Danh mục

Ánh Sao Xa

Số trang: 6      Loại file: pdf      Dung lượng: 93.10 KB      Lượt xem: 12      Lượt tải: 0    
Jamona

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Hồi đó ông là anh chàng ba gác đậu xe ở góc đường. Đêm, các cô ngồi rải quanh ba cái bàn hột vịt lộn chập chờn ngọn đèn dầu tí xíu. Người không biết tưởng đó là khách ăn cái trứng trước giờ ngủ. Người biết thì ngồi xuống bên cạnh, lời rủ rê thì thầm trong tiếng đập trứng lách tách. Rồi dắt nhau đi. Ông chú ý đến Cúc vì ông bị gán ghép với cô trong một tối mà cả ba gác lẫn hột vịt lộn đều ế ẩm, cả các cô cũng vậy. Chẳng biết...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ánh Sao XaÁnh Sao XaHồi đó ông là anh chàng ba gác đậu xe ở góc đường. Đêm, các cô ngồi rải quanh ba cái bàn hộtvịt lộn chập chờn ngọn đèn dầu tí xíu. Người không biết tưởng đó là khách ăn cái trứng trước giờngủ. Người biết thì ngồi xuống bên cạnh, lời rủ rê thì thầm trong tiếng đập trứng lách tách. Rồidắt nhau đi.Ông chú ý đến Cúc vì ông bị gán ghép với cô trong một tối mà cả ba gác lẫn hột vịt lộn đều ếẩm, cả các cô cũng vậy. Chẳng biết làm gì ngoài ngáp vặt và than thở cuộc sống ngày càng khókhăn, chợt bà Năm Mập xòe tay đếm quanh:- Năm đứa mày, năm thằng ba gác, vậy là thành năm cặp rồi. Chờ ai chi nữa cho mất công.Tiếng cười ồ lên phá tan cơn buồn ngủ. Tiếng cười rất vui vẻ vì quá biết nhau nên chẳng ai mắccỡ. Thằng Tiến bẻm mép nhất ngay lập tức búng ngón tay tách một cái thật kêu:- Ờ, nếu không chê ba gác cực nhọc thì...Tiến xỉa ngón trỏ của bàn tay phải vào ngực mình còn ngón trỏ bàn tay trái chỉ vào Lan, cô códáng người tròn trịa nhất. Và lần lượt như vậy, hai ngón trỏ chia những người còn lại thành bốncặp.Phần ông là Cúc. Khi ngón tay Tiến xỉa tới, cô ngước mắt nhìn ông với nụ cười trên môi. Ánhđèn dầu leo lét vẫn rõ hàm răng cô đều đặn và ánh mắt cô bẽn lẽn. Bẽn lẽn như chưa bao giờvướng thân vào chốn lênh đênh.Đùa vậy mà hóa ra thật. Những tối sau, có lần Tiến vắng thì Lan cũng vắng. Ba cặp kia cũng cólần vậy.- Mày tu hả? - Bà Năm Mập hỏi vặn.Ông chỉ cười, chẳng nói năng gì. Chuyện trăng hoa đàn ông... Nhưng ông thì không. Thật lòngông có mến Cúc. Cô xinh xắn hiền lành, nhìn cô ông thấy tiếc. Mến là vậy, nhưng chỉ vậy thôi.- Sao không tìm việc gì khác mà làm? - Có lần ông buột miệng hỏi.- Cũng muốn lắm nhưng biết làm gì bây giờ?Câu trả lời như một phân trần. Ông thở dài. Hồi đó ông còn trẻ nên muốn thốt một lời khuyêncũng thấy khó. Ông chỉ biết lắng nghe. Giọng cô buồn mênh mang:- Hồi đó cứ tưởng là... đâu ngờ... Hồi đó lên đây là để học may. Chủ nói học thí công không tốntiền lại được nuôi cơm, sau hai năm thì ra nghề. Mà hai năm rồi hai năm rưỡi cũng chỉ cứ cơmnước với quét dọn giặt giũ... Người ta đi ở còn được trả công. Vậy nên mới bỏ qua học uốn tóc...- Sao không học uốn tóc cho tới nơi tới chốn rồi mở tiệm?...Ông đợi nghe một lý do vì sao lỡ bước sa chân nhưng chuyện kể bỏ lửng nửa chừng hoài vẫnkhông nối lại.Lỡ thì lỡ. Cuộc đời còn dài... Ông muốn nói với cô vậy nhưng rồi cũng không nói được. Có lầnông ăn trứng chưa trả tiền. Hôm sau lúc trả, bà Năm Mập kéo tay ngồi xuống: Tiền này tính bữanay còn nợ bữa trước con Cúc trả rồi.Tiến cười hinh hích:- Được gái bao là nhất mày đó nghe.Ông nóng mặt chống chế vài câu. Chợt nhớ đôi lần ánh mắt cô là lạ. Rồi nghĩ tới đồng tiền côkiếm được ông thấy áy náy trong lòng... ***Từ ba gác ông lên đời xe thồ. Từ cô gái quanh quẩn hàng hột vịt lộn Cúc thay đổi bộ dạng trởthành tiếp viên nhà hàng. Tên Cúc giờ có đệm thêm chữ Thu. Cuốc xe cuối ngày của ông là chởThu Cúc đi khách, tất nhiên trừ những lúc khách tự đưa đón.Giờ thì ông và cô chuyện trò thoải mái. Chiếc xe chạy dưới thấp thoáng ánh sao xa. Những ngôinhà cao tầng lùi lại. Những ngõ hẻm tối tăm lùi lại. Giọng cô ngòn ngọt vang sau lưng:- Đáng lẽ Cúc có tiền mua xe rồi đó nghe. Chỉ tại tụi nó cứ rủ ngồi sòng.- Tại cô thôi. Mình đã quyết tâm thì...- Trời ơi, cũng tại quyết tâm nên Cúc mới đánh bài. Cũng định là nếu số mình đỏ thì mua xe hơiluôn.Cô cười vang. Ông cũng bật cười. Tới nơi, cô bước xuống nhét vào tay ông tờ giấy bạc màu xanhrồi lập tức lách mình qua cửa ông không kịp thối tiền lại. Cuốc xe này cô đừng đưa nữa, mấylần trước còn dư nhiều, lần nào ông cũng nói vậy nhưng rồi lần nào cô cũng vẫn cứ nhét tiềnvào tay ông.- Cô làm vậy tôi mắc nợ.- Nợ nần gì - Cô cười vui vẻ.Có lần cô rủ ông đi ăn cháo khuya. Tối nay cô không có khách sao? - Ông ngạc nhiên hỏi,đang còn xinh đẹp thế kia mà rảnh rang sao được. Câu hỏi của ông làm cô phá ra cười. Ăn cháothì dính dáng gì tới khách.Nhưng rồi chẳng lâu sau những tờ giấy bạc nhét vào tay ông không còn đều đặn. Cô bắt đầuxuống dốc. Từ trong nhà hàng đi ra dáng cô không còn kiêu hãnh rạng rỡ nữa. Lớp phấn son thậtdày không giấu nổi vẻ tàn phai.- Cô sao vậy Cúc?- Bịnh - Cô buông thõng.Ông rùng mình. Cô cười nụ:- Ngồi chung xe không lây đâu mà sợ.- Cô còn cười được sao? Tôi thấy cô xấu đi thật mà.Cô nhìn ông bằng ánh mắt xúc động. Ông quay đi, thấy lòng mình xót xa quá đỗi.Một tối, xe ngừng lại nhưng cô không xuống như thường lệ. Ông không nói gì, chỉ im lặng chờđợi, biết rằng cô sẽ kể cho ông nghe một chuyện gì đó.- Em có bầu rồi.Không phải lần đầu tiên ông nghe cô nói câu này.- Cô định chừng nào đi bác sĩ?- Không.Ông ngạc nhiên. Giọng cô cương quyết:- Lần này em giữ nó lại.Giọng điệu cương quyết khiến ông cảm thấy cô có lý.- Cha nó là ai?Cô cười khúc khích.- Cô định nuôi nó cách nào?- Thì em gởi nó cho bà Thoa.Ông thấy gai gai sau gáy. Ừ thì Cúc cũng như bất kỳ ai cũng muốn có một đứa con... ...

Tài liệu được xem nhiều: