Thành đi quanh khuôn viên, qua lối của những tấm đan đúc bằng xi măng và sỏi. Hôm nay là lần đầu tiên, Thành muốn biết căn nhà hình thành như thế nào, khuôn viên hình hộp, mỗi chiều dài đến sáu mươi bước chân. Nhà nằm góc vuông, xây hình hộp, sâu sau hẹp, trồng hàng cây, cả hoa lẫn cây ăn trái theo hình L. Sân trước vuông góc là hai hàng hồng diệp mai và cau, với hai thảm cỏ quanh hai hồ nước. Thành khựng lại ở góc sân trước bên cánh cổng lớn, nghiêng...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ánh mắt trong tim P4Tác Giả: Mỹ Hạnh ÁNH MẮT TRONG TIM CHƯƠNG IV T hành đi quanh khuôn viên, qua lối của những tấm đan đúc bằng xi măngvà sỏi. Hôm nay là lần đầu tiên, Thành muốn biết căn nhà hình thành như thếnào, khuôn viên hình hộp, mỗi chiều dài đến sáu mươi bước chân. Nhà nằm gócvuông, xây hình hộp, sâu sau hẹp, trồng hàng cây, cả hoa lẫn cây ăn trái theohình L. Sân trước vuông góc là hai hàng hồng diệp mai và cau, với hai thảm cỏquanh hai hồ nước. Thành khựng lại ở góc sân trước bên cánh cổng lớn, nghiêng tai, hít một hơidài. Dì Út đang quét sân, vội dựng chổi lại gần hỏi: - Cậu Hai nghe hương thơm lạ phải không? - Dạ. - Cậu Ba chiều qua chở về bốn chậu mai chiếu thủy đa. Đặt ngay trướcphòng chỗ cửa sổ. Đây, cậu thử xem, các loài mai chiếu thuỷ đều thơm thoảngnvà tinh khiết. Phải không? Mai chiếu thuỷ màu trắng. - Năm cánh dài, hoa nở, nhìn vào nước, rất đẹp. - Đúng rồi, cậu Hai. Cậu rờ xem. Nó đang nở đầy trong tay cậu, soi bóngdưới mặt hồ. Cậu Ba nói, Mai chiếu thuỷ nở bốn mùa, cao quý và trong trắng, sẽđem lại cho cậu Hai một niềm vui. Thành đứng lặng. Bà Út rụt rè nắm tay Thành dắt tới góc hồ. Dưới rặng liễusoi mình là bộ bàn ghế đá. Bà đỡ Thành ngồi xuống, nói: - Con hoàng yến, cậu Ba mới mua về hót hay lắm. Cậu ngồi một chút đi, nóhót cậu nghe. Bà định đi, Thành gọi lại: - Dì Út! Dì ở đây lâu rồi? Bà Út ngồi xuống bên Thành, thong thả nói: - Ở với thằng Đạt hồi nó mới sinh lận. Tới năm đó, cậu mất tích, Đạt bỏ nhàđi hoang tìm cậu suốt cả năm, khi về, nhất định không ở với bà nhà. Ông ngoạithằng Đạt xót cháu mới cho miếng đất này và khoản tiền thừa kế với điều kiện,Đạt phải học xong đại học. Có lẽ vì nghĩ đến ngày hôm nay, nên Đạt nhận lời.Căn nhà này nó mới xây xong hồi đi làm, cây cối tự tay trồng lấy. Trời thậtkhông phụ kẻ có lòng, nó tìm mãi rồi cũng tìm ra cậu. Hồi đi học, nó ở nhà trọ,nhà xây xong đòi tôi về ở, thấm thoát gần ba năm rồi. Tiếng một con chim nào đó hót líu lo, rồi thì hàng chục con chim cùng lêntiếng, khiến cả sân vườn rộn rã. Thành nghiêng tai chăm chú lắng nghe. Bà Útnhẹ nhàng bước đi, nghĩ thầm: Rồi cậu ấy sẽ quên hết buồn đau.www.phuonghong.com 21 www.taixiu.comTác Giả: Mỹ Hạnh ÁNH MẮT TRONG TIM Có quên được chăng mỗi lòng Thành tự hiểu. Bởi giờ đây, tiếng chim hótkhông hề đi xuyên qua tâm hồn anh. Thành đang nhìn về quá khứ ... Ngày ấy, Thành về nhà, trên tay là lồng chim yến. Thành không biết giá trịloài chim này, nhưng biết nó hót hay. Bà Hồng Diệp ngồi may trong nhà, thấychim, hỏi con ở đâu mà có. Thành nói: - Thằng em kết nghĩa cho con. Bao năm, nhưng bà Diệp chưa hề thấy mặt Đạt, dù biết chuyện qua lời kểcủa Thành. - Nó giàu lắm ư con? Thành móc lồng chim trước hiên nhà, cất cặp, đến ngồi dưới chân mẹ: - Hình như vậy. Nhưng nó cô độc lắm má. Bà Diệp mắng yêu con: - Con vì thương thằng nhỏ, bao năm trèo tường chơi chung với nó còn gì. Nóhọc đến đâu rồi? - Dạ, lớp chín. Má yên chí. Hè này nó về học chung với con rồi. - Một năm nữa, con vô đại học, có định trèo tường ra chơi với nó nữa không? Thành mỉm cười: - Con nghĩ lúc đó nó lớn rồi, mà con có muốn cũng đâu thể. - Sao con không đưa nó về nhà chơi? - Nó đi học như bị tù, xe đưa rước, chân không đụng đất, đâu như con. - Tội nghiệp! - Bà Diệp nói, lại trở về với công việc. Con chim đột nhiên cất tiếng hót. Thành vẫn ngồi dưới chân mẹ, lắng nghevẻ thích thú. - Nó hót hay quá má. Mai mua thêm con nữa cho nó có bạn. Bà Diệp ngừng công việc, nói: - Chim yến đắt tiền lắm, mua không nổi đâu con. Thành ngẩn ra, nói vội: - Nuôi một con cũng tốt há má. Mình nhìn thấy nó như thấy thằng Đạt. Bà Diệp nhìn con: - Thiếu gì cách để nó tự do hả con. Chẳng lẽ ngoài đi học, nó bị nhốt trongnhà có người canh? - À há! - Thành vỗ trán - Sao con không nghĩ ra. Thành đứng lên, nói với vẻ quả quyết, đắc ý.www.phuonghong.com 22 www.taixiu.comTác Giả: Mỹ Hạnh ÁNH MẮT TRONG TIM - Chắc cú chiều nay, nó sẽ diện kiến má. Con đi nấu cơm đây. Bà Diệp nhìn theo con, vui buồn lẫn lộn. Nó là đứa con ngoan, tài hoa. Cònbà bạc phước, không giữ được cho nó người cha. Và chiều ấy, bà thật sự xúc động khi nhìn thấy Đạt. Ở nó, có nét gì thânthuộc như Thành. Nó đối với con bà, thương quý lộ rõ, một điều anh Thành, haiđiều anh Thành, điều gì anh Thành nói là đúng tất tần tật. Bà nhớ ánh mắt nó lúc nhìn Thành ngồi ôm chân bà, tựa người vào, để bàvuốt tóc. Một ánh mắt thơ trẻ đầy niềm ao ước ... mất 2 trang ... Bà từng nghe nhiều lắm, từ thời yêu nhau đến lúc lấy nhau. - Đạt à! Ngoài tên Lợi, ba con có tên nào khác không? - Người ta gọi ba con là ông Tiến Lợi. - Vậy con có biết ngoại con tên gì khô ...