Anh muốn được làm điều gì đó bằng chính sức lực bản thân. Câu nói Thành chặn đứng mọi lo toan Đạt chuẩn bị cho anh. Thành đi rồi, Đạt nhìn theo vò đầu, bất lực. Thành quyết đi xin việc làm, Đạt lại muốn anh vào nhạc viện. Làm sao để Thành thay đổi quyết định? Đạt ngồi bên hồ nước, dưới bóng liễu rủ phất phơ trong gió chiều. Suy nghĩ một lúc, anh lấy máy bấm số: - Vật tư chi nhánh hai à? Có cô Nhân đó không? Có à? Gọi cô ấy...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ánh mắt trong tim P18Tác Giả: Mỹ Hạnh ÁNH MẮT TRONG TIM CHƯƠNG XVIII A nh muốn được làm điều gì đó bằng chính sức lực bản thân. Câu nói Thành chặn đứng mọi lo toan Đạt chuẩn bị cho anh. Thành đi rồi,Đạt nhìn theo vò đầu, bất lực. Thành quyết đi xin việc làm, Đạt lại muốn anhvào nhạc viện. Làm sao để Thành thay đổi quyết định? Đạt ngồi bên hồ nước, dưới bóng liễu rủ phất phơ trong gió chiều. Suy nghĩmột lúc, anh lấy máy bấm số: - Vật tư chi nhánh hai à? Có cô Nhân đó không? Có à? Gọi cô ấy nói chuyệnvới tôi. - Dạ. Nhân nghe. - Tôi, Đạt đây chị Nhân. Vầy nhé ... - Khoan đã. Sao chiều nay, ông không đi làm? Cô Ánh tìm qua mấy lần rồi. - Mặc kệ cô ta. Tôi muốn gặp chị gấp. - Ở đâu ạ? - Nhà tôi. Số ....đường ...Đến nhanh, tôi chờ. Đạt tắt máy. Anh không muốn bị làm phiền. Nửa giờ sau, Nhân đến. Côbước vào với vẻ choáng ngợp bàng hoàng và đứng sững ngay giữa vườn. - Là ...nhà ...ông đây sao? Đạt vẫn ngồi bên hồ lặng ngắm Nhân dưới ánh nắng chiều. Không còn đóiăn, không còn lo lắng, mới một tháng mà Nhân đầy đặn, đẹp ra, đẹp lồ lộ đếnlàm đàn ông con trai ngơ ngẩn. Tim Đạt nhói lên cái đau của tình yêu chôn chặt,lý trí Đạt lên tiếng ngay Hãy lấy hạnh phúc người làm hạnh phúc mình. Đạt lắc đầu, xua nhanh bao ý tưởng. Nhếch môi cười: - Chị có muốn đi quanh xem không? Đạt đứng lên, đi lại gần Nhân. Cả hai thong thả dạo quanh sân vườn. Nhânsay mê nhìn ngó thích thú bất cứ điều gì. Từ bóng liễu đến hàng mai, từ hồ senđến tiếng chim ríu rít. - Căn nhà này là của anh Hai, tương lai sẽ là của chị. Nhân giật mình, khựng lại nhìn Đạt trân trối. Đạt nhún vai, dang tay: - Chắc anh Hai đã kể chuyện nhà chúng tôi với chị rồi? Nhân lúng túng: - Chỉ vài câu thôi.www.phuonghong.com 105 www.taixiu.comTác Giả: Mỹ Hạnh ÁNH MẮT TRONG TIM - Nhưng trong câu chuyện, có nói về một căn nhà bị đốt cháy. Nhân nhìn xuống, cô không nỡ nhìn vẻ đau khổ trên nét mặt Đạt. Anh vốn làmột thanh niên bản lãnh. - Anh ấy nói, chưa khi nào giận lây sang ...Đạt - Cô e dè. Đạt ngước nhìn lên khoảng trời đầy mây trắng. Mây kia giăng đầy trong mắtanh Hai. Đạt trầm ngâm: - Tôi nhớ lại những tháng năm tìm anh Hai mòn mỏi. Lúc ấy, mặt anh ấy vừachỉnh hình xong cũng là tuần mười trăm ngày cho má lớn. Nhang vừa tàn, anhbiến mất, chỉ đem theo hai bộ quần áo. Tôi lang thang bỏ nhà tìm ảnh cả năm,sống đầu đường xó chợ như mọi kẻ vô gia cư và chỉ trở về khi ngoại tôi từ CầnThơ lên tìm đến cho hay má tôi sắp chết. - Má anh bị bệnh ư? Đạt ngồi xuống bên cây ngọc lan trổ hoa thơm nức: - Không biết có phải là trời có mắt muốn trừng phạt tội lỗi của bà không? Từkhi má lớn chết, bà bịnh hoài. Sau đó, bác sĩ nói là bị ung thư gan. Khi tôi về, bàđã nguy kịch rồi. Ca mổ vừa qua cũng chỉ kéo dài thêm vài tháng. Và sau đó lànhững cơn đau khủng khiếp đến với bà. Chị đã từng chứng kiến nỗi đau ngườithân chắc chị hiểu. Tôi tuy hận bà, nhưng dù sao bà cũng là người sinh ra tôi,nỗi đau của bà đã làm tôi đau đớn nhiều tháng năm mỗi khi nhớ bà và lại càngđau đớn khi hình ảnh má lớn hiện về. Bà bị cháy xém, quằn quại trong tay tôi,nói không trách tôi, mong muốn tôi cùng anh Hai sống bên nhau mãi. - Chuyện đã qua lâu rồi, anh đừng tự dằn vặt nữa. Đạt thờ ơ ngắt chiếc lá đưa lên miệng cắn cắn. Nhân nhìn trộm anh tự hỏi:Đạt trẻ quá, lại có học, nhà giàu, bảnh trai, sao anh có thể làm nhiều chuyệnkhông ai ngờ được. Cứ như một tay trùm, thủ đoạn tinh vi. - Sao chị nhìn tôi lạ vậy? Chị Hiếu kể hết rồi à? Anh ta đoán được ý nghĩ mình. Nhân bối rối, nói: - Là kể cho má nghe, tôi tình cờ nghe được thôi. - Nên thấy sợ chứ gì? Nhân lảng chuyện: - Anh tìm tôi nói có việc mà. - Tôi kể chị nghe lung tung vậy, vì có liên quan tới điều muốn nhờ chị. - Tôi sẵn lòng. - Suốt chín năm, tôi vừa học, vừa làm, vừa tìm anh Hai. Tuy cực khổ nhiều,nhưng bù lại, tôi được một quan hệ rộng rãi trong nhiều giới, nên thành đạt sớm.www.phuonghong.com 106 www.taixiu.comTác Giả: Mỹ Hạnh ÁNH MẮT TRONG TIMCăn nhà này do tôi đích thân thiết kế xây dựng, với mong ước đền bù cho anhHai căn nhà đã cháy năm xưa, nhưng anh ấy xem ra không muốn nhận. Nhân cúi mặt. Đạt thở dài: - Bỏ đi. Điều chính yếu là anh Hai ngày nào cũng đi xin việc làm, anh muốnsớm có tiền từ tay anh làm ra để cưới chị. Còn tôi, mong anh vào nhạc viện đểcó tương lai. - Tôi phải làm sao? - Chỉ có chị mới khiến ảnh thay đổi ý định. Chị Nhân! Coi như tôi xin chị. Đạt đột nhiên quì thụp trước Nhân, mặt nhăn nhúm: - Tôi muốn trút bỏ quá khứ bằng cách này hay cách khác, không chỉ vì tôimà còn vì anh Hai, vì ba tôi. Hận thù luôn huỷ hoại con người. Ba tôi dù saocũng là cha và ổng đã già. Mười năm sống ...