Danh mục

Anh trai em gái P23

Số trang: 0      Loại file: pdf      Dung lượng: 202.08 KB      Lượt xem: 9      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Phí tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (0 trang) 0
Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Khi Liêu Văn Đạo nhận ra cô gái ngồi ngủ trước cửa nhà mình là An An, chút lí trí cuối cùng trong anh đã tiêu tan. An An ngồi trước cửa, hai tay ôm gối, mặt giấu vào cánh tay. Nhất định cô ấy rất mệt, ngồi như vậy mà cũng ngủ được, mắt ngấn nước, mặt loang lổ như mèo hoa. Liêu vội mở cửa, bế An An vào nhà, nhận thấy cô nhẹ đi rất nhiều, xương quai xanh nhô lên, nhớ lại khi còn sống chung với nhau, An An đã béo lên trông...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Anh trai em gái P23Tác Giả:Tào Đình ANH TRAI EM GÁI Chương 23 Tình khó phai K hi Liêu Văn Đạo nhận ra cô gái ngồi ngủ trước cửa nhà mình là An An,chút lí trí cuối cùng trong anh đã tiêu tan. An An ngồi trước cửa, hai tay ôm gối,mặt giấu vào cánh tay. Nhất định cô ấy rất mệt, ngồi như vậy mà cũng ngủ được, mắt ngấn nước,mặt loang lổ như mèo hoa. Liêu vội mở cửa, bế An An vào nhà, nhận thấy cô nhẹ đi rất nhiều, xươngquai xanh nhô lên, nhớ lại khi còn sống chung với nhau, An An đã béo lên trôngthấy, da cũng trắng hơn. An An tỉnh ngủ, mở mắt lặng thinh nhìn người đàn ông có khuôn mặt đămchiêu, mặc cho anh bế vào nhà, “Đừng nhìn anh như vậy!” Liêu Văn Đạo thấy cay cay nơi sống mũi “Anhkhông phải là người tốt.” An An không nói, mắt vẫn nhìn Liêu,hai tay vòng ôm cổ anh, động tác nàytrước đây quen thuộc, thân thương biết mấy. “Bọ Con, em gầy quá! Anh trai, chị gái lại bắt nạt em ưh?”Giọng Liêu khảnđặc “ Đừng nhìn anh với ánh mắt như vậy, anh áy náy vô cùng, anh…,anh đãsai..Bọ con, vì sao em quay về?” Giọng Liêu dịu dàng, ôm cô gái thay đổi bất thường đặt lên đi văng “ BọCon, nếu em lại đên, anh sẽ không thể quyết tâm xa rời em “ AN An bỗng chồm dậy lao vào lòng Liêu, òa khóc.Liêu luống cuống, Tiếngkhóc đánh thức Chàng béo.Chàng ta đi ra, thấy An An và Liêu ôm nhau bềnlằng lặng quay vào phòng ngủ. “Hu hu.. sao anh nhẫn tâm thế?..Anh biết rõ ngoài anh, trên đời này chẳng cóai cần em…vậy mà anh vẫn bỏ em.Anh biết không, em vẫn đợi điện thoại củaanh.. nhưng…” “Không! Anh không bỏ em! Anh vẫn nhớ em, nhưng anh không dám nói vớianh, gánh nặng của anh quá lớn, cho nên anh không thể…, một lời hứa nhỏ nhấtanh cũng dám.” “Đừng đuổi em…đừng đuổi em…Nếu không có anh..” An An nức nở không nói được nữa, hai tay ôm chặt Liêu Văn Đạo, tiếp tụcthổ lộ uất ức trong lòng “ Không có anh, làm sao em trở về nhà! Làm sao em trởvề nhà..”Cô đâp đầu liên hồi vào cổ Liêu, gào lên ai oán “Anh không được đuổiem!Không có anh làm sao em trở về nhà…làm sao trở về nhà…!”www.vuilen.com 199Tác Giả:Tào Đình ANH TRAI EM GÁI “Được rồi, anh không đuổi! Chưa bao giờ anh muốn đuổi em.Bọ Con ngoannào, đừng khóc nữa,em khóc làm anh cuống, anh không biết làm thế nào.BọCon,đừng khóc nữa, em khóc anh nẫu ruột lắm!”Liêu ra sức vỗ về An An, Vuốttóc cô, hôn cô, an ủi cô, lòng đau buồn hối hận. Liêu hận mình lúc đó quá tuyệt tình, hận mình làm tổn thương An An. “Vợ yêu, ngoan đi! Đừng khóc nữa.Sau này chúng mình không xa nhaunữa…Anh sẽ làm việc để nuôi em!Cho em một gia đình, được rồi, khóc nữagiống mèo hoa lắm.” An An không chịu, cứ đấm liên hồi vào người Liêu, tấm tức “Anh tồi lắm,xấu lắm, sao anh lại làm như vậy? Làm em buồn khổ, em như ốm nặng, không,còn khó chịu hơn ốm!Anh là đồ vô lương tâm, nói thay đổi là thay đổi!Trướcđây anh đã bảo cho em một gia đinh, vậy mà anh không cần em, không ai cầnem! Cả anh nữa, nhất định là anh ghét em! Anh nói đi, anh ghét em có phảikhông?” Được vỗ về, An An đã khá lên đôi chút, cô nói lộn xộn không đầukhông cuối để giải tỏa tủi hờn,đau khổ mười mấy ngày qua. Liêu Văn Đạo biết mình sai, không biết nói sao, cứ để cho An An nói, để côtrút giận, nhưng mỗi lời nói của cô đều khiến tim anh đau nhói.Liêu đau khổ hốihận, không ngờ vì thói sĩ diện đàn ông của mình, anh đã gây đau đớn cho ngườiyêu đến vậy Lát sau, An An như con thú bị thương đã bình tĩnh lại, dần dần thôi gàothét.Liêu để cô lên đi văng, khuôn mặt dính đầy cát, đôi mắt rẩu rĩ vẫn chưanguôi giận, tiếng nấc tủi hờn đứt quãng.Liêu đau đớn tận đáy lòng.Anh bê chậunước để An An rửa mặt.Rửa mặt xong trông cô như yêu tinh, mặt chỗ tím, chỗđỏ loang lổ, tóc rối tung.Nhưng cuối cùng cũng bình tĩnh, thần sắc trở lại bìnhthường. Liêu rót nước nhìn An An ngửa cổ tu ừng ực như dân du mục, xó xa nói “Em uống từ từ thôi, có ai uống tranh với em đâu.” Liêu ngồi bên An An, Nhìn cô uống nước xong, anh nhoẻn cười pha trò “Thế nào, bà cô của tôi!” “Em đói!” An An phụng phịu, nhướn đôi mắt to nhìn Liêu, nói chậm rãi. Còn nhớ, thủa nhỏ An An đi chơi chạy về nha, quần áo lấm bẩn, biết sẽ bịmẹ mắng, nhưng dù mắng thế nào, chỉ cần cô nói với vẻ tủi thân “ Con đói! “ làlập tức mẹ cô nguôi giận, vừa làu bàu mắng vừa đi lấy đồ ăn cho cô.Đó là mộtkỉ niệm không thể tìm lại được. Thói quen này bây giờ cũng không đổi.An An thích cảm giác được ngườithân bảo vệ. Liêu lắc đầu, thầm nghĩ thực ra cô ấy vẫn còn là một đứa trẻ.Anh âu yếm véomũi cô rồi đi xuống bếp nấu ăn.www.vuilen.com 200Tác Giả:Tào Đình ANH TRAI EM GÁI Tủ lạnh vẫn còn một con cá tươi và một ít rau.Liêu Văn Đạo đeo tạp dề bắtđầu nấu, ...

Tài liệu được xem nhiều: