Kít...kít...Rầm - Á...á... Nó giận dữ dựng xe dậy phán cho anh một câu : - Anh đi xe cái kiểu gì thế ? Không có mắt hả ????! - Anh xin lỗi....Tại Anh...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Anh sẽ là Gió trở về Anh sẽ là Gió trở vềKít...kít...Rầm- Á...á...Nó giận dữ dựng xe dậy phán cho anh một câu :- Anh đi xe cái kiểu gì thế ? Không có mắt hả ????!- Anh xin lỗi....Tại Anh...Chưa kịp cho anh giải thích nó quăng cho Anh một câu lạnh lùng :- Tôi không có lỗi đâu mà xin với xỏ…Vừa dứt lời nó phăng xe đi mà không buồn nhìn anh lấy một cái... Anh nhìntheo ân hận, dựng xe lên loay hoay nhặt tập tài liệu anh thấy cái gì đó ở bụicỏ nơicon bé té.*****************************************************************************- Trời ơi , đâu rồi.Nó vừa thét lên vừa lục tung cái cặp.- Hồi nãy ở lớp học thêm còn thấy mà giờ đâu rồi... Trời ơi là trời... - Nónhưtuyệt vọng khi lục tung cả lên nào là giấy tờ, sách vở lung tung mà vẫnkhông thấy thứ nó cần...- A....a....a - Nó hét toáng lên cho đã cơn tức đang đè nặng trong nó. Mẹnónghe thế chạy vào mắng :- Con làm gì mà hét lên rân trời thế, bộ khùng hả...?- Mẹ, con làm...mất...c...á...i... . Nó không nói nên lời nữa- Cái gì, nói mẹ nghe xem. - Mẹ vẫn điềm tĩnh lắng nghe.- D...ạ, cái... điện thoại cô Vy tặng.Mẹ nó đổi sắc, đáp :- Con nó cái gì, con biết nó đắt lắm không? Cô con dành dụm lắm mới muatừ Mỹgửi về cho con đấy, con liệu mà ăn nói với cô đi !Rồi rầm một cái...Mẹ giận dữ ra ngoài đóng sập cửa bỏ lại nó một mình. Nónằm ôm gấu mà khóc, nó nghĩ đến cô Vy, cô thương nó lắm, thương nhưcon cô vậy, hôm sinh nhật con hứa gửi tặng nó chiếc điện thoại xịn mua từbên đó, mới gửi chậm một ngày mà nó đã mặt nặng mặt nhẹ giận cô rồi. Thếmà giờ nó lại... Nghĩ đến đây nó thiếp đi.Reng...Reng...Reng....- Mẹ...có điện thoại.... Nó gọi to nhưng không ai trả lời từng hồi điệnthoạivẫn reo, nó lê những bước nặng nề đến bàn điện thoại.- Alô- Alô, dạ có phải nhà của My không ạ >Giọng nam, ai thế nhỉ ? Bọn con traitrong lớp có bao giờ gọi điện thoại bànđâu... Một dấu hỏi đặt ra trong đầu nó,nó tò mò :- Vâng, My đây, ai thế ?- My còn nhớ anh không ?- Ai, nói như thế ai mà nhớ được – tôi gắt gỏng- Anh là cái anh đụng My hồi nãy nè...- À…à, có gì không hở..?Ừ, thì..chuyện là….Nó ngạc nhiên cắt ngang :- À, Mà sao anh biết số tui thế ?- Ừ, thì anh nhặt...Chưa để anh nói hết nó mừng rỡ :- Điện thoại của tui phải không ?- Đúng rồi...- Cảm ơn anh, anh đang ở đâu tôi tới lấy liền. - Giọng nó mừng hẳn lên..- Em cứ đến cái chỗ mình đụng nhau lúc nãy nhé !- Ok.- Ok chào em.Tút...tútNó nhanh chóng đặt điện thoại xuống, khép cửa lại nó dắt xe ra đạp thậtnhanh đến chỗ đó.. A, anh kìa nó như bắt được vàng khi thấy anh.- Chào anh !- Chào em, điện thoại của em nè, lần sau đừng vô ý như thế nữa điện thoạixịnthế này mất thì uổng lắm.- Hì hì, cám ơn anh nhiều lắm, anh tốt bụng xiệt. - Nó vui mừng khôn xiết.- Ừk, thôi em về đi để má la.- Vâng, chào anh.Nó đạp về, lòng vui vui, à, mà nó quên hỏi tên anh chứ, tiếc thật.!*****19hTít...TítTiếng chuông tin nhắn đến, nó bóc điện thoại lên.- Chào cô bé . Ai thế nhỉ, nó reply :- Ai vậy ...- MưaA..nhớ rồi, cái anh hồi chìu, anh để lại trong điện thoại nó đúng một chữMưa trong ghi chú.- Hehe, chào Mưa, Nắng đây - ‘’ Mình làm quen nhé !’’- ”Ok “Rồi từ đó việc nhắn tin cho nhau trở nênthường xuyên hơn và đã trở thànhthói quen.Một hôm nọ…Học thêm về nó thấy Mes của anh- ” E học zề chưa “Nó reply :- ” Ròi, ms về á “- ” Anh có chuyện mún ns “Nó tò mò rep :- ” Vâng, a ns đi “- Mưa thích Nắng, Nắng thích Mưa không ? Anh reply.- Nắng thì làm sao thích mưa được - nó đáp- Vậy mình lập kỉ lục thế giới nhé ! - Anh cứ đùa - Nó cười thầm, vì nó cũng thích anh mất rồi.- Anh nói thật, không thích Mưa, Mưa làm Nắng tắt luôn đó, keke -Anhcũng đang cười thầm vì anh thích nó, thích cái tính cách của nó, thích lắm nómắng anh lúc anh đụng nó, rồi chuyển sang ơi là dễ thương lúc anh trảphonecho nó... Hài. .Nó bấm từng phím thật chậm tim nó đập nhanh lắm- Ừm, thì Nắng thích mưa được chưa...?- Ngoan Anh với nó đến với nhau thế đó, thấm thoát đã một năm rồi...- Ck ơi... Send đến số từ danh bạ Rain of my life Mess từ Sun of my life Anh Reply :- Sao nè vk ?- Ck nhớ hôm nay ngày gì không ?- Ngày gì vk ? Câu hỏi đó làm nó giận lắm ngày, ngày quan trọngvậy màanh lại quên....Híc- À, không có gì Một mess lạnh lùng from Sun of my life- Coi bà nhỏ của tui kìa, dễ xương ghê, ngày này năm trước em xémmấtđiện thoại chứ gì ? -- Hì hì, đúng làm ck giỏi nhất, qua đón vk nhá, mình đi ăn kem - Tuân lệnh pà xã đại nhân -5p anh đến...- Đi thôi....- Nó reo lên- Anh, nhìn qua kia đi...- rồi nè...- Thấy gì chưa ?- Hạnh phúc hơ ?- Hì, vk ck họ hạnh phúc thật, Ck muốn không ?- Vk hỏi kì, sao lại không chứ..- Ừ, đứa nhỏ chị đó ẫm dễ xương ghê, à mình đặt con tên gì nhỉ ?- Em lo xa quá...- Kệ, tên gì anh...- Em là nắng, anh là mưa con mình là gió nha...- Hì hì ok pà xã...Nó và anh đi hết chỗ này đến chỗ kia, có thể nó đó là khoảng thời gian nóhạnh phúc nhất. Nó yêu anh nhiều lắm nó biết ...