả năng của mình để chúngcháu được hạnh phúc. Bà Kim Huệ nhìn anh nghiêm khắc: - Vậy cậu lý giải sao về mối quan hệ với cô Hoàng Yến và đứa bé Ngọc Nhi? Trần Khắc nhíu mày, đó là thói quen những lúc anh khó chịu. Trước lúc đến đây anh đã nghĩ đến những sự việc tệ nhất có thể xảy ra nhưngkhông ngờ ba mẹ Ngọc Giao biết nhiều về anh đến thế. Giờ thì anh có thể hiểuđược nguyên nhân Ngọc Giao lo lắng, dặn dò anh lúc nãy. Nghĩ đến đây, anh mỉm cười: - Dạ thưa hai bác. Cháu không dám biện cãi về vấn đề gì. Hai bác đã nói nhưthế cháu đoán hai bác đã biết rất nhiều. Cháu chỉ xin thưa là Hoàng Yếnwww.vuilen.com 124Tác giả: Hoàng Thu Dung- Song Châu ÁNH MẮT TRÁI TIMtrước kia là bạn gái của anh trai cháu. Họ đã có một đứa con và không may anh trai cháu đã qua đời, cháu có tráchnhiệm báo bọc, lo lắng cho họ. Ông Toàn mghiêm giọng: Ngọc Giao nó chỉ biết đòi hỏi, và luôn được cưng chìu nên vợ chồng tôi sẻgả nó cho cậu với một điều kiện. Khắc xoay xoay tách trà khi ba Ngọc Giao còn ngần ngừ, anh không muốnông khó xử nên nói: - Có phải bác muốn cháu bỏ Ngọc Nhi? Thế thì cháu xin trả lời luôn. Vềphía Hoàng Yến, hiện tại cháu xem cô ấy như một người bạn thân. Nhưng Ngọcnhi thì cháu xem như con ruột của mình. Cháu rất yêu Ngọc Giao nhưng cháu không thể làm theo yêu cầu của bác dùbiết rằng khi mất Ngọc Giao thì cháu không yêu được ai cả. Ngừng một lúc, ...