Danh mục

Ánh trăng 16 P9

Số trang: 0      Loại file: pdf      Dung lượng: 261.34 KB      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Ba tháng trôi qua thật nhanh. Song Ngân không thể quên được Lê Tứ. Hình ảnh anh càng ngày càng tràn ngập trong cô. Song Ngân không thể dối lòng mình mãi vì cô biết mình đã yêu Lê Tứ. Chiều nay, Cẩm Thy đến công ty tìm cô. Vừa thấy cô, Cẩm Thy thảng thốt: - Ngân, sao mi tiều tụy vậy? Song Ngân cười buồn: - Mi thấy thế nào? Tệ lắm phải không. Cẩm Thy gật đầu: - Xanh xao quá, có chuyện buồn à, lại chuyện Khương à? Song Ngân lắc đầu và hỏi bạn: -...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Ánh trăng 16 P9Tác Giả: Thảo Lam ÁNH TRĂNG 16 PHẦN IX B a tháng trôi qua thật nhanh. Song Ngân không thể quên được Lê Tứ.Hình ảnh anh càng ngày càng tràn ngập trong cô. Song Ngân không thể dối lòng mình mãi vì cô biết mình đã yêu Lê Tứ. Chiều nay, Cẩm Thy đến công ty tìm cô. Vừa thấy cô, Cẩm Thy thảng thốt: - Ngân, sao mi tiều tụy vậy? Song Ngân cười buồn: - Mi thấy thế nào? Tệ lắm phải không. Cẩm Thy gật đầu: - Xanh xao quá, có chuyện buồn à, lại chuyện Khương à? Song Ngân lắc đầu và hỏi bạn: - Mi có rảnh không? - Đồ ngớ ngẩn, không rảnh thì ta đến mi làm gì? Nghe bạn nói, Song Ngân cũng bật cười trước sự lẩn thẩn của mình. - Ờ nhỉ… hay đến quán Ánh trăng. Song Ngân ngần ngại, đã lâu rồi cô không lui tới chỗ đó nữa vì cô khôngmuốn khơi gợi lại quá khứ. Cẩm Thy hiểu ý bạn: - Nếu không thích thì đi quán khác. Sài Gòn thiếu gì quán. Song Ngân buột miệng: - Đến quán “Ánh trăng” cho gần, lâu lắm ta cũng không đến đó. Cẩm Thy tròn mắt nhìn bạn, rồi cô tôn trọng ý kiến của Song Ngân. - Vậy lên xe ta chở đi! Bước chân vào quán, Song Ngân đưa mắt nhìn chung quanh, cảnh vật vẫnnhư xưa, không chút thay đổi gì, chỉ có cô là thay đổi.www.vuilen.com 206Tác Giả: Thảo Lam ÁNH TRĂNG 16 Bích Phượng vui mừng khi gặp Song Ngân, đồng thời cũng không giấu đượcvẻ sửng sốt trước thay đổi của Song Ngân. Song Ngân cười héo hắt: - Em lạ lắm sao mà chị Phượng nhìn kỹ vậy? - Dạo này thấy Ngân xanh quá, và buồn hơn trước nhiều. Ngân đi với bạn à? - Dạ, đây là CẩmThy, em họ anh Tứ đó chị. - Vậy à! Nghe nhắc hoài mà hôm nay mới gặp mặt. Cẩm Thy lí lắc: - Thất vọng lắm phải không chị? - Sao Thy nói vậy? - Vì em đen thui lại xấu òm chứ không xinh xắn như Ngân. Bích Phượng tươi cười: - Đen giòn như Thy đang là mốt đấy, Thy mà xấu gì, đẹp và có duyên lắm. - Chị chỉ nói cho em vui thôi, ai gặp em cũng chê cả. - Cẩm Thy vẫn cười. - Chị nói thật mà. - Rồi quay sang Song Ngân - Hai em ngồi chơi nha chịkhông quấy rầy nữa. - Cám ơn chị - Song Ngân đáp khẽ. Bích Phượng dợm đi thì Song Ngân buột miệng: - Khoan đã chị, em hỏi một chút! - Gì vậy Ngân? - Lâu nay, anh Tứ có đến đây không chị? Bích Phượng khựng lại, rồi lắc đầu. - Không em ạ. Song Ngân thở dài không nói gì thêm. Bích Phượng nhìn cô vẻ ái ngại rồi bỏvào trong. Cẩm Thy nhìn bạn:www.vuilen.com 207Tác Giả: Thảo Lam ÁNH TRĂNG 16 - Sao mi buồn vậy, giận anh Khương hay nhớ anh Tứ hả? - Mi đoán thử xem. - Ta xa Sài Gòn đã gần ba tháng, làm sao mà đoán được. - Lâu nay anh Tứ có liên lạc với mi không? - Chỉ có ảnh gọi cho ta chứ ta thì không? - Vì sao? - Ảnh khóa máy hoài, ta gọi mãi không được. Song Ngân gật đầu: - Ta cũng giống mi. - Anh cũng gọi cho mi hả? - Không, đã mấy tháng rồi ảnh không gọi cho ta. Từ khi ảnh nghỉ làm đếnnay. Cẩm Thy nhìn Song Ngân thấy bạn ưu phiền cô thương quá, chưa kịp nói thìSong Ngân đã hỏi: - Thế gọi cho mi ảnh có nói đang làm ở đâu không? - Không, ta hỏi mãi, ảnh chỉ nói làm ở thành phố thôi. Song Ngân cười thật buồn: - Sài Gòn này biết bao nhiêu công ty, biết ảnh ở đâu. Ảnh còn nói gì không,có nhắc đen ta không? Cẩm Thy gật đầu: - Có. Nhưng nói chuyện của mi trước đi. - Chuyện của ta là chuyện gì? - Mi và anh Khương đã đến đâu rồi? Sắp hết thời hạn sáu tháng rồi đấy. Song Ngân đưa tay khoanh tròn cái muỗng trong ly, chậm rãi: - Ta biết. - Anh Khương có thay đổi gì không, hay Song Ngân nhẹ nhàng:www.vuilen.com 208Tác Giả: Thảo Lam ÁNH TRĂNG 16 - Anh cũng thay đổi rất nhiều, đã chịu nghe và tôn trọng ý kiến của ta rồi,nhưng... - Song Ngân ngập ngừng. Cẩm Thy liền nói, vẻ nôn nóng: - Nhưng thế nào sao mi không nói? Song Ngân ngước lên, đôi mắt trong veo nhìn phía ly nước, buồn buồn: - Ta thấy ảnh có vẻ gượng ép và giả tạo thế nào đó. - Không thể mơ hồ được, mi thấy thế nào? - Mỗi khi theo ta vào quán ăn, vẻ mặt ảnh không vui lắm, hoặc những khi tamặc quần áo tùy ý thích thì anh không nói gì, nhưng ta biết ảnh không hài lòng. - Mi cũng phải từ từ cho ảnh thay đổi thói quen chứ. - Ta cũng nghĩ thế, nhưng đôi khi ta thấy sợ sợ. - Mi sợ cái gì? - Đang lúc yêu nhau, ảnh hạ mình chiều ta thì sao? Khi đã lấy nhau, ảnhkhông như hiện tại thì ta cũng phải chấp nhận. Cẩm Thy nhìn bạn đầy ngạc nhiên, vì mới xa nhau v ...

Tài liệu được xem nhiều: