Danh mục

Anh vẫn chờ em P3

Số trang: 0      Loại file: pdf      Dung lượng: 208.33 KB      Lượt xem: 7      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (0 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Khánh Ngọc nằm dài trên giường, một chân gác qua người Mai Hương, nghêu ngao: - Đời tôi cô đơn nên yêu ai cũng cô đơn Đời tôi cô đơn nên yêu ai cũng không thành… Mai Hương lấy tay hất chân bạn ra, cằn nhằn: - Người tao đâu phải là cái gối ôm để mày gác chân chứ, nhỏ kia! Khánh Ngọc vẫn tiếp tục nghêu ngao bài hát của mignh như không để ý gì đến lời làu bàu của bạn. Tuyết Sương ngồi ở bàn, ngước lên tinh nghịch: - Mày hát...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Anh vẫn chờ em P3Tác Giả: Thảo Lam ANH VẪN CHỜ EM PHẦN 3 K hánh Ngọc nằm dài trên giường, một chân gác qua người Mai Hương,nghêu ngao: - Đời tôi cô đơn nên yêu ai cũng cô đơn Đời tôi cô đơn nên yêu ai cũng không thành… Mai Hương lấy tay hất chân bạn ra, cằn nhằn: - Người tao đâu phải là cái gối ôm để mày gác chân chứ, nhỏ kia! Khánh Ngọc vẫn tiếp tục nghêu ngao bài hát của mignh như không để ý gìđến lời làu bàu của bạn. Tuyết Sương ngồi ở bàn, ngước lên tinh nghịch: - Mày hát sai rồi, như mày phải hát thế này mới đúng này. Khánh Ngọc ngưng hất nhìn Tuyết Sương: - Hát thế nào, mày hát tao nghe thử! Tuyết Sương hấng giọng rồi cất tiếng, giọng cô trong vút chử không khànđục như Khánh Ngọc” - Đời tôi vô duyên nên yêu ai cũng không thương Đời tôi vô duyên nên yêu ai cũng không thèm Đời tôi cô đơn chỉ tại vì tôi vô duyên… Mai Hương cười ré lên vì thích thú và khoái chí làm Khánh Ngọc đỏ cả mặt. Khánh Ngọc nhìn Tuyết Sương, cau có: - Mày chơi quê tao nha Sương? Nhớ đấy, ngộ sẽ báo thù Mai Hương lồmcồm ngồi dậy, vừa cười vừa nói: - Nhỏ Sương nói đúng đó, không ai vô duyên như mày, con gái con đứa gìmà cứ nằm là gác hết người nọ tới người kia, bởi vô duyên nên giờ chưa có bồcũng phải, còn than vãn gì nữa. Đang cau có bỗng dưng Khánh Ngọc ôm bụng cười lên sằng sặc, cô cưởi đếnđỏ cả mặt làm cho Tuyết Sương và Mai Hương ngơ ngác nhìn nhau.www.vuilen.com 31Tác Giả: Thảo Lam ANH VẪN CHỜ EM Mai Hương đưa tay lên trán bạn, khẽ hỏi: - Mày có sao không vậy Ngọc? Khánh Ngọc vừa cười vừa lắc đầu: - Không! Nhưng tao thấy cả đám đều vô duyên chứ có phải mình tao đâu. Tuyết Sường vênh mặt: - Còn lâu! Trừ tao ra. Mai Hương cũng cong môi, cao giọng: - Tao nữa. Khánh Ngọc nén tiếng cười nhìn cả hai: - Thế tụi mày đã đứa nào có bồ chưa, vậy không phải vô duyên là gì? Tuyết Sương và Mai Hương ngớ người nhìn nhau một lúc. Rồi như hiểu tạisao Khánh Ngọc nói vậy, Tuyết Sương nhìn Mai Hương, cằn nhằn: - Tại mày để nó xỏ ngọt cả hai đứa, thấy chưa! Thụy Giang từ ngoài cửa bước vào, lên tiếng: - Làm gì mà như chợ vỡ vậy, mới từ ngoài cửa là đã nghe tiếng tụi mày rồi. Khánh Ngọc nhìn túi giấy trên tay Thụy Giang, thắc mắc: - Mày cầm cái gói gì vậy, ăn được không? Thụy Giang chìa gói giâý trước mặt Khánh Ngọc, gật đầu: - Khoai lang chiên. Ăn không? Cô vừa dứt câu là Khánh Ngọc đã nhổm tới giật phãng trên tay Thụy Giang,reo lên: - Món khoái khẩu của tao mà, ngu sao không ăn. Mai Hương và Tuyết Sương cũng nhào tới là giặt gói khoai lang chiên làmcho Khánh Ngọc la í ới. Thụy Giang cũng kêu lên:www.vuilen.com 32Tác Giả: Thảo Lam ANH VẪN CHỜ EM - Tụi mày làm ơn ra bàn ăn giùm tao! Ăn ở đó tối kiến nó lên cắn làm saongủ được. Nghe Thụy Giang nhắc nhở, cả ba cô gái như nhớ ra, không ai bảo ai cùngbước xuống bàn cách nhanh chóng. Thụy Giang khẽ lắc đầu rồi đến bên giườnggiũ hết chiếu chăn cho sạch sẽ. Nhón một miếng khoai đưa lên miệng, KhánhNgọc chợt nói: - Ê! Tụi mày có công nhận với tao là hắ đẹp trai không? Tuyết Sương và Mai Hương ngơ ngác: - Hắn nào? Nhỏ này riết rồi nói chuyện giống người cõi trên quá. - Có tụi mày là người cõi trên thì có! Hắn là anh chàng đụng nhỏ Giang màtụi mình gặp ở quán kem đó, nhớ chưa hai con ngốc? - Khánh Ngọc trợn mắtnhìn hai người, la lớn. Tuyết Sương gật đầu “ à” lên một tiếng: - Nhớ rồi! Ít ra mày phải nói cho rõ ràng chứ, tự dưng nói trống không ai mànhớ được. Mai Hương xen vào: - Mà có gì không? Hắn có đẹp trai cũng chẳng đến lượt mày hay tụi mìnhđâu, nhớ làm gì cho mệt. Khánh Ngọc nheo mắt nhìn về phía Thụy Giang, tinh nghịch?: - Tao thì không dám trèo cao rồi, nhưng với nhỏ Giang thì có đấy. Thụy Giang nghe nói đến mình liền quay lại, tên tiếng: - Ê! Nói gì thì nói làm ơn chừa tao ra nha mày. Hắn là con nhà giàu có,không đoái hoài tới những đứa nghèo hèn như tao đầu đừng có mơ mộng viểnvông làm gì. Khánh Ngọc gật đầu: - Tao biết. Nhưng nếu bỏ qua chuyện giàu nghèo, chi xét vẽ bề ngoài thì màyvà hắn xứng đôi lắm chứ bộ. Tao nói đúng không tụi mày? Tuyết Sương gật đầu: - Vế cái khoản này thì tao nhất trí ngay! Hắn cao ráo, đẹp trai như diễn viên,còn mày cũng đâu kém gì người mẫu, quá xứng nữa là khácwww.vuilen.com 33Tác Giả: Thảo Lam ANH VẪN CHỜ EM Đặt lại mấy cái gối cho ngay ngắn, Thụy Giang đỏ mặt nhìn Tuyết Sương,nhăn nhó: Mày đừng cho tao leo cột mỡ nữa được không Sương, tao mà người mẫu cáig ...

Tài liệu được xem nhiều: