Thông tin tài liệu:
Hai người lại đi thêm một đoạn nữa thì chợt điện thoại Nhật Tân lại reo lên. Anh mở máy - Alô. Mày hả An? - Ừ. Mày đang ở đâu vậy Nhật Tân? Nhật Tân chậm rãi nói: - Tao và vợ tao đi Châu Âu vừa về đến. Tụi tao đang còn ở sân bay nè. - May quá. Dừng lại một lát là Hùng An nói như yêu cầu: - Mày về ghé nhà đi. Đừng về Phú Quốc nha Tân. Nhật Tân thấy ngạc nhiên vô cùng vì câu nói đó. Anh thốt lớn: -...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ánh sao băng P7Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG PHẦN 7 H ai người lại đi thêm một đoạn nữa thì chợt điện thoại Nhật Tân lại reolên. Anh mở máy - Alô. Mày hả An? - Ừ. Mày đang ở đâu vậy Nhật Tân? Nhật Tân chậm rãi nói: - Tao và vợ tao đi Châu Âu vừa về đến. Tụi tao đang còn ở sân bay nè. - May quá. Dừng lại một lát là Hùng An nói như yêu cầu: - Mày về ghé nhà đi. Đừng về Phú Quốc nha Tân. Nhật Tân thấy ngạc nhiên vô cùng vì câu nói đó. Anh thốt lớn: - Có chuyện gì vậy An? Hùng An nói với giọng hối thúc: - Mày về ngay đi, bác Nhật Lê đang bệnh. Nhật Tân hấp tấp hỏi: - Mẹ tao bệnh gì vậy Hùng An? Anh chưa nói dứt câu thì đã mất tín hiệu vì Hùng An đã tắt máy. Anh quayqua nhìn Sao Khuê với vẻ mặt ngơ ngác Sao Khuê nhíu mày: - Có chuyện gì vậy anh? Nhật Tân nói như thông báo: - Mẹ mình đang bệnh em à. Sao Khuê sửng sốt vô cùng vì câu nói đó. Cô trừng mắt nhìn anh: - Anh nói gì hả?www.vuilen.com 98Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG Nhật Tân gằn giọng: - Mẹ bệnh. Sao Khuê hỏi với vẻ sốt ruột: - Mẹ đang bệnh gì vậy anh? Mẹ có nói với anh không hả? Nhật Tân khẽ lắc đầu: - Anh cũng không biết mẹ bệnh gì. Lúc nãy thằng An điện thoại cho anh. Sao Khuê nhìn anh rồi nói như yêu cầu: - Mình trở về nhà đi xem mẹ bị bệnh gì vậy anh. Nhật Tân vẫn đứng yên. Anh thở dài một cái rồi nói với vẻ lo lắng: - Mẹ đã mang căn bệnh tim từ lâu. Anh sợ mẹ lại bị tái phát nữa rồi. Nhật Tân vừa nói dứt cáu thì Sao Khuê đã luýnh quýnh cả lên. Cô kéo lấytay Nhật Tân rồi nói với giọng hối thúc: - Mình về nhà nhanh lên đi anh. Em sợ mẹ sẽ gặp nguy hiểm mất anh à. Nói xong, cả hai đều đi như chạy. Thật may họ cũng đón được một chiếc taxirồi đi thẳng về nhà. Về đến nhà, Nhật Tân để số hành lý ở phòng khách rồi dẫn Sao Khuê lênphòng của bà Nhật Lê. Tự nhiên Sao Khuê không còn dè dặt như thường ngàynữa. Cô bạo dạn gõ cửa phòng rồi gọi lớn: - Mẹ ơi! Nhật Tân cũng gọi lớn: - Mở cửa mẹ ơi! Hình như bà Nhật Lê biết được vợ chồng Nhật Tân đã về đến. Bà liền nóivọng ra: - Vào đi. Cả hai cùng đẩy cửa bước vào. Sao Khuê hỏi một cách quan tâm: - Mẹ khỏe chưa mẹ? Mẹ bệnh gì vậy mẹ? Bà Nhật Lê nói từng tiếng:www.vuilen.com 99Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG - Cũng khỏe nhiều rồi. Nhật Tân nhìn bà rồi nói một cách thật lòng: - Vừa về đến sân bay nghe tin mẹ bệnh nên tủi con đi thẳng về đây. Tụi conlo quá mẹ à. Bà Nhật Lê khẽ gật đầu: - Vậy à? Sao Khuê nắm chặt lấy tay bà Nhật Lê rồi hỏi một cách sốt ruột: - Mẹ bệnh gì yậy mẹ? Mẹ có uống thuốc gì chưa vậy? Bà Nhật Lê nói với vẻ nghiêm nghị: - Bị sốt. - Nghe anh Tân nói mẹ đang mang chứng bệnh tim. Tự nhiên con thấy lolắng vô cùng. Biết bà chỉ sốt nhẹ Nhật Tân và Sao Khuê thấy nhẹ nhõm vô cùng. Anh nhỏnhẹ hỏi: - Mẹ có ăn gì chưa vậy? - Mẹ có ăn chút cháo nóng rồi. Sao Khuê chợt nói nhanh như sực nhớ: - Bị sất ăn uống đồ nóng thì mau khoẻ lắm. Để con pha cho mẹ một ly sữanóng nha mẹ. Bà Nhật Lệ xua tay: - Khỏi đi con. - Mẹ phải cố gắng một chút cho mau khoẻ. Nói chưa dứt câu cô vội vàng bước qua tủ pha một ly sữa nóng. Đúng nhưnhững gì Hùng An đã nói, bà Nhật Lệ đã cảm nhận được Sao Khuê tính tìnhhiền lành, ngoan ngoãn và đặc biệt rất lo lắng cho bà. Điều đó làm bà dần dầncó cảm tình với cô. Hai tuần đã trôi qua, Nhật Tân và Sao Khuê cùng ở lại với bà Nhật Lê trongngôi biệt thự lớn ở Sài Gòn. Với phẩm chất thật dễ thương của mình, Sao Khuêđã thật sự chiếm được tình cảm của mẹ chồng.www.vuilen.com 100Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG Buổi sáng, Sao Khuê cùng ngồi với bà Nhật Lệ trong khuôn viên ngôi biệtthự. Bà nhìn cô con dâu một lúc rồi hỏi như thăm dò: - Vợ chồng con có muốn ở lại đây luôn với mẹ không vậy? Sao Khuê nhỏ nhẹ nói: - Con luôn tôn trọng quyết định của mẹ. Mẹ tính sao con cũng chấp nhận. Bà Nhật Lệ thấy thật sự hài lòng vì câu nói đó. Trầm ngầm một lúc rồi bà nóinhư thông báo. - Nếu tụi con ở lại đây mẹ sẽ tạo điều kiện cho tụi con kinh doanh. Sao Khuê bạo dạn hỏi: - Mẹ có dự định cho tụi con kinh doanh gì vậy mẹ? Bà Nhật Lệ hỏi như thăm dò: - Theo con thì con thích kinh doanh bên lãnh vực nào? - Tụi con còn non trẻ thì làm sao nhìn thị trường bằng mẹ được. Mẹ quyếtđịnh sao thì tụi con nghe theo vậy. Bà Nhật Lệ khẽ gật đầu như hài lòng. Một lát sau bà lại chậm rãi nói: - Xã hội văn minh thì nhu cầu về thời trang cũng phát triển. Mẹ dự định mởmột cửa hàng quần áo thời trang thật lớn. Quyết định của bà làm Sao Khuê thấy bỡ ngỡ vô cùng. Hình như cô khônghề hiểu gì về lĩnh vực thời trang cả nhưng cô cũng đành chấp nhận cho mẹ vui. Sao Khuê nhỏ nhẹ nói: - Dạ. Mẹ quyết định sao cũng được. Bà nhìn Sao Khuê rồi gặn hỏi: - Mẹ quyết định như vậy con có đồng ý không? - Dạ. Con tôn trọng quyết định của mẹ mà. Bà Nhật Lệ nói một cách nghiêm nghị: - Kinh doanh là chuyện lâu dài. Con không thể miễn chấp nhận cho mẹ vuiđược. Điều quan trọng là bản thân con phải thích.www.vuilen.com 101Tác Giả: Dung Dung ÁNH SAO BĂNG - Mẹ cứ mở cửa hàng thời trang. Con đồng ý mà. Dừng lại một lát rồi Sao Khuê nhỏ nhẹ hỏi: - Mẹ dự định mở cửa hàng ở đâu vậy? - Trước cửa biệt thự nhà mình rất rộng. Mẹ ...