Danh mục

Ánh mắt trong tim P17

Số trang: 0      Loại file: pdf      Dung lượng: 194.36 KB      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Phí tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (0 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Tao cấm mày tới đó. Đồ ngu! - Ảnh là anh Hai con mà má. Ảnh với má lớn tốt ... Chát! Má Đạt rát bỏng, bà Hoa rít lên: - Tao sẽ giết cả lũ chúng nó. - Đừng má. Con xin má - Đạt khóc ròng. - Cút cho khuất mắt tao. Chát. Đạt nép sau cửa sổ. Cha Đạt về. - Em định làm gì? - Tôi sẽ giết, sẽ đốt nhà kẻ dám giựt chồng tôi. - Anh không có. Tình cờ thằng Đạt gặp họ thôi....
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ánh mắt trong tim P17Tác Giả: Mỹ Hạnh ÁNH MẮT TRONG TIM CHƯƠNG XVII T ao cấm mày tới đó. Đồ ngu! - Ảnh là anh Hai con mà má. Ảnh với má lớn tốt ... Chát! Má Đạt rát bỏng, bà Hoa rít lên: - Tao sẽ giết cả lũ chúng nó. - Đừng má. Con xin má - Đạt khóc ròng. - Cút cho khuất mắt tao. Chát. Đạt nép sau cửa sổ. Cha Đạt về. - Em định làm gì? - Tôi sẽ giết, sẽ đốt nhà kẻ dám giựt chồng tôi. - Anh không có. Tình cờ thằng Đạt gặp họ thôi. - Sao nhiều tình cờ vậy? Tôi với anh lên Sài Gòn, mụ ta cũng tình cờ lên SàiGòn. Tôi vừa giao hết sản nghiệp cho anh, thì anh tình cờ gặp lại tình xưa nghĩacũ. Vậy nếu bây giờ tôi đốt nhà mụ ta, rồi nói tình cờ cây đèn dầu ngã làm bểlửa cháy, anh tin không? - Anh tin mà. Em đừng vậy nữa. ..... Đạt chui vào thùng xe, khi ông Lai ngồi lên ghế lái, bà Hoa vào nhà Thành.Đạt đứng ngoài cửa sổ. - Nếu mẹ con mày không cút xéo, đừng trách tao. - Chị đừng như vậy. Tôi chẳng dính dáng gì tới ông ta đâu. Giá tôi có thể đi,chỉ vì thằng Thành còn phải học. - Mày đừng giả bộ. Mày dụ dỗ chồng tao, dụ dỗ cả con trai tao hòng moitiền, tao thừa biết. Đồ điếm già. Tao không tha cho mày đâu. - Chị ra khỏi nhà tôi. Thật không ngờ chị có thể ăn nói như thế. Chị đi đi. - Đuổi này. Đau à? Mày biết đau à? Đạt tuôn vào, nó kinh hoàng nhìn má lớn nó yêu thương tái nhợt ngã xụixuống nền nhà. Nó kéo má nó ra, hét: - Đừng má. Đừng đánh nữa - Nó khóc ròng. Mặt má nó thật dễ sợ, tay chụp đầu tóc nó lôi xệch ra ngoài, chân đá vào câyđèn dầu ở trang thờ thần tài đặt ngay chỗ cửa ra vào, bên bàn may đầy vải.www.phuonghong.com 98 www.taixiu.comTác Giả: Mỹ Hạnh ÁNH MẮT TRONG TIM Đạt kinh hoàng líu lưỡi, nó cố vùng ra, nhưng cơn điên giận khiến má nómạnh không tưởng. Nó bị người tài xế khoá tay bỏ vào xe. Chiếc xe chạy đi, mơhồ nó thấy ánh lửa nhảy múa trong ngôi nhà. Đạt nghĩ đến điều khủng khiếpnhất. Chiếc xe chạy quãng xa, chậm dần. Đạt bung cửa nhảy xuống đường, cắmđầu chạy trở lại căn nhà gỗ trong xóm vắng giữa đêm. Căn nhà đang rực cháy và rồi người ta khiêng anh nó ra với gương mặtphỏng đầy mảnh gương cắm vào, đẫm máu. - Anh Hai! - Nó gào điên dại. Ngôi nhà ngút khói. Má lớn nó cháy xém, được khiêng tiếp ra. Lạ thay. Bàtỉnh táo, hỏi người lính cứu hoả: - Con tôi có sao không? - Thưa bà, chỉ những vết thương nhỏ, bà yên tâm. Xe cấp cứu hụ còi từ ngoài đường lớn. Người mẹ nhìn đứa con ruột, chảynước mắt. Tay phồng rộp, cháy xém, cầm tay đứa con riêng của chồng, nói nhỏ: - Má vì con tha thứ tất cả, chỉ mong con đừng để anh Hai con cô độc giữađời. - Má! - Nó, thằng con trai mười sáu tuổi khóc ngất. - Đừng ...tự trách ..con ...không có lỗi. Nếu ...thằng Thành có hỏi ...cứ nóimá bất ...cẩn làm ...ngã đèn ... Người ta gỡ tay nó ra, khiêng bà đi. Nó lết theo bíu băng ca, bíu bàn tay málớn và kinh hoàng khi lớp da tay bà tuột luôn vào tay nó. - Má ơi! Cánh tay bà rơi thõng bất động. Nó ngất đi trong tay người đàn ông vừa tuônvào. Là ba nó. Bên ngoài, Ánh rón rén lùi bước chân, hoang mang trước điều mình vừathấy. Đạt khóc, gương mặt bất động ràn rụa nước mắt.    T hời lồng lộn đi lại trước nhà Chiêm tính đoán số mà hắn rất tin. - Cứ như trời phạt vậy. Thầy coi tính dùm đi chớ. Phải làm sao? Cứ đà này,nội tiền bồi thường hợp đồng, tôi đủ sạt nghiệp. - Chỉ nhất thời thôi, thưa ông. Tôi đã nói rồi, chỉ có đào hoa vận, ứng cung,hạn mới giải được.www.phuonghong.com 99 www.taixiu.comTác Giả: Mỹ Hạnh ÁNH MẮT TRONG TIM - Chắc chớ? Vậy nội ba ngày là xong. Tôi có lịch của con nhỏ ở vườn raurồi. - Vậy thì ông chủ nhanh thôi - Nhà chiêm tinh cười mơn. - Được. Xong việc, tôi đến thầy. Vậy nghen. Thời lên xe đắc ý mơ màng nghĩ đến đêm đào hoa sắp ứng. Xe lão lướt quaquán nước nhỏ ven đường, không hề thấy vợ mình đang ngồi với tên tài xếtrung thành. Quán nước vắng tanh, anh và ả tha hồ. - Không thể nào - Đào kêu lên - Hắn có hàng chục tài khoản. - Anh thề với em điều đó là sự thật. Từ miền Đông đến miền Tây và khắpSài Gòn, hắn không tìm được người thợ nào để hoàn thành dù là một công trìnhtư nhân nhỏ nhất. Hắn lại không được đi xa vì đang bị công an kinh tế điều travề khoản tiền đen nào đó. Anh cá với em, nội trong ba tuần, hắn sẽ vào nhà đá.Tài sản bị tịch biên, em sẽ phải thăm nuôi hắn cả đời. - Em chết mất. Ôi khổ thân! - Đào khóc bệu bạo. - Sao lại chết? Em còn có anh - Phẩm choàng tay ôm người yêu vỗ về. Anhsẽ lo lắng cho em, bảo vệ em, chỉ cần em chịu ...lấy anh. - Có thể sao? - Sao lại không? Anh yêu em mà. Đào sụt sịt. Phẩm hôn Đào thắm thiết, vuốt ve an ủi, tha hồ ...

Tài liệu được xem nhiều: