Chiếc Toyota màu đen vừa dừng lại, Song Ngân hấp tấp mở cửa xe bước vội xuống, vậy mà van bị Cẩm Thy cằn nhằn: - Mi lúc nào cũng lề mề, ta đợi mi nãy giờ hơn một tiếng đồng hồ rồi đấy. Song Ngân tươi cười chỉ vào trong xe, nháy mắt: - Đâu phải lỗi do ta, có trách thì mi trách anh Khương kìa. Hữu Khương mở cửa xe, nói lớn: - Chào Thy! Làm gì mà cau có vậy cô bé? - Anh còn nói nữa, hẹn sáu giờ mà hơn bảy giờ anh mới...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ánh trăng 16 P1Tác Giả: Thảo Lam ÁNH TRĂNG 16 PHẦN I C hiếc Toyota màu đen vừa dừng lại, Song Ngân hấp tấp mở cửa xe bướcvội xuống, vậy mà van bị Cẩm Thy cằn nhằn: - Mi lúc nào cũng lề mề, ta đợi mi nãy giờ hơn một tiếng đồng hồ rồi đấy. Song Ngân tươi cười chỉ vào trong xe, nháy mắt: - Đâu phải lỗi do ta, có trách thì mi trách anh Khương kìa. Hữu Khương mở cửa xe, nói lớn: - Chào Thy! Làm gì mà cau có vậy cô bé? - Anh còn nói nữa, hẹn sáu giờ mà hơn bảy giờ anh mới chở nhỗ Ngân đếnđây, báo hại cho em chờ nãy giờ. Hữu Khương điềm nhiên: - Hãy còn sớm mà. Đáng lẽ em nên đi chuyến xe tám giờ cho thong thả. Emcũng biết Ngân không quen dậy sớm mà. - Anh làm như Ngân là con nít không bằng. Đã là cô tú rồi chứ nhỏ nhít gìsao? - Anh biết chứ, nhưng với anh, Ngân lúc nào cũng là cô bé yếu đuối cả. - Trời! Nghe anh nói em có cảm giác mình đang làm bạn với một con búp bêđược trưng trong tủ kiếng vậy. - Đúng! - Hữu Khương thản nhiên. Cẩm Thy lắc đầu: - Em thua anh luôn. Ngân đã lớn rồi, anh định bảo bọc cho nó đến khi nàonữa. - Tất nhiên là suốt cuộc đời của Ngân. - Anh nghĩ vậy sao? Hữu Khương gật đầu, tự tin: - Phải, anh tin mình đủ khả năng.www.vuilen.com 1Tác Giả: Thảo Lam ÁNH TRĂNG 16 Song Ngân nhìn hai người, dịu dàng: - Cả hai định đôi co đến bao giờ nữa, còn không chịu vào bến xe à? Cẩm Thy vẫn hậm hực: - Tại anh cứ nói ngang, làm sao ta nhịn được. Song Ngân nhìn bạn, tươi cười: - Thôi mà, mi và ảnh cứ như mặt trăng và mặt trời vậy, gặp nhau là cãi nhauhoài. Rồi cô nhìn quanh: - Đi xe nào hả Thy, để anh Khương còn phụ chuyển hành lý vào? - Phải vào trong bến, ngoài này làm gì có xe. Nhìn theo tay Cẩm Thy, Song Ngân lo ngại: - Từ đây vào đó có xa không? - Gần thôi. Hành lý của mi đâu? - Để trong xe đấy. Nhìn Hữu Khương khệ nệ xách ra hai va li to tướng, lại thêm một túi xách tođùng, Cẩm Thy tròn mắt: - Mi định về quê ta bao lâu? - Thì nửa tháng. - Vậy mà ta cứ tưởng mi đi cả mấy năm lận. Mi mang theo những thứ gì mànhiều thế? Hữu Khương chỉ tay vào từng thứ: - Túi xách này đựng quần áo, vali này đựng áo ấm, mũ len, còn cái này làthuốc men, bánh ngọt... là các loại mà Ngân thích. Cẩm Thy cười ngất: - Anh tưởng quê em là vùng sâu vùng xa à. Đây tới Tiền Giang chỉ vài tiếngngồi xe, anh bắt Ngân mang theo những thứ này làm gì? - Cứ mang theo chắc ăn. Ngộ nhỡ dưới quê em không có thì sao?www.vuilen.com 2Tác Giả: Thảo Lam ÁNH TRĂNG 16 Cẩm Thy nghiêm mặt, giọng không vui: - Anh nghĩ quê em lạc hậu đến vậy sao? Thị xã nơi em ở không thua gì SàiGòn đâu, anh không phải lo. Song Ngân im lặng nghe hai người đấu khẩu, và cô cũng giận Hữu Khươngvề chuyện này lắm. Anh còn mặt nặng, mặt nhẹ khi thấy cô phản đối. Do vậy, cô để cho Cẩm Thy làm việc với anh. - Nhưng anh đã chở ra đến đây, để anh chất lên xe cho. - Vậy anh có đi cùng tụi em không? - Cẩm Thy hỏi lại. Hữu Khương lắc đầu: - Anh còn công việc ở Sài Gòn, đâu đi cùng được. - Vậy thì để bớt lại, Ngăn chỉ mang theo những thứ cần thiết thôi. Xuống đónếu có thiếu thì lên thị xã mua. - Thứ nào cũng cần thiết cả. Cẩm Thy đưa tay nắm lấy túi xách, giọng rành rọt: - Ngân chỉ cần quần áo và vật dụng cá nhân thôi, những thứ này, anh chịukhó chở về đi. - Quê em không nghèo như anh tưởng đâu. Không chờ Hữu Khương kịp nói gì, cô quay sang Song Ngân: - Mình vào trong đó đi Ngân, đi sớm cho mát. Nhìn Hữu Khương, Song Ngân dịu dàng: - Em đã nói rồi, anh không chịu. - Anh cũng chỉ muốn tốt cho em thôi. - Nhưng anh đã thấy Cẩm Thy đã nói không, nó có vẻ giận anh rồi đấy. - Anh không quan tâm đến Thy, anh chỉ biết anh làm vậy vì em mà thôi. Cẩm Thy lẳng lặng bỏ đi một mình được một quãng khá xa, cô quay lại nhìnSong Ngân như chờ đợi. Thấy bạn chờ, Song Ngân vội nói với Hữu Khương:www.vuilen.com 3Tác Giả: Thảo Lam ÁNH TRĂNG 16 - Anh về đi, em đi cùng Thy được rồi, anh đừng lo cho em. Hữu Khương vội vàng bỏ mọi thứ vào xe, anh khóa cửa cẩn thận rồi hấp tấpđuổi theo người yêu. Đưa Song Ngân lên xe, anh ân cần dặn dò cô đủ thứ. Cẩm Thy ngồi bên, cô thờ ơ nhìn ra ngoài cửa xe. Dặn dò Song Ngân đủ điều, Hữu Khương vẫn chưa an tâm, anh quay sangCẩm Thy: - Anh giao Ngân cho em, nhờ em để ý và săn sóc giùm anh. - Có gì nhớ điện thoại ngay cho anh. Cẩm Thy chỉ gật đầu rồi quay mặt đ ...