Danh mục

Anh sẽ đến P10

Số trang: 0      Loại file: pdf      Dung lượng: 298.66 KB      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: 4,000 VND Tải xuống file đầy đủ (0 trang) 0
Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Cơn hoảng loạn xảy ra, bà Tâm Khuê bị liệt hai chân và á khẩu không nói được. Hồng Cát hối hận vô cùng. Vì cô mà xảy ra mọi chuyện. Trong nhà đã có một người bệnh, ông Mẫn Kha lâu nay bị tai biến, đi đứng khó khăn luôn có người dìu dắt. Ông chẳng còn làm gì được mà phải có người chăm sóc. Bây giờ lại thêm một người bệnh nữa. Mẫn Huy trách Hồng Cát đủ điều: - Cũng tại em mà xảy ra cớ sự. Nếu em im lặng thì nội...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Anh sẽ đến P10Tác Giả: Song Mai – Song Châu ANH SẼ ĐẾN PHẦN X C ơn hoảng loạn xảy ra, bà Tâm Khuê bị liệt hai chân và á khẩu không nóiđược. Hồng Cát hối hận vô cùng. Vì cô mà xảy ra mọi chuyện. Trong nhà đã có một người bệnh, ông Mẫn Kha lâu nay bị tai biến, đi đứngkhó khăn luôn có người dìu dắt. Ông chẳng còn làm gì được mà phải có ngườichăm sóc. Bây giờ lại thêm một người bệnh nữa. Mẫn Huy trách Hồng Cát đủ điều: - Cũng tại em mà xảy ra cớ sự. Nếu em im lặng thì nội có biết đâu. Hồng Cát phân bua: - Nội chửi mắng em không thế nào chịu được. Em tức quá nói ra cho nhẹnhàng chứ giấu giếm hoài càng khổ hơn. - Em ham nói lên sự thật giờ mới xảy ra hậu quá đó. Hồng Cát than vãn: - Nào em có biết hậu quả xảy ra thế này đâu. - Em thật là nóng nảy trước khi nói không biết suy xét gì hết. Hồng Cát cúi mặt: - Em thật vụng về đúng như bà nội đã nói. Chợt thấy mình vô lý khi trách vợ, Mẫn Huy nhẹ giọng: - Thôi, em cũng đừng tự trách mình nữa. Chủ yếu bây giờ là lo cho nội. Ray rứt vì mình gay ra hậu quá khiến bà nội bị bệnh, Hồng Cát cứ âu sầumãi. Cô trầm lặng hẳn ở bệnh viện cũng như về nhà, Hồng Cát luôn túc trực bêngiường bệnh, chăm sóc cho bà nội từng ly từng tí. Không phải là cô tiểu thư khuê các được phục vụ mà là cô gái nghèo khổ cơcực vất vả đã quen nên Hồng Cát không nệ hà trong việc chăm sóc người bệnh. Bà Tâm Khuê bệnh nằm một chỗ không nói được nhưng mọi chuyện diễn rađều biết. Bà cần gì ra dấu với Hồng Cát đều được chăm sóc.www.vuilen.com 174Tác Giả: Song Mai – Song Châu ANH SẼ ĐẾN Hồng Cát rất hiểu tâm trạng người bệnh. Cô luôn ân cần trò chuyện với bàTâm Khuê. Nhỏ nhẹ tỉ tê khuyên lơn an ủi bà. Chăm sóc miếng ăn giấc ngủ cho bà thật chu đáo. Khi bà thức giấc thì HồngCát xoa bóp tay chân bà. Con xin lỗi vì đã làm cho nội bị bệnh. Phải chi con thế bệnh được cho nội thìcon sẵn lòng. Bà Tâm Khuê lúc mới bệnh thì tính tình luôn cáu gắt, nhưng có lúc bà cũngtỏ ra dễ chịu. Bà nói với Hồng Cát: - Bà già rồi ai mà chẳng khỏi bệnh. Hồng Cát thật lòng bảo: - Con mong nội luôn khỏe mạnh. - Ừ! Rồi bà lại ngủ thiếp đi. Hồng Cát thấy ngày thường bà Tâm Khuê rất khỏe.Thỉnh thoảng có hơi cao huyết áp. Sau cơn tai biến này liệu bà có khói hẳn bệnh không? Đặt mình vào vị trí củabà, Hồng Cát khổ đau cùng cực, đang đi đứng lành lặn tự nhiên bị bệnh nằmmột chỗ làm sao chịu nổi. Hồng Cát phát điên mất nếu cô bị liệt hai chân. Hồng Cát cố gắng tập vật lý trị liệu xoa bóp hai chân cho bà thường xuyên.Một ngày nào hai chân này đi lại được, Hồng Cát sẽ mừng biết bao. Thông cảm với người bệnh nên dù có bị bà Tâm Khuê cáu gắt rầy la, HồngCát cũng nín thinh. Ngày tháng trôi qua, Hồng Cát luôn cầu mong cho bà Tâm Khuê khỏi bệnh.Cả cha chồng nữa. Nhưng ông Mẫn Kha trở bệnh nặng, khi ông bước xuống giường đã ngã quỵvì đứt mạch máu não. Đưa đến bệnh viện thì ông trút hơi thở cuối cùng. Cha qua đời, bà nội bệnh, mẹ bệnh tim tái phát, Mẫn Huy bàng hoàng. Anhnhư người lái thuyền đang phái chèo chống con thuyền lênh đênh trên biển cảgiữa sóng to gió lớn. Một mình Mẫn Huy vừa phải cáng đáng công ty địa ốc vừa phải trông coicông ty tranh cát đang phát triển mạnh mẽ.www.vuilen.com 175Tác Giả: Song Mai – Song Châu ANH SẼ ĐẾN Mẫn Huy bất lực muốn buông xuôi tất cả. Sau đám tang cha, anh hụt hẫngchơi vơi. Kể từ nay bận rộn công ty địa ốc anh không thể toàn tâm toàn trí locho công ty tranh cát. Hồng Cát đã chia sẻ và động viên anh rất nhiều khi anh chán nản. - Ba mất rồi, anh không muốn làm gì cả. - Anh là con trai trong gia đình anh có nhiệm vụ gánh vác công việc kinhdoanh của ba để lại hãy làm cho công ty ngày càng phát triển. Mẫn Huy bực dọc hỏi lại: - Còn phòng tranh cát ai lo. Hồng Cát ân cần: - Em sẽ phụ anh. Những lúc rảnh, em sẽ tạo thêm mẫu tranh cát mới cho anh. Mẫn Huy nhún vai: - Em phải chăm sóc hai người bệnh, bận rộn suốt ngày, có thời gian đâu nữamà phụ. Đúng như Mẫn Huy nói, Hồng Cát bận rộn suốt ngày. Vừa chăm sóc bà nộichồng vừa lo cho mẹ chồng. Bà Tâm Khuê bị liệt nằm một chỗ, mọi sinh hoạt đều xoay quanh chiếcgiường. Hồng Cát chăm sóc bà thật khó khăn vất vả. Chị Xuân bận việc nhà cửa cơm nước, thỉnh thoảng cũng phụ với Hồng Cát.Mỗi lần cho bà Tâm Khuê ăn là Hồng Cát rất ngán, bà chê bai hết các món ăn,không chịu ăn, đút cho bà thì bà phun phèo phèo nhả ra dơ cả miệng, ướt cả áo.Hồng Cát xoay trở đủ cách, cô vỗ về bà như dỗ đứa trẻ. Khuyên nhủ bà ăn uốngđể mau lành bệnh. Có lúc bà cũng nghe Hồng Cát, có lúc thì lại la mắng cô. Chăm sóc bà Huệ Ngân thì nhẹ nhàng hơn. Nhưng Hồng Cát, lại rất lo sợ khithấy bà mệt thở hổn hển. Hồng Cát luôn nói chuyện cho bà lạc quan vui vẻ đừng nghĩ đến căn bệnh.Cô kể chuyện vui đọc báo cho bà nghe. Tránh bất cứ mọi sự buồn phiền căngthẳng hồi hộp cho bà. Tội nghiệp bà Huệ Ngân, cứ than thở vì chứng bệnh tim khốn khổ khiến bàgây phiền và trở thành gánh nặng cho con và dâu. Hồng Cát mỉm cười cho bà yên tâm:www.vuilen.com 176Tác Giả: Song Mai – Song Châu ANH SẼ ĐẾN - Mẹ đừng lo nghĩ gì cả. Chẳng may bị bệnh chứ mẹ có muốn vậy đâu. Convà anh Mẫn Huy luôn lo cho mẹ, không có gì phiền đâu mẹ. Bà Huệ Ngân thở ra: - Con còn phải lo cho bà nội nữa. Cực thân con quá. Hồng Cát nói vui: - Con được làm hộ lý cho cả bà nội và mẹ. - Khi không con phải chịu cực khổ. - Con là vợ của anh Mẫn Huy mà mẹ. Bà Huệ Ngân chép môi: - Tưởng là vợ ông giám đốc ...

Tài liệu được xem nhiều: