Danh mục

Anh sẽ bước về phía em

Số trang: 12      Loại file: pdf      Dung lượng: 685.65 KB      Lượt xem: 10      Lượt tải: 0    
Thư Viện Số

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 3,000 VND Tải xuống file đầy đủ (12 trang) 0

Báo xấu

Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Nếu em không đủ sức bước về phía anh, bước vào thế giới của anh thì anh sẽ là người bước về phía em, sẽ là người bước vào thế giới của em… Vì anh yêu em… 1. Hoàng Trâm ngồi thừ trong góc tối của căn phòng, nước mắt đã khô trên khóe mi… Cô đã khóc quá nhiều. Vĩnh Nguyên yêu cô, cô yêu Vĩnh Nguyên, vậy mà vẫn không thể yêu nhau…
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Anh sẽ bước về phía emAnh sẽ bước về phía emNếu em không đủ sức bước về phía anh, bước vào thế giới của anh thì anh sẽlà người bước về phía em, sẽ là người bước vào thế giới của em… Vì anh yêuem…1. Hoàng Trâm ngồi thừ trong góc tối của căn phòng, nước mắt đã khô trên khóemi… Cô đã khóc quá nhiều. Vĩnh Nguyên yêu cô, cô yêu Vĩnh Nguyên, vậy màvẫn không thể yêu nhau… Cuộc sống thật không thể cho cô và anh có đủ quyềnlực để níu giữ yêu thương của chính mình…Anh yêu tôi, tôi biết điều đó, khóe mắt anh cứ ánh lên khi tôi mỉm cười, bàn tayanh cứ run run khi vô tình chạm phải tay tôi, cái nhìn tế nhị của anh sau dãy bàncuối khi tôi hí hoáy viết rồi có lúc bất giác quay lại và chạm phải ánh mắt ấy…Quen Vĩnh Nguyên 3 năm, 1 năm là người quen và 2 năm chúng tôi là bạn… Chưabao giờ tôi nghĩ anh sẽ dành một thứ tình cảm đặc biệt nào cho mình, chưa baogiờ… Không phải tôi tự ti hay gì cả, chỉ vì tôi yêu anh, yêu ngay từ lần đầu còn làngười quen… Cứ vậy mà im lặng, 1 năm, 2 năm, 3 năm… Vậy cứ là bạn, sẽ là bạnvà mãi là bạn, Vĩnh Nguyên nhỉ? Tôi đã luôn nói với anh điều đó…Vậy mà đã yêu nhau, tôi tự hỏi cuộc sống này khéo vẽ đến thế sao... Trái tim tôithao thức vì cứ nghĩ về anh, rồi bất giác hạnh phúc nghẹn cả tim khi nhận ra tráitim tôi và anh cùng nhịp đập, mắt tôi và anh cùng nhìn về nhau, tay tôi và anh cùngmuôn nắm lấy bàn tay của nhau…Yêu Vĩnh Nguyên, bên Vĩnh Nguyên đó là thời gian tôi nghĩ rằng mình đang bướcvào một giấc mơ, nó quá ngọt ngào, quá hạnh phúc! Không xét về ngoại hình, điềuđó là ao ước của nhiều người, xét về yêu thương anh dành cho tôi… Nó nhiều vàấm áp đến chừng như nếu một phút tôi lỡ bước sẽ phải ân hận vì để mọi thứ qua đi.Tôi yêu anh! Rất yêu anh. Mắt, môi, gò má, bờ vai, khóe mi,… tất cả từng thứ mộttôi đều xúc cảm mạnh mẽ khi nghĩ về anh… Nếu là yêu thương xin làm ơn đừngbay đi mất để tôi có anh, yêu anh, bên anh suốt đời…Tôi – một cô bé không xinh xắn, mái tóc bù rối tự nhiên, dù tôi đã cố gắn kẹpthẳng ra nhiều lần. Xuất thân từ một gia đình lao động bình thường và sống bằngnhững đồng lương ít ỏi. Tôi với Vĩnh Nguyên – 2 bức tranh hoàn toàn khác biệtnhau: 1 bức thì tầm thường, nhơ nhác và rẻ tiền còn 1 bức thì lộng lẫy, thu hút vàđắt tiền… Khoảng cách vô hình của tình yêu giữa tôi và anh…2. Hoàng Trâm, cô gái đã cướp đi trái tim tôi… Với tôi, yêu em chưa bao giờ tôiquay đầu lại hối hận về điều đó… Tôi yêu em, hạnh phúc khi bên em… HoàngTrâm mộc mạc, Hoàng Trâm lãnh đạm, Hoàng Trâm vụng dại trong cách ăn nóinhưng lại rất chững chạc trong cách cư xử với mọi người, Hoàng Trâm âm thầmyêu tôi bao năm qua… Tôi không yêu em vì thương hại, không phải vì bù đắp lạinhững ngày em lặng lẽ yêu tôi, tôi cũng không yêu em vì em cho tôi những thứ tôimuốn thỏa mãn, tôi yêu em vì em là em… Không ai khác lạ như em… Em khônggiàu, thậm chí khó khăn, tôi biết điều đó và biết rõ, nhưng em biết quý trọng mọithứ em có, em biết biến cái khó khăn thành niềm vui sống để cố gắng lạc quantrong cơ cực… Em không xinh, vừa đủ nhìn hay không nói là bình thường, nhưngtất cả mọi thứ từ em mang đến cho tôi một sức hút kì lạ: ánh mắt lạnh lùng, bờ môiđỏ hồng, hai gò má xương xương rám nắng, bàn tay hơi chai sạn nhưng nhỏ nhắnvà ấm áp… Em không xúng xính, không yêu kiều, không cá tính, lại chẳng quá dịudàng, cứ bình dị như vậy. Vậy mà tôi yêu em… Yêu em… Và yêu em rất nhiều…Tôi – một cậu ấm đúng nghĩa, khuôn mặt ưa nhìn, đôi mắt thu hút, mái tóc xoăn tôithừa hưởng từ mẹ mình. Tôi biết điều đó vì tôi đủ khả năng để nhận biết chính bảnthân mình… Sống sung sướng, sống đầy đủ, sống quyền thế… Nhưng tôi và em lạibị đưa ra so sánh để làm nổi bật sự đối lập: Em thì kham khổ, cơ cực, vật vờ vớicuộc sống còn tôi lại là cậu ấm ngoan lành, chỉ biết hưởng thụ cuộc sống củamình… Vì vậy em đủ nghị lực còn tôi lại yếu đuối… Hai bản ngã đổi ngược chonhau… Khoảng cách vô hình của tình yêu giữa tôi và em…3.– Trâm à! Trường vừa mới gửi giấy học phí về nhà, học phí lại tăng con ạ!-Con biết!-Mẹ con lại ốm nặng nữa rồi, cứ thế này làm sao lo đủ thuốc men cho mẹ con?-Con sẽ kiếm đủ tiền đưa mẹ vào bệnh viện thường xuyên mà, ba đừng lo!-Rồi lại thêm tiền nhà, làm sao hả con?-Con sẽ lo tất, ba cứ yên tâm. Con làm được mà…Tôi thở dài, đứng dậy bước ra khỏi phòng… Lại quá nhiều thứ để lo và tôi cần phảilo. Tôi đã tự trách sao cuộc sống lại cơ cực và túng thiếu đến vậy, vì túng thiếu tôiđã không làm được những ước mơ của riêng mình. Nhưng tôi phải nghị lực, hysinh bản thân để nuôi sống 3 người, điều đó làm tôi thấy ý nghĩa hơn… Gia đìnhtôi, có lẽ đã vậy… Nhưng cứ việc này đè nén việc kia thế này, tôi ngã quỵ mấtthôi… Rõ ràng là tôi có một bờ vai, nhưng tôi không thể dựa vào nó!Em rảnh không? Anh qua đón em đi chơi? Lâu rồi không ra ngoài.”Tôi tắt điện thoại, không trả lời Vĩnh Nguyên. Tôi mệt mỏi khi cứ phải cố tỏ ra vuivẻ, thoải mái trước mặt anh để anh ...

Tài liệu được xem nhiều: