Danh mục

Ánh Sao Lấp Lánh - Tập 1

Số trang: 156      Loại file: pdf      Dung lượng: 740.59 KB      Lượt xem: 9      Lượt tải: 0    
Hoai.2512

Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Ông Tuấn bảo tất cả người nhà phải chuẩn bị chu đáo cho bữa cơm chiều nay. Hôm nay, ông khó khăn lắm mới mời được Vỹ Khang đến nhà, mục đích của ông là muốn giới thiệu cô con gái của mình cho anh. Nếu thành công, công ty của ông sẽ thoát được khó khăn và ông tin con gái mình đủ khả năng để làm mềm trái tim của người đàn ông sắt đá này. Buổi chiều, Vỹ Khang đến cùng trợ lý của mình, ông Tuấn thoáng thất vọng khi ông chỉ muốn Khang đến một...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ánh Sao Lấp Lánh - Tập 1vietmessenger.com Hoàng Anh Ánh Sao Lấp Lánh Tập 1Ông Tuấn bảo tất cả người nhà phải chuẩn bị chu đáo cho bữa cơm chiều nay. Hôm nay, ôngkhó khăn lắm mới mời được Vỹ Khang đến nhà, mục đích của ông là muốn giới thiệu cô con gáicủa mình cho anh. Nếu thành công, công ty của ông sẽ thoát được khó khăn và ông tin con gáimình đủ khả năng để làm mềm trái tim của người đàn ông sắt đá này.Buổi chiều, Vỹ Khang đến cùng trợ lý của mình, ông Tuấn thoáng thất vọng khi ông chỉ muốnKhang đến một mình để buổi tiệc có phần thân mật hơn. Nghĩ thế, nhưng ông vẫn tươi cười bắttay anh:- Cảm ơn cậu đã đến! Tôi đã bảo người nhà chuẩn bị cơm, coi như cảm ơn cậu đã giúp đỡ tôithời gian quan.Vỹ Khang khẽ cười không nói gì. Khi cả ba ngồi xuống phòng khách thì Hiểu Ngọc đã xuống đếnbậc thang cuối, cô cười thật đẹp. Ông Tuấn nhìn con thầm hài lòng.- Ngọc! Con lại chào anh Khang và anh Nguyên đi.Hiểu Ngọc thật quyến rũ trong bồ đồ mặc nhà, cô duyên dáng gật đầu chào rồi xin phép ra phíasau.Ông Tuấn thầm quan sát nét mặt của Khang. Đôi mắt ông thoáng thất vọng, khi vẫn là khuônmặt lạnh lùng cố hữu. Ông nói như vô tình:- Nó đang học năm cuối khoa Quản trị. Rất ngoan và học giỏi nên tôi rất yên tâm.Nguyên mỉm cười:- Tôi có biết Hiểu Ngọc, cô ấy rất nổi tiếng. Vừa là hoa khôi của trường lại là sinh viên xuất sắc.Ông Tuấn cười thật tươi không giấu được vẻ hãnh diện về con gái mình, ông nói khiêm tốn:- Tôi chỉ mong nó ra trường phụ tôi một tay. Nó còn khờ lắm, chưa biết gì về cách làm ăn bênngoài cả.Cả ba nói chuyện một lúc thì Hiểu Ngọc bước ra, cô lễ phép mời mọi người vào dùng cơm.Ngọc ngồi đối diện với Vỹ Khang, cử chỉ hiền ngoan đến mềm lòng. Hình như suốt bữa ăn, chỉcó Nguyên là gợi chuyện với Ngọc, cô thoáng thất vọng nhưng cũng lịch sự đáp lại Nguyên.- Anh Khang chắc khó lắm nhỉ?Vỹ Khang khẽ nhướng mày như hỏi nhưng không nói gì. Ngọc mỉm cười:- Em chỉ nói theo cảm nhận của mình. Em nói có đúng không?Nguyên khẽ cười nhún vai:- Rất chính xác.Vỹ Khang hớp một ngụm rượu rồi nhìn Ngọc, cái nhìn thẳng thắn lần đầu tiên kể từ lúc gặp côđến giờ. Như một luồng điện chạy khắp người cô, Hiểu Ngọc chớp mắt bối rối. Cùng lúc đó bàvú từ nhà sau mang lên một mâm cơm nhỏ trên tay. Bà Tuấn chặn lại:- Nhớ pha cho con bé ly sữa, hôm qua nó không ăn gì nhiều.- Dạ.Nói rồi bà vú đi thẳng lên phòng khách để lên lầu. Bà Tuấn quay lại, thấy cái nhìn của Nguyên,bà khẽ cười:- Con bé là em của Ngọc, nó bị bệnh nên không thể xuống.Chỉ một câu giải thích rồi chấm dứt, mọi người cũng không bận tâm. Lúc sau thì bà vú hớt hảichạy xuống:- Con Hân nóng quá, hình như là sốt rất cao.Bà Tuấn đứng bật dậy:- Để tôi xem.Tất cả đều ra phòng khách, ông Tuấn cũng không giấu được vẻ lo lắng khi gọi điện cho bác sĩ.Vỹ Khang và Nguyên đều trầm ngâm nhìn. Lúc sau bà Tuấn đi xuống:- Không hiểu sao nó bị bệnh như thế. Nó đâu có đi ra ngoài.Bác sĩ đến nhưng ông đề nghị phải đưa vào bệnh viện. Cả nhà lo lắng lên phòng của Hiểu Hân.Ông Tuấn ái ngại nhìn Vỹ Khang:- Xin lỗi cậu...Vỹ Khang khoát tay. Không thể làm khác, anh và Nguyên cùng lên xem sao. Đó là một cănphòng toàn một màu vàng ngộ nghĩnh, từ drap giường đến chiếc đèn ngủ nhỏ. Bấy giờ Khangmới lên tiếng:- Cô ấy không sao chứ?Anh bước vào phòng và nhìn đăm đăm cô gái nằm bất động được ủ ấm bằng chiếc chăn thậtdày trên giường. Nguyên cũng nhìn nhưng đôi mắt không giấu giếm được sự say mê. Khôngngờ ông Tuấn lại có hai người con gái đẹp đến như thế, nhưng ở Hiểu Hân lại có sức quyến rũlạ thường dù cô đang bệnh. Chưa bao giờ Nguyên gặp người đẹp nào hoàn hảo đến thế. Anhcứ đứng lặng nhìn quên mọi thứ xung quanh. Bỗng Khang lên tiếng:- Sẵn có xe, để tôi giúp mọi người đưa cô ấy vào viện.Ông Tuấn dù đang lo cũng không giấu được sự ngạc nhiên về cách quan tâm của Khang. BàTuấn thì ngân ngấn nước mắt lăng xăng soạn đồ cho con. Ông Tuấn định đỡ Hiểu Hân nhưngKhang đã bước đến:- Để tôi giúp ông!Nói rồi anh bồng xốc Hiểu Hân trên tay trước đôi mặt ngạc nhiên của Nguyên. Khang đi nhanhra xe bằng những bước chân hối hả, biểu lộ một sự lo lắng thực sự chứ không phải giúp xãgiao.Hiểu Hân được đưa vào phòng cấp cứu, khoảng gần một tiếng bác sĩ mới bước ra:- Cô ấy bị suy nhược lại sốt rất cao, cũng may là đưa đến kịp.Mọi người đều thở nhẹ dù chưa hết lo lắng. Hiểu Hân được đưa vào phòng riêng biệt mà ôngTuấn đã đặt sẵn, cô vẫn chưa tỉnh. Sau khi đã an tâm về con, ông Tuấn quay qua Vỹ Khang:- Cám ơn cậu!- Không có gì. Cô ấy không sao là tốt rồi.Đôi mắt Khang lại chiếu vào Hiểu Hân đang nằm thiêm thiếp, ông Tuấn cũng nhận thấy sự kháclạ đó và khẽ thở dài. Một lúc sau thì Vỹ Khang và Nguyên ra về. Suốt đoạn đường, Nguyên thầmquan sát bạn, khuôn mặt của Vỹ Khang rất trầm ngâm, anh không nói một lời nào từ lúc lên xe.- Hôm nay mày lạ quá, có thể giải th ...

Tài liệu được xem nhiều: