Danh mục

Ánh mắt trong tim P11

Số trang: 0      Loại file: pdf      Dung lượng: 165.89 KB      Lượt xem: 7      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Phí tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (0 trang) 0
Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Hai hôm rồi, Nhân không ghé, Thành mong lắm mà không xuống cô được, bởi Thành phải tranh thủ dợt lại tay đàn mấy tháng nay bỏ quên để thi xin việc. Tiền thuê đàn tốn khá lớn so với túi tiền Thành hiện nay còn, mà việc làm lại không được. Người ta ngại thuê một người mù đánh đàn ở nơi sang trọng. Thế là lại nối tiếp ngày tháng xin việc. Thành thở dài. Cà mèn thức ăn thằng Tiến mang tới đã để nguội lạnh, Thành chẳng buồn động đũa. Anh ngồi mãi trong bóng...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ánh mắt trong tim P11Tác Giả: Mỹ Hạnh ÁNH MẮT TRONG TIM CHƯƠNG XI H ai hôm rồi, Nhân không ghé, Thành mong lắm mà không xuống côđược, bởi Thành phải tranh thủ dợt lại tay đàn mấy tháng nay bỏ quên để thi xinviệc. Tiền thuê đàn tốn khá lớn so với túi tiền Thành hiện nay còn, mà việc làmlại không được. Người ta ngại thuê một người mù đánh đàn ở nơi sang trọng. Thế là lại nối tiếp ngày tháng xin việc. Thành thở dài. Cà mèn thức ăn thằngTiến mang tới đã để nguội lạnh, Thành chẳng buồn động đũa. Anh ngồi mãitrong bóng tối, mặc thời gian trôi đi. Tiếng bước chân quen thuộc khiến Thành sực tỉnh, anh gọi nhỏ: - Nhân hả? - Dạ. Sao anh không bật đèn? Ánh điện sáng lên giúp Nhân thấy Thành lộ nét buồn lo, cô lo lắng, kéo ghếngồi gần anh, hỏi: - Vẫn chưa xin được việc hả? Anh gật đầu, tay vịn bàn đứng lên, lần ra cửa, Nhân ra theo. Họ ngồi trênthềm nhà nhìn ra những ánh đèn đường vàng vọt. - Mấy hôm nay, sao không thấy Nhân ghé? Nhân làm thinh, sao có thể nói anh nghe chuyện buồn của cô. Anh chẳng đãnhiều tâm sự rồi đó sao? Thật ra, cũng có chuyện vui, nhưng vì nguyên tắcsống, Nhân đã từ chối sự giúp đỡ của Đạt và ông Đăng. Hôm đó, thật quá ngỡ ngàng khi thấy Đạt và ông Đăng tìm đến. Và cô chỉnhận mang một ơn nghĩa duy nhất, là ký hợp đồng làm việc với công ty ôngĐăng. Còn giờ, má cô lại đau rồi. - Nhân có chuyện buồn sao? Kể tôi nghe đi. - Không. Tôi định mai nghỉ một ngày, đưa anh đi xin việc làm. Nhưng anhchịu đánh đàn ở vũ trường chứ? - Lúc đói, đâu chẳng làm, chỉ cần kiếm cơm ngày ba bữa là được. Nghe nóicô từng làm ở đó ư Nhân? Nhân nhếch cười: - Anh lại nghĩ không đúng rồi. Có lẽ ta nên nói rõ vài điều về quá khứ đểkhỏi ngộ nhận, làm mất tình cảm của nhau. Thành tươi nét mặt:www.phuonghong.com 62 www.taixiu.comTác Giả: Mỹ Hạnh ÁNH MẮT TRONG TIM - Hay lắm. Nhân kể tôi nghe đi. Nhân tựa vào cột nhà, tư lự: - Thật ra, cũng chẳng có gì ghê gớm. Là vầy, hoà bình vừa xong, cô Hiền ởmướn về quê làm ruộng, lấy anh Lành, đẻ được hai cô con gái. Cô chị hơn côem hai tuổi ... Giọng Nhân trầm xuống: - Ba Nhân đã chết khi hai chị em còn nhỏ lắm, mảnh ruộng hợp tác chia lạiquá xấu, mùa nào cũng đói ăn. Nghe nói trên Lâm Đồng tiền làm công hái càphê khá, mẹ Nhân bàn dắt díu lên. Kể ra, nếu Nhân với chị Hiếu khoẻ mạnh thìkhông đến nỗi, ngặt nỗi, lên đó, hai đứa không hợp khí hậu sao á, cứ đau miết,lại thêm ở nơi heo hút không có trường. Vậy là ba mẹ con dắt nhau xuống thànhphố. Nhân và chị Hiếu ngày đi lượm bịch nilông, tối học bổ túc để biết chữ, mẹthì đi mua ve chai, đấp đổi qua ngày. Đến năm Nhân mười hai tuổi, tai hoạ giáng xuống, má vô công trường maubao xi măng, mua ở đó lời nhiều, má ham lắm. Có hôm người ta còn cho baorách, má ham lượm bao, đi lần vô khu vực cấm, leo lên giàn giáo, bị té trên caoxuống, vậy là tai nạn xảy ra ...Xe lô cán nát hai chân má. Giọng Nhân nghẹn lại, cô không khóc, nhưng cho đến hôm nay nhớ lại, lòngcô vẫn nghe đau đớn não nề. Thành lần tay tìm tay cô, nắm lấy nói dịu dàng: - Nếu Nhân muốn khóc, cứ khóc đi, như vậy dễ chịu hơn. Tay Thành ấm lắm, làm ấm cả lòng Nhân giữa mùa mưa thành phố. Cô đểyên tay mình trong tay anh, thì thầm: - Lúc đó, Nhân khóc mãi, khóc cho đến hai năm sau, đến khi chị Hiếu sinhbé Hậu, rồi bị bắt - Cô thở dài, bất giác dựa vào vai anh - Từ đó, Nhân khôngkhóc nữa. Anh biết không, cái đau của một cô nhỏ khi thấy người mẹ mình kínhyêu nhất, toàn thân bê bết máu, hai chân dập nát, thoi thóp hơi thở vẫn cố vùnglên đòi quyền sống chỉ vì con. Nhân không thấy mặt Thành tái nhợt, cô chỉ cảm nhận được cả người anh vìnỗi đau của cô, run lên, và anh đưa tay ôm chặt cô, lắp bắp: - Anh biết, anh biết lắm Nhân ơi. Bởi vì ... Thành không nói tiếp. Anh cúi xuống, môi chạm lên đỉnh đầu Nhân. Hươngtóc cô, làn mây mềm mại quấn quýt khiến cho Thành quên mọi buồn đau. Anhngây ngất, hít mạnh, len lén hôn tóc cô, không dám thở mạnh. - Đơn vị ấy lo cho má chu đáo lắm. Má lành bệnh vẫn hàng tháng chu cấptiền, mua cả xe lăn. Rồi ông giám đốc mới thay chỗ giám đốc cũ, họ nói cắt trợcấp. Thế rồi, căn nhà nhỏ của ba mẹ con cũng phải bán đi, cả chiếc xe lăn hưkhông tiền sửa, đành bán nốt.www.phuonghong.com 63 www.taixiu.comTác Giả: Mỹ Hạnh ÁNH MẮT TRONG TIM Năm ấy, chị Hiếu mười sáu tuổi, Nhân mười bốn. Hai chị em đi làm thuê,làm mướn đủ thứ nghề kiếm sống, nuôi má, nhưng má trở bệnh đau hoài. Vậy làchị Hiếu vì muốn có tiền, đành đi bán ....bia ôm. Một tối nọ, chị đem về rấtnhiều tiền - Giọng Nhân nghẹn lại - Là tiền bán thân của chị. Chị nói trước saugì cũng bị ..thà bán cho có giá. Thành vuốt tóc Nhân im lặng. Cô nép vào anh, cảm giác là chỗ dựa nươngvững chãi một đời ...

Tài liệu được xem nhiều: