Danh mục

Anh và em, viết cho những điều không trọn vẹn (Kì 2)

Số trang: 15      Loại file: pdf      Dung lượng: 338.54 KB      Lượt xem: 4      Lượt tải: 0    
10.10.2023

Phí tải xuống: 4,000 VND Tải xuống file đầy đủ (15 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Hà Nội đang trong những ngày rét buốt. Gió thổi mạnh nghiêng xe, những cơn mưa rắc trên áo, ướt nhòe cả kính, cái lạnh len lỏi qua từng lớp áo ấm mà em vẫn cố mặc để chống chọi. Hà Nội rét. Hà Nội buồn. Hà Nội nhớ anh. Lá thư thứ ba: Hà Nội yêu chúng ta
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Anh và em, viết cho những điều không trọn vẹn (Kì 2)Anh và em, viết cho những điều không trọn vẹn (Kì 2)Hà Nội đang trong những ngày rét buốt. Gió thổi mạnh nghiêng xe, nhữngcơn mưa rắc trên áo, ướt nhòe cả kính, cái lạnh len lỏi qua từng lớp áo ấm màem vẫn cố mặc để chống chọi. Hà Nội rét. Hà Nội buồn. Hà Nội nhớ anh.Lá thư thứ ba: Hà Nội yêu chúng taAnh,Hà Nội đang trong những ngày rét buốt nhất của đông. Gió thổi mạnh nghiêng xe,những cơn mưa rắc trên áo, ướt nhòe cả kính, cái lạnh len lỏi qua từng lớp áo ấmmà em vẫn cố mặc để chống chọi. Hà Nội rét. Hà Nội buồn. Hà Nội nhớ anh.Sáng nay choàng tỉnh dậy, em thấy nước mắt đọng nhẹ trên mi. Chẳng biết hômqua mơ gì mà lại khóc nhè, mơ thấy ác mộng hay mơ thấy những điều em vẫn haycất kín trong những góc lòng tưởng chừng đã tĩnh lặng từ lâu. Cái lạnh mùa đônglàm nước mắt rồi cũng khô nhanh thôi.Chuyện thi cử, chuyện học hành, chuyện hoạt động, tất cả cứ quay cuồng và dồngánh trên đôi vai bé nhỏ của em. Hồi cấp 3, vai em chỉ chứa những quyển sáchhay, mang đến lớp nghe thầy cô giảng bài, cười vui với bạn bè. Mùa đông lạnhnhưng rất ấm. Vai em giờ đè trĩu những lo toan. Cũng 1 năm rồi, em lớn hơn, nướcmắt ít rơi hơn, lòng giấu buồn khéo hơn, và có đôi lúc cũng tìm được chút bình yênmới mẻ, chứ chẳng phải xưa cũ ngày xưa.Chỉ là, có đôi lúc đã muốn bớt gánh mà chẳng thể nào bỏ đi, thì em lại nhớ vềnhững ngày xưa ấy, nơi những thầy cô thân yêu thương học trò như con, nơi nhữngbè bạn quý nhau bằng tấm chân tình ngây thơ hồn nhiên. Nơi em gặp anh, nắng rấtnhẹ, thu rất vàng, con đường Hoàng Diệu rợp bóng cây cao mát mẻ, chúng ta tíu títtrò chuyện đủ thứ lặt vặt cỏn con của cuộc sống bình dị mà rất đỗi bình yên thuởấy.Anh, em vẫn tin vào những điều mãi mãi, chỉ là em biết những điều mãi mãithường khó xảy ra, khó gặp. Nên anh đừng mất niềm tin, anh của em, kết thúc mộtcuộc tình cũng chỉ là để bắt đầu một cuộc hành trình mới, phải không anh. Và anhạ, em vẫn sẽ luôn bên anh, dõi theo anh trong bất cứ cuộc hành trình nào, ngọtngào hay đắng cay, nhẹ nhàng hay mãnh liệt, êm ả hay trắc trở, của cuộc đời vốnrất công bằng cho những người biết tin và yêu này.Dạo này, em hay có thói quen xem thông tin về cung hoàng đạo. Chẳng phải mêtín, chẳng phải bói toán, chỉ là khi đang chông chênh, thì một điểm tựa cũng đủlàm cho niềm tin trở lại. Chông chênh, chông chênh, lang thang trên con đường củariêng em, đôi khi rét buốt và gió giật, đôi khi thèm cảm giác bé lại, cuộn tròn trongchăn, chẳng lo âu, chẳng than vãn, chẳng mệt mỏi, cứ hồn nhiên, cứ khóc nhè, cứcười toe toét, cứ được thương yêu và yêu thương đủ đầy.“Mùa đi ngang phố, hay phố không mùa nữaChỉ một vùng nỗi nhớ, ùa trên phố rất vội”Giống như một dòng sông trôi, êm ả, miệt mài đến những vùng đất mới, trườn lêncả sỏi lạnh, đá nhọn và những phong ba ngoài kia….Em khép vội những ký ức, để lại tiếp tục chuyến hành trình quen thuộc đến trường.Là những chuyến xe bus, là con đường sương giăng tinh mơ, là hồ Gươm trầmlắng tĩnh mịch đang ngủ ngon chưa thức dậy. Mua vội nắm xôi nóng, em bước lênxe, bật tai nghe và ngủ thiếp đi trong những bản nhạc mãi đẹp đẽ diệu kỳ.“Nhìn con đường trong timTôi hát về giấc mơ cao caoAi có buồn hãy nghe lòng tôiHãy nghe lời tôiBiết yêu trong sáng…”Anh thân yêu,Quán quen vẫn còn. Con đường thân vẫn vậy. Bác lái xe vẫn thế, vẫn vui tính,thỉnh thoảng lại quát bọn trẻ con không chịu ăn mặc tử tế. Mà anh này, mọi thứđừng thay đổi, cứ y nguyên có phải sẽ tốt lắm không anh. Hà Nội của em vẫn cứhồn hậu ấm áp che chở như thế. Hà Nội của anh vẫn cứ mong chàng trai xưa trởvề. Hà Nội của chúng ta chờ những con người yêu thành phố bé nhỏ lắm chộn rộnyên bình viết nốt những điều còn đang dang dở- những điều còn mãi…Vậy là em của anh đã tròn 19 rồi đấy. Sinh nhật này vắng anh, vắng tiếng cườigiòn, vắng những trong trẻo trẻ con của thời tròn 18. Đông này lạnh hơn đông nămngoái anh ạ, tay em cứ tê cứng chẳng viết được gì, bấm điện thoại cũng khó khăn.Cũng may quá, anh đi rồi, cũng chẳng phải làm những điều ấy nữa. Nên em bớt ốmvặt rồi, bớt hay sụt sịt, hay lạnh cóng chân tay nữa. Tốt thật, anh nhỉ.Loáng cái xe bus đã đến trường. Em bước xuống xe, may mắn đón một tia nắngnhẹ hắt qua tóc.Đông Hà Nội rất lạnh, nhưng vẫn đón chờ anh về.Đông Hà Nội rất buốt, nhưng luôn dành góc ấm áp cho anh, người con yêu Hà Nội.Và anh ạ, đông rồi sẽ qua. Rồi hè sẽ sang, rồi anh và em lại cùng ôn lại bài catháng sáu, được không anh:“Em gặp chúng ta một đôi lần ta vẫn thoáng nhìnChỉ để biết chắc ta còn gần nhauNiềm tin vẫn đong đầy và lòng ta bình yên”Vì Hà Nội của chúng ta vẫn còn đó. Vì em vẫn ở đây, đợi anh quay trở về, về vớinhững ngày tháng sáu, anh của em: ). Đừng ghét Hà Nội, đừng bỏ rơi thành phốcủa tình thương yêu, anh nhé!Về với tháng sáu, về với những trái tim đỏ lửa: )Lá thư thứ 4: Mãi bên anh.Anh,Những hạt mưa lại rích rắc trên khung cửa sổ. Hà ...

Tài liệu được xem nhiều: