Và thế là Thụy Giang làm theo lời chỉ dẫn của Huy Khánh, cô xếp bát đĩa vào từng ngăn rồi mở công tắc, chỉ một loáng là sạch sẽ Huy Khánh mỉm cười: - Em thấy thế nào, có tiện lợi không? Thụy Giang gật đầu như công nhận: - Nhanh thật đó! Em không ngờ nó lại làm được những thứ này. Nói vậy vì Thụy Giang chợt nhận thấy giàu sang quả là sung sướng, mọi công việc nặng nhọc đều được máy móc làm thay. Rửa tay bằng vòi nước cảm ứng,...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Anh vẫn chờ em P6Tác Giả: Thảo Lam ANH VẪN CHỜ EM PHẦN 6 V à thế là Thụy Giang làm theo lời chỉ dẫn của Huy Khánh, cô xếp bát đĩavào từng ngăn rồi mở công tắc, chỉ một loáng là sạch sẽ Huy Khánh mỉm cười: - Em thấy thế nào, có tiện lợi không? Thụy Giang gật đầu như công nhận: - Nhanh thật đó! Em không ngờ nó lại làm được những thứ này. Nói vậy vì Thụy Giang chợt nhận thấy giàu sang quả là sung sướng, mọicông việc nặng nhọc đều được máy móc làm thay. Rửa tay bằng vòi nước cảm ứng, Thụy Giang vô cùng ngạc nhien và thíchthú khi thấy nước tự động mở tắt mỗi khi cô đưa tay và hay lấy ra. Huy Khánh đến sau cô, âu yếm: - Anh sẽ đưa em về nhà chơi thường xuyên hơn nữa, để em có thời gian làmquen với các thứ này. - Không cần đâu anh. Em đâu có sử dụng thường xuyên, học làm gì. - Sao lại không! Sau này em làm vợ anh thì sẽ phải biết cách sử dụng chứ. Thụy Giang đỏ mặt khi nghe Huy Khánh nói vậy. Cô lườm anh: - Không nói với anh nữa, lúc nào cũng đùa giỡn không à. Huy Khánh vòng tay ôm ngang hông Thụy Giang, âu yếm: - Sao em cứ nghĩ là anh đùa cợt hoài vậy? Em không thấy ba mẹ anh cũngmến em đó sao, xem như em đã được chọn rồi đấy. Thụy Giang khẽ cựa mình, kêu lên: - Anh buông em ra đi, nhỡ hai bác trông thấy thì kỳ lắm. Huy Khánh vẫn ghì chặt cô trong lòng, thì thầm: - Em đừnglo! Ba mẹ anh hiền và thoáng lắm, không chấp nhặt những việccon con này đâu.www.vuilen.com 107Tác Giả: Thảo Lam ANH VẪN CHỜ EM Thụy Giang nghiêm giọng: - Dù vậy anh cũng nên buông em ra, đừng làm em phải ngượng khi ba mẹanh trông thấy, hai bác sẽ nghĩ sao khi em mới đến nhà anh lần đầu tiên. Huy Khánh nghe vậy liền buông tay ra khỏi Thụy Giang, anh cười cười: - Anh xin lỗi quá, anh thật vô ý: Thụy Giang không nói gì. Cô biết Huy Khánh vô tình nên không không để ýthôi. Lên đến phòng khách, Thụy Giang ngồi chơi thêm một lát rồi xin phép vợchồng ông Bình ra về. Bà Bình đứng dậy, nắm tay cô ân cần: - Về gì sớm vậy cháu? Ở chơi với bác đến tối rồi Khánh đưa cháu về. Thụy Giang lễ phép: - Dạ, cháu cám ơn hai bác. Nhưng cháu còn phải về phòng trọ để chuẩn bịcho ngày mai đi làm ạ. Vì từ tháng này tụi cháu phải tăng ca rồi ạ. Ông Bình ôn tồn: - Cháu nói vậy, bà để cho con mình đưa cháu Giang về, sau này còn tới chơinữa mà. - Khi nào rảnh, cháu đến chơi với bác nha. Nhà vắng người lắm, cháu đừngngại, có cháu đến chơi sẽ vui lắm. Lời nói của bà Bình như đã ngầm cho Thụy Giang biết ông bà đã chấp nhậncô. Thụy Giang vui mừng cám ơn ông bà rồi theo Huy Khánh ra về, trong lòngcô cảm thấy mình được may mắn và hạnh phúc khi được Huy Khánh yêuthương. Huy Khánh âu yếm dìu Thụy Giang ngồi xuống ghế, ần cần: - Em dùng gì, cam tươi hay sữa tươi? Thụy Giang nhỏ nhẹ: - Anh gọi giùm em ly sữa tươi, nhớ dặn họ đừng bỏ cà phê. Huy Khánh gật đầu nhưng lại nói: - Cho chút cà phê vào sữa sẽ thơm hơn.www.vuilen.com 108Tác Giả: Thảo Lam ANH VẪN CHỜ EM - Em không quen uống cà phê. Uốngvào em sẽ không ngủ được, dù chì làmột ít. Huy Khánh âu yếm nhìn Thụy Giang với ánh mắt tràn ngập yêu thương. Anhvòng tay qua vai cô và siết nhẹ. Thụy Giang ngả người vào lòng Huy Khánh, côngước nhìn anh bằng đôi mắt den láy, khẽ khàng: - Anh Khánh! Tại sao anh lại yêu em? Huy Khánh ngạc nhiên, anh nhìn Thụy Giang, khẽ nhướng mày, trầm ấm: - Sao em lại hỏi anh câu này, hay em vẫn không tin vào tình yêu của anh đốivới em? Khẽ lắc đầu, Thụy Giang nhỏ nhẹ: - Không! Em tin anh, nhưng em vẫn thấy thắc mắc nên muốn hỏi anh chobiết. Giọng Thụy Giang rất nhẹ và rất chân thành cùng với đôi mắt của cô đangmở to nhìn Huy Khánh như chờ đợi câu trả lời từ anh. Siết chặt Thụy Giang trong vòng tay của mình, Huy Khánh hôn nhẹ lên máitóc người yêu, thì thầm: - Anh yêu em chỉ vì em là một cô gái giản dị và đảm đang, và nhất là emkhông đua đòi như những cô gái mà anh đã biết hay đã quen qua. Tất cả chỉ cóvậy thôi, Thụy Giang à. Thụy Giang im lặng không hỏi thêm gì vì cô cảm nhận được giọng HuyKhánh rất thật khi nói với cô điều này. Huy Khánh trầm ngâm giây lát rồi khẽ khàng bộc bạch: - Thật ra, trước kia anh cũng có quen và yêu một người, nhưng anh và cô gáiđó chia tay rồi em à. - Tại sao hả anh? Anh không ngại nếu nói cho em biết điều đó chứ? Huy Khánh ngước lên nhìn bầu trời, khẽ đáp: - Anh không có thói quen nhận xét về người khác, nhất là bạn gái của mình.Nếu như có dịp nào đó em gặp cô ta, em sẽ hiểu tại sao? Giọng Huy Khánh như có chút gì chán chường và mệt mỏi, dường như anhkhông mu ...