Danh mục

Anh sẽ đến P9

Số trang: 0      Loại file: pdf      Dung lượng: 253.03 KB      Lượt xem: 11      Lượt tải: 0    
Jamona

Phí tải xuống: 5,000 VND Tải xuống file đầy đủ (0 trang) 0
Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Mẫn Huy quên dặn dò Hồng Cát phải giữ phong cách đài các quý phái của tiểu thư con nhà giàu. Hồng Cát nói năng không ý tứ, đi đứng chẳng khoan thai sang trọng khiến bà Tâm Khuê không hài lòng. Là một cô gái miền biển, Hồng Cát nói năng mộc mạc, tính tình phóng khoáng, bộc trực, cử chỉ chẳng rụt rè khép nép gì cả. Bà Tâm Khuê thì khe khắt để ý cháu dâu từng chút và hay bắt bẻ. Về nữ công gia chánh thì Hồng Cát rất vụng về....
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Anh sẽ đến P9Tác Giả: Song Mai – Song Châu ANH SẼ ĐẾN PHẦN IX M ẫn Huy quên dặn dò Hồng Cát phải giữ phong cách đài các quý pháicủa tiểu thư con nhà giàu. Hồng Cát nói năng không ý tứ, đi đứng chẳng khoan thai sang trọng khiến bàTâm Khuê không hài lòng. Là một cô gái miền biển, Hồng Cát nói năng mộc mạc, tính tình phóngkhoáng, bộc trực, cử chỉ chẳng rụt rè khép nép gì cả. Bà Tâm Khuê thì khe khắt để ý cháu dâu từng chút và hay bắt bẻ. Về nữ công gia chánh thì Hồng Cát rất vụng về. Hồng Cát không thể cángđáng một bữa ăn sang trọng. Ngày trước, lúc còn ở quê miền biển, những bữa cơm của hai cha con HồngCát rất đơn sơ đạm bạc, cô chẳng biết nấu nướng gì nhiều. Đến khi đi học đilàm cũng vậy, Hồng Cát ăn cho qua bữa chứ có biết đến việc nấu các món ănngon đâu. Thấy Hồng Cát thái thịt, bà Tâm Khuê đã cằn nhằn: - Con phải xắt mỏng chút nữa, xắt gì đâu to xề như bửa khúc thế này thô quá,làm sao mà ăn? Hồng Cát mím môi cầm dao cố gắng thái mỏng từng lát thịt. Đến lúc xắt củ cà rốt, củ su thành hạt lựu tỉa hoa, Hồng Cát lóng ngóng bị bàTâm Khuê la ngay: - Xắt hạt lựu gì cái to cái nhỏ không đều chút nào vậy. Bà Huệ Ngân thì tỏ vẻ dễ dãi hơn: - Hồng Cát không biết để con chỉ nó từ từ mẹ à! Bà Tâm Khuê nhìn cô cháu dâu ác cảm. - Chẳng lẽ xắt rau củ đơn giản này mà con không biết làm? Đúng là Hồng Cát không biết làm. Hồng Cát ứa nước mắt muốn thú nhậnvới bà nội chồng. Hồng Cát là đứa con gái nghèo khổ, mồ côi. Lo học hành vàmưu sinh có thời gian đâu mà tập tành nữ công gia chánh.www.vuilen.com 157Tác Giả: Song Mai – Song Châu ANH SẼ ĐẾN Hồng Cát tự nhủ những người nấu ăn khéo léo cũng phải học qua nhữngkhóa nữ công gia chánh, có ai tự nhiên mà biết đâu. Chẳng dám nói gì, Hồng Cát ngồi im re. Vừa làm vừa nhìn bà Huệ Ngân họchỏi. Còn bà Tâm Khuê thì xét nét chỉ trích: Tưởng là con nhà giàu rồi không làm gì cả sao? Là phụ nữ thì phải khéo léobếp núc, nấu ăn giỏi để lo cho chồng con, còn quán xuyến tiệc tùng trong giađình nữa. Con biết chưa? - Dạ! - Sao mà tệ quá vậy. Cái gì cũng không biết! Mới một tuần lễ làm dâu mà Hồng Cát thấy gò bó khổ sở quá. Hồng Cát cốgiấu tiếng thở dài. Cô mong được đến công ty làm việc hơn. Ở nhà suốt ngày với bà nội hay xétnét thế này làm sao Hồng Cát chịu nổi. Có lẽ thấy sự buông thùa không khéo léo cóa Hồng Cát, bà Huệ Ngân ân cầndặn dò: - Con sống trước kia ở nước ngoài sao cũng được, bây giờ đã về nhà này rồicố gắng giữ gìn nề nếp, phép tắt hãy làm vui lòng nội đừng để nội buồn. Hồng Cát gật đầu thật nhanh: - Dạ, con biết rồi! Bà Tâm Khuê la ngay: - Biết rồi! Biết rồi mà làm đâu hư đó. Bà Tâm Khuê càng nói, Hồng Cát càng lúng túng. Cô luôn căng thẳng vì lúcnào cũng lo làm cho vừa lòng bà. Càng cố gắng, Hồng Cát càng có nhiều sai sót khiến bà Tâm Khuê phật ý. Bà Tâm Khuê rất cầu chuộng hình thức. Làm gì bà cũng đòi hoàn hảo vàtuyệt đối. Hồng Cát thì trái ngược lại với bà nội chồng. Cô làm gì cũng thật nhanh vàkhông để mất thì giờ cho những chuyện ăn uống, cô chủ trương đơn giản. Chủ trương đơn giản và làm nhanh nên bà Tâm Khuê cho là làm ẩu.www.vuilen.com 158Tác Giả: Song Mai – Song Châu ANH SẼ ĐẾN Hồng Cát vừa bắt nồi nước luộc rau thì bà căn dặn: - Luộc rau phải để chút muối cho cọng rau xanh, chờ rau chín mềm mới gắpra nghe chưa! Bà cứ làm như Hồng Cát bỏ rau vào và lấy ra ngay vậy. Có lẽ Hồng Cát sẽ nói với Mẫn Huy để cô đi làm ở công ty hoặc phòng tranhcát cùng được chứ ở nhà cô chịu không thấu. Khi nghe tiếng chuông cửa reo vang, Hồng Cát nhanh chân chạy ra mở cổng,lát sau bị bà Tâm Khuê phê bình: - Đi đứng phải từ tốn, có đâu mà chạy ào ào vậy. Hồng Cát phân bua: - Con gấp mà nội, sợ khách chờ lâu. Bà Tâm Khuê rầy rà: - Gấp cũng không được hấp tấp. Như con lật đật số chẳng sang giàu đượcđâu. Rồi bà còn dẫn câu ca dao: “Đi đâu mà vội mà vàng. Mà vấp phải đá mà quàng phải dây” Vốn tính thẳng thắn, Hồng Cát nói lên điều suy nghĩ: - Những lúc gấp công việc thì đâu thể từ tốn được hở nội. Bà Tâm Khuê vẫn giữ quan niệm: - Gấp gì gấp cũng phải khoan thai. Con nên nhớ khoan thai, là nét duyêndáng của phụ nữ đó. Hồng Cát khó mà tập tành được cử chỉ, khoan thai đài các của tiểu thư quýtộc. Bà Tâm Khuê luôn khó chịu với Hồng Cát, hầu như cô làm gì cũng phật ýbà. Càng lúc bà càng có ác cảm với cháu nội dâu. Hồng Cát là con nhà giàu có quyền quý mà chẳng có nét sang trọng chútnào. Cử chỉ vụng về, lời ăn tiếng nói chẳng giống giới thượng lưu.www.vuilen.com 159Tác Giả: Song Mai – Song Châu ANH SẼ ĐẾN Bà Tâm Khuê bực dọc vì dạy bảo mà Hồng Cát không chịu nghe lại còn lýsự với bà. Tức bực ác cảm với cô cháu dâu, khi Mẫn Huy đi làm về bà Tâm Khuê tốkhổ ngay: Nội không thể nào chịu nổi con vợ của con. Mẫn Huy lo lắng hỏi: - Hồng Cát sao hở nội? - Con bảo nó con chủ hiệu buôn sang trọng ở nước ngoài về mà nội thấy nóthua xa con Xuân giúp việc nhà mình. Mẫn Huy nhăn mày: - Nội nói gì quá đáng. Hồng Cát đâu đến đỗi nào. Bà Tâm Khuê phán ngay: - Không đến nỗi nào à? Nó đi như chạy giặc. Nói năng thì quá mộc mạcchẳng ra vẻ con nhà giàu sang chút nào. - Nội quá câu nệ hình thức rồi. Bà Tâm Khuê lườm Mẫn Huy: - Con nói thế mà nghe được à? Nhà mình sang trọng nhiều người biết tiếng.Nó thì như con sen chẳng biết người ta có nhận ra con dâu nhà này hay không? Mẫn Huy phân trần: - Tưởng chuyện gì quan trọng, phong cách mỗi người khác ...

Tài liệu được xem nhiều: