Chiều hôm sau, Song Ngân đang nằm dài trên giường với dáng điệu lười biếng và mệt mỏi thì có tiếng gõ cửa, cô không xuống giường mà nói vọng ra. - Ai đấy, cửa không khóa. Cánh cửa vừa mờ ra, Song Ngân đã reo lên: - Kìa Thy! Vào đây với ta. Đang chán đời thì gặp mi thật là may. Cẩm Thy bước vào, trông cô thật trẻ trung và bụi bụi trong bộ áo quần bằng Jeans bạc. Song Ngân kêu lên: - Mi vừa ở đâu chui ra mà đen dữ vậy? -...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ánh trăng 16 P4Tác Giả: Thảo Lam ÁNH TRĂNG 16 PHẦN IV C hiều hôm sau, Song Ngân đang nằm dài trên giường với dáng điệu lườibiếng và mệt mỏi thì có tiếng gõ cửa, cô không xuống giường mà nói vọng ra. - Ai đấy, cửa không khóa. Cánh cửa vừa mờ ra, Song Ngân đã reo lên: - Kìa Thy! Vào đây với ta. Đang chán đời thì gặp mi thật là may. Cẩm Thy bước vào, trông cô thật trẻ trung và bụi bụi trong bộ áo quần bằngJeans bạc. Song Ngân kêu lên: - Mi vừa ở đâu chui ra mà đen dữ vậy? - Ngoài Phan Thiết cả tháng nay, không đen thì mới lạ. - Cẩm Thy thảnnhiên. - Mi ra đó làm gì? - Đi công tác, mới về thành phố là ta ghé mi ngay. Song Ngân xòe tay: - Quà ta đâu? - Không có thời gian đi đạo phố, làm gì có quà. Song Ngân xụ mặt: - Mi xấu quá, đi xa mà không kiếm chút gì lạ cho ta làm quà. - Vì vậy ta mới đến đây, dẫn mi đi ăn coi như là chịu lỗi mi vừa bụng chưa? - Cũng được, kể ra mi cũng biết điều đấy, ta chấp nhận thỉnh cầu này. Cẩm Thy chỉ vào những hộp thuốc trên bàn, tròn mắt: - Mi đau sao mà lắm thuốc thế này. - Của anh Khương đấy. Hôm qua tao kêu là hơi mệt thì là sáng nay anh mộthai bắt ta đi khám bệnh, rồi mua cả đống thuốc bắt ta uống đấy.www.vuilen.com 80Tác Giả: Thảo Lam ÁNH TRĂNG 16 Nghe bạn than thở, Cẩm Thy cười ngất: - Chẳng phải mi rất hạnh phúc sao mà nói như than vãn vậy. - Giờ mi tính đi đâu? - Song Ngân chuyển đề tài. Cẩm Thy hất hàm: - Cho mi lựa chọn. - Nghêu, sò, ốc, hến. - OK. - Vậy mi đợi ta tân trang lại chút chứ. - Ta cho mi nửa tiếng đấy. - Không cần, chỉ năm phút thôi. Song Ngân chải sơ lại mái tóc rối bù của mình rồi mở tủ, chọn lấy cái áothun soọc đỏ và quần kaki màu rêu đất. Nhìn cô lúc này thật mạnh khỏe kháchẳn với khi nãy. - Đi thôi mi! Cẩm Thy dắt xe ra cổng, Song Ngân nhanh nhẹn ngồi lên yên sau, hô to: - Khởi hành! Cẩm Thy lái xe thật nhanh, cô lạng lách qua lại giữa dòng xe cộ đóng đúc,Song Ngân xanh mặt la lớn: - Chạy từ từ thôi, Mi chạy gì ẩu quá. Cẩm Thy cười khì khì: - Mi cứ yên trí! Ta là tay lái lụa cơ mà. - Lụa cái con khỉ, ta muốn rớt tim ra ngoài đây này. - Nếu sợ thì nhắm mắt 1ại, khi nào ta kêu mở mắt thì biết đến nơi rồi... - Đến nhà thương hay nhà xác? – Song Ngân cướp lời. Cẩm Thy không nói không rằng, cô tăng ga, chiếc xe cứ lao vun vút mặc choSong Ngân ngồi sau la chói lói.www.vuilen.com 81Tác Giả: Thảo Lam ÁNH TRĂNG 16 Xe bỗng thắng lại thật gấp, Song Ngân chúi nhủi vào lưng bạn, cô đấm vàovai Cẩm Thy và cằn nhằn: - Mi chạy xe kiểu gì vậy? Cẩm Thy cười khì, tỉnh queo: - Đến nơi rồi, hay mi muốn ta chạy nữa, vậy thì ôm chặt vào kẻo té. Nghe vậy, Song Ngân lật đật bước xuống, miệng không ngớt làu bàu. CẩmThy vẫn thản nhiên, cô dựng xe lên lề rồi theo bạn vào quán. Bà chủ quán cười toe toét, vồn vã: - Lâu quá mới thấy hai đứa ghé quán, nghỉ học rồi quên bà Bảy rồi à. - Tụi cháu đi làm lu bu công việc lắm bác Bảy ơi. - Cẩm Thy nhanh nhảu. Kéo ghế ngồi đối diện với bạn, cô cao giọng: - Mi ăn gì cứ kêu, bữa nay ta cho mi thoải mái gọi. - Hào phóng vậy sao? - Chứ sao, ta mới lãnh lương cộng với tiền công tác tròn trên ba triệu, tha hồcho mi đập phá. - Cẩm Thy vênh váo, dáng điệu thật ngổ ngáo. Các đĩa thức ăn được mang ra, bày la liệt trên bàn, nào là ốc len xào dừa, nàolá ốc hương, sò điệp, ốc nhảy, ốc mỡ... thôi thì đủ các loại. Cẩm Thy bông la lên: - Uổng quá! Có anh Tứ thì vui biết mấy. - Phải đấy, khi nãy ta quên mất, nếu không ghé qua chỗ ảnh làm rủ đi cùng. - Mi biết chỗ làm của ảnh à? - Ờ, ảnh đang làm ở công ty ba ta. Cẩm Thy giật mình, la hoảng: - Cái gì, ảnh làm cho ba mi. - Có gì mà mi ngạc nhiên vậy? - Phải nói là bất ngờ mới đúng.www.vuilen.com 82Tác Giả: Thảo Lam ÁNH TRĂNG 16 Song Ngân nhìn bạn, thắc mắc: - Mi không biết à? Cẩm Thy gật đầu: - Ta có hỏi nhưng ảnh không nói. Ta đâu biết ảnh đã đổi chỗ làm nên cứ nghĩảnh vẫn ở chỗ cũ. - Mi gọi điện thoại cho anh tới đây. - Phải đó. - Cẩm Thy gật đầu cái rụp. Đưa tay vào túi, cô lục mãi mới thấy được điện thoại: - Nhưng ta đâu có số của ảnh. - Đưa đây, ta gọi cho. Cẩm Thy cầm lấy máy của bạn, cô gọi cho Lê Tứ. Song Ngân nhìn Cẩm Thyháo hức: - Ảnh có mở máy không? Cẩm Thy gật đầu, cô lớn tiếng: - Anh Tứ hả, em đây. - Thy đấy à? - Giọng Lê Tứ vang lên. ...