Danh mục

Anh vẫn chờ em P10

Số trang: 0      Loại file: pdf      Dung lượng: 208.01 KB      Lượt xem: 6      Lượt tải: 0    
Jamona

Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Vừa bước chân ra khỏi phòng bệnh, Thụy Giang bỗng khựng lại và sầm mặt xuống khi thấy từ xa Huy Khánh đang đi lại, trên tay anh là một giỏ trái cây thật lớn. Bước nhanh đến Huy Khánh, cô xẵng giọng: - Anh đi đâu vậy? Nếu anh có ý định mang thứ này vào thăm ba tôi thì anh nên tỏ ý định đó đi. Anh bỉ ổi vừa thôi! Thụy Giang, nhẫn nhục: - Sao em nói anh nặng nề vậy? Thụy Giang hất mặt, cao giọng: - Vậy là nặng nề hay sao? ...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Anh vẫn chờ em P10Tác Giả: Thảo Lam ANH VẪN CHỜ EM PHẦN 10 V ừa bước chân ra khỏi phòng bệnh, Thụy Giang bỗng khựng lại và sầmmặt xuống khi thấy từ xa Huy Khánh đang đi lại, trên tay anh là một giỏ trái câythật lớn. Bước nhanh đến Huy Khánh, cô xẵng giọng: - Anh đi đâu vậy? Nếu anh có ý định mang thứ này vào thăm ba tôi thì anhnên tỏ ý định đó đi. Anh bỉ ổi vừa thôi!Thụy Giang, nhẫn nhục: - Sao em nói anh nặng nề vậy? Thụy Giang hất mặt, cao giọng: - Vậy là nặng nề hay sao? Anh làm tôi đau khổ chưa đủ sao, giờ lại giở trògiả nhân giả nghĩa với ba tôi à? Hay anh muốn ba tôi lên cơn nhồi máu, anhmới vừa lòng hay sao. Huy Khánh vẫn mềm mỏng: - Thụy Giang! Anh biết em oán hận anh nhiều lắm, nhưng anh chỉ xin emcho anh vào thăm ba em một lần này thôi. Thụy Giang lắc đầu dứt khoát, cô chỉ tay ra trước, gằn giọng: - Nếu anh còn chút sĩ diện và tự trọng thì nên đi khỏi đây, đừng bắt tôi phảicó những thái độ và lời nói không hay ho với anh. Thụy Giang vừa dứt lời, Vân Trọng từ trong phòng bước ra, ôn tồn:. - Thụy Giang! Em để Khánh vào đi! Thụy Giang tròn mắt nhìn Vân Trọng: - Anh nói sao, cho hắn vào à...Không không đời nào! Vân Trọng nhẹ nhàng: - Ba em muốn gặp Khánh. Khánh đến đây là do ý của ba em đó. Thụy Giang há hốc miệng nhìn Vân Trọng mà không nói được gì. VânTrọng nhìn Huy Khánh:www.vuilen.com 175Tác Giả: Thảo Lam ANH VẪN CHỜ EM - Anh vào đi! Quay sang Thụy Giang, anh nhẹ giọng: - Em xuống dưới này với anh, để cho hai người nói chuyện với nhau. Thụy Giang vùng vằng không muốn đi và cô vẫn giữ ý định cản Huy Khánhlại không cho anh vào phòng thăm ba mình, nhưng Vân Trọng đã nghiêm mặt: Nếu em không nghe lời anh, sau này em sẽ ân hận đấy, đi với anh mau lên. Vân Trọng nắm tay Thụy Giang kéo đi, cô không dám cãi lại mà ngoanngoãn theo Vân Trọng xuống căng tin. Vừa ngồi vào ghế, không kịp gọi gì Thụy Giang đã hỏi ngay: - Anh Trọng, vậy là sao hả anh, tại sao ba em lại muốn gặp con người đóchứ? Vân Trọng khẽ khàng: - Em không thể đợi anh gọi nước uống hay sao. Em dùng gì? Thụy Giang đáp nhanh cho qua: - Anh gọi cho em ly cà phê đá. Vân Trọng gật đầu, anh gọi hai ly cà phê rồi lấy thuốc ra châm. Thụy Giangnóng nảy nhắc lại câu hỏi với vẻ bồn chồn khi thấy Vân Trọng vẫn ngồi hútthuốc một cách nhàn nhã và đủng đỉnh. Chờ đến khi hai ly cà phê được đặt lên bàn, Vân Trọng mới dụi điếu thuốcvào gạt tàn, chậm rãi: - Trước khi ba em về quê, ba em đến gặp Huy Khánh, em có biết không? Thụy Giang ngớ người ngạc nhiên. Mãi một lúc sau cô mới bật lên thảngthốt: - Có chuyện này sao anh Trọng? Sao anh biết? Vân Trọng gật đầu, chùng giọng: - Vì chính anh là người đưa ba em đến công ty của Huy Khánh mà. ThụyGiang sững sờ, cô lặng người đi rồi khẽ hỏi: - Thế ba em đã nói gì với anh Khánh, anh mau nói cho em biết đi.www.vuilen.com 176Tác Giả: Thảo Lam ANH VẪN CHỜ EM Vân Trọng khẽ lắc đầu: - Hai người nói gì thì anh không được biết. Ba em vào gặp Huy Khánh mộtmình. Hơn hai giờ sau, ba em mới ra và bảo anh chở thẳng về quê và dặn anhkhông được nói cho em biết chuyện này. Thụy Giang bàng hoàng nhìn Vân Trọng, run giọng: - Vậy là bấy lâu nay anh và ba em đầu giấu em tại sao chứ? Vân Trọng châm điếu thuốc khác, khẽ khàng: - Anh xin lỗi em, vì anh đã hứa với bác nên không đám nói ra. Thật ra, Vân Trọng không nói vì khi đó ông Phú có ý định gả Thụy Giangcho anh. Nhưng rồi thời gian dần trôi mà Thụy Giang vẫn không đón nhận tìnhcảm của anh. Do vậy, Vân Trọng đã bỏ thời gian lên tìm hiểu về Huy Khánh vớiý nghĩ tìm hiểu xem ở Huy Khánh có gì đã khiến Thụy Giang không quên đượcvà cuối cùng anh đã hiểu về con người Huy Khánh. Chính anh đã đem điều nàynói với ông Phú và tìm cách hàn gắn Huy Khánh và Thụy Giang lại với nhau. Thụy Giang ngồi thừ người lẩm bẩm: - Phải rồi! Trước kia ba em cũng từng khuyên em không nên yêu Khánh...nhưng em đâu ngờ ba em lại làm vậy... - Vì vậy em đừng nên trách Khánh, vì Khánh cũng đau khổ nhiều lắm khiphải xa em. Thụy Giang xô ghế đứng dậy, cô nói nhanh: - Em phải lên gặp ba em để hỏi cho ra nhẽ, ba em đã nói gì để Khánh phảilàm vậy với em. Vân Trọng chưa kịp lên tiếng đã nghe tiếng Huy Khánh vang lên: - Thụy Giang! Em không cần gặp ba em, đừng làm ba em đau khổ nữa. Thụy Giang nhìn Huy Khánh với ánh mắt thật lạ, cười nhẹ: - Vậy à! Thế ba tôi có cảm nhận được nỗi đau khổ của con gái mình không? Giọng Thụy Giang nghe thật u uất và cay đắng khiến cho Vân Trọng phảigiật mình. Anh ngước nhìn Thụy Giang, chưa bao giờ anh thấy cô phẫn uất nhưlúc này. Huy Khánh vẫn nhẹ nhàng:www.vuilen.com 177Tác Giả: Thảo Lam ANH VẪN CHỜ EM - Ba em làm vậy là có nguyên nhân cả. Em hãy bình tĩnh ngồi xuống ngheanh nói đã. Thụy Glang lắc đầu, bịt tai lại. - Không, tôi không muốn nghe anh nói gì cả! Anh hèn nhát lắm... Anh cóbiết tôi vì yêu anh mà cãi lại ba tôi khi ba tôi khuyên tôi nên xa anh không. Vìtình yêu mà tôi là đứa con bất hiếu... vậy tại sao anh không làm được. Huy Khánh thở hắt ra, nhẹ giọng: - Vì sao à... em cô biết khi gặp anh, ba em đã làm gì không? Anh đâu phải làgỗ đá mà không có cảm xúc hả em. Thụy Giang ngạc nhiên khi nghe giọng HuyKhánh thật chua chát và cay đắng, cô lắc đầu, gằn giọng. - Ba tôi đã làm gì, chửi mắng anh à, hay nhục mạ anh? Huy Khánh lắc đầu: - Không! Chẳng thà ba em làm vậy, anh sẽ thấy đễ chịu hơn... Đằng này baem lại… Nói đến đây, Huy Khán ...

Tài liệu được xem nhiều: