Danh mục

Anh trai em gái P10

Số trang: 0      Loại file: pdf      Dung lượng: 211.78 KB      Lượt xem: 11      Lượt tải: 0    
Thư viện của tui

Phí tải xuống: 5,000 VND Tải xuống file đầy đủ (0 trang) 0
Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Khi Liêu Văn Đạo tỉnh giấc, nhìn khăn trải giường xô lệch, anh hiểu rằng Kẹo Đắng đã đi. Cô gái giống như con sâu đổi màu, đầy bí hiểm ấy đã đi rồi, hoặc là đã chạy trốn; dù sao cô cũng không còn bên anh nữa. Liêu phát hiện mấy sợi tóc dài vương trên gối. Nhớ đến lời than thở như một nguyện cầu của cô về ngọn đèn và ngôi nhà của riêng mình, anh cảm thấy như một giấc mơ. Đêm qua có một cô gái với bờm tóc dày trước trán, đứng...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Anh trai em gái P10Tác Giả:Tào Đình ANH TRAI EM GÁI Phần 10 Địa Đàng vẫn còn K hi Liêu Văn Đạo tỉnh giấc, nhìn khăn trải giường xô lệch, anh hiểu rằngKẹo Đắng đã đi. Cô gái giống như con sâu đổi màu, đầy bí hiểm ấy đã đi rồi, hoặc là đã chạytrốn; dù sao cô cũng không còn bên anh nữa. Liêu phát hiện mấy sợi tóc dài vương trên gối. Nhớ đến lời than thở như mộtnguyện cầu của cô về ngọn đèn và ngôi nhà của riêng mình, anh cảm thấy nhưmột giấc mơ. Đêm qua có một cô gái với bờm tóc dày trước trán, đứng trên bancông phòng anh nói như cầu nguyện: “Bao giờ em mới có ngôi nhà của riêngmình?” Liêu nghĩ, một cô gái xinh đẹp, mạnh bạo, tự tin, vui vẻ, tung tăng như concá nhỏ, chắc phải có tâm sự thế nào mới bộc lộ ước mơ hiện thực mà giọng bi ainhư vậy? Lại còn vết sẹo khủng khiếp trên trán nữa? Đêm qua, thiếu chút nữa anh đã cưỡng đoạt cô như một con dã thú. Anh đổlỗi cho đêm tối. Đúng vậy, bóng đêm trùm lên hết thảy, khiến cho mọi thứ trởnên mơ hồ, đầu óc không tỉnh táo; thế nhưng anh vẫn cảm thấy day dứt. Muốnđiện hỏi thăm, vừa bấm số, nghĩ thế nào lại thôi. Thực sự không còn mặt mũinào đối diện với cô ấy. Chủ nhân của số điện thoại là Kẹo Đắng. Kẹo Đắng là Dương An. Đó là côgái đầy sắc màu, huyền bí như một cánh rừng nguyên sinh, nhất là đôi mắt, lúcnào cũng lấp lánh như cười, nhưng khi dõi nhìn xa xăm lại u ẩn như một thiếuphụ từng trải. Trong mỗi người dường như đều có một cung điện bí mật, chìm sâu tận đáylòng, ánh mặt trời cũng không soi rọi tới. Người ngoài chỉ nhìn thấy biển cảmênh mông, lóng lánh bao bọc xung quanh. Thực ra nơi đó cất giấu nhiều điều.Nó sâu khôn cùng, không thể chạm tới, dường như bị tuyết phủ, bị băng giá baobọc, như lâu đài kim cương bị lãng quên. Ngay đến cô gái hồn nhiên, vui tươinhư Dương An cũng không ngoại lệ. Liêu biết, cung điện trong lòng Dương Anchìm rất sâu. “Có một loại kẹo, tỏa hương thơm phức, rất đắng nhưng đích thực là kẹo, vìthế có tên Kẹo Đắng.” Liêu không biết cô có tâm sự gì. Ra khỏi phòng, thấyChàng Béo đang nghe nhạc – đĩa nhạc hai người hợp tác thực hiện. Cả hai đềuhiểu rằng, muốn làm cho quán Địa Đàng phất lên, phải có những bản nhạc hay;chắc chắn sẽ phải cố gắng học hỏi rất nhiều.www.vuilen.com 72Tác Giả:Tào Đình ANH TRAI EM GÁI Chàng Béo nhìn thấy Liêu Văn Đạo, bèn gọi lại bàn công việc. Chàng Béo hơn Liêu hai tuổi, là một chàng trai kín đáo, ít lời. Anh ta khônghỏi đến cô gái cùng về với Liêu Văn Đạo đêm qua; dường như cô ta chưa từngtồn tại. Đang nói, Chàng Béo bỗng dừng lại, nhìn mặt Liêu, thản nhiên nói: “Bây giờcậu không nên bàn công việc. Gọi cho cô ấy đi! Cậu ngơ ngơ ngác ngác nhưvậy, làm sao bàn công việc được đây?” Nói đoạn anh ta dứt khoát quay đi, tiếptục nghe nhạc, vừa nghe vừa ghi chép gì đó trên tờ giấy màu xanh nhạt. Liêu Văn Đạo bỗng thấy xấu hổ. Anh và chàng Béo lớn lên cùng nhau.Chàng Béo cũng chỉ hơn anh hai tuổi nhưng chín chắn, trưởng thành hơn anh rấtnhiều. Liêu lấy điện thoại ra, nhắn tin. “Địa Đàng vẫn còn”. Hai phút sau, haingười lại bắt tay bàn công việc. Suốt đêm qua không ngủ, Dương An cảm thấy rất khó chịu. Cô gục trên bànthiếp đi, điện thoại rung làm cô giật mình. Tin nhắn của Hà Tặc. Hà Tặc là bạn của ông anh Dương Dương. Nể mặt trai, An An cũng gọi gã làanh, vậy là gã được thể, tìm mọi cách tiếp cận cô. An An không biết nên nói thếnào để từ chối gã. Cô ngẩng đầu, thấy ông giáo sư già đang nói chuyện sang sảng trên bụcgiảng, cảm thấy may mắn vì ông giáo sư đeo kính cận quá dày, hơn nữa mìnhlại có một chỗ ngồi lý tưởng, mãi gần cuối lớp, cách xa bục giảng. An An chợt nhớ, đêm qua cô cũng gọi một người đàn ông là anh trai. An An xóa mẫu tin nhắn, cô biết lại vẫn là những câu nhạt thếch đã nói náttrên mạng; đại loại, bên A: “Gió đang thổi, mưa đang rơi, tôi đang chờ điệnthoại của bạn”; bên B: “Sống vì bạn, chết vì bạn, suốt đời bên nhau. Ghi chú:gởi nhầm địa chỉ rồi.” Những kiểu tán tỉnh vớ vẩn như vậy An An thấy vô vị hếtsức. Thực ra, lúc đầu cô cũng kiên nhẫn đọc hết, còn trả lời một cách hài hướcvà lịch sự cảm ơn. Về sau, những câu vô vị quá nhiều, cô xóa ngay mà khôngđọc. Hà Tặc là người Cát Lâm, không giống người vùng Đông Bắc. Anh chàng cóđôi mắt to đen đặc trưng của người miền Nam, đôi mày thanh như vẽ khiến cácthiếu nữ, kể cả An An cũng thấy ghen tỵ. Môi mỏng nhưng đường viền rất nét,rất đẹp và gợi cảm; tóm lại: một gã bảnh trai. Chỉ có điều giọng nói ồm ồm nhưđàn ông miền Bắc. Song An An lại thích giọng nói pha lẫn tiếng địa phương hoặc âm cuốn lưỡicủa gã khi nói tiếng phổ thông và cái thói hay bắt chước của gã. Ngay từ cảmthán “Chao!” An An thường dùng, gã cũng bắt chước. “Đẹp! Chao, đẹp lắm!” Gã thốt lên.www.vuilen.com 73Tác Giả:Tào Đình ANH TRAI EM GÁI Tuy nhiên, gã không thích lặp lại. Những từ giới sinh viên hay dùng, mộtthời gian đã thấy chán – bỏ. Thấy An An vẫn dùng, hắn nói: “An An, em đừngnói vậy nữa, cái đó cũ quá rồi!” An An cự lại: “Em không sửa được, quen rồi!” Các nữ sinh ngày nay thích những người đàn ông cứng tuổi, điềm đạm; vậylà bọn con trai trong trường cố tỏ ra chín chắn, nhưng càng làm thế trông càngấu trĩ, nực cười. Hà Tặc chỉ là một cậu bé con giả làm người lớn, An An nghĩ. MP3 đột nhiên hết pin, An An bỏ tai nghe, cố chịu đựng tiếng nói rành rọt,oang oang của ông giáo sư. Cô không biết đây là tiết học thứ mấy, cũng khôngbiết hôm nay học môn gì. An An nhìn quanh một lượt. Lan Lan, cô bạn kế bênđang say sưa đọc tạp chí Người đẹp. Vậy là gục xuống bàn ngủ tiếp. Còn chưakịp khép mắt thì điện thoại lại rung, giống như có con nhặng nhốt bên trong. AnAn cau mày mở má ...

Tài liệu được xem nhiều: