Danh mục

Anh vẫn chờ em P9

Số trang: 0      Loại file: pdf      Dung lượng: 277.07 KB      Lượt xem: 8      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Hỗ trợ phí lưu trữ khi tải xuống: miễn phí Tải xuống file đầy đủ (0 trang) 0
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Thụy Giang ngước lên nhìn Tuấn Sơn, thảng thốt: - Sao anh lại làm vậy, anh đánh anh Khánh thật à ? Tuấn Sơn gật đầu: - Đúng vậy! Nhìn bản mặt nó lúc đó anh không chịu nổi nên dộng một cái vào mặt nó, máu me tùm lum. Khánh Ngọc ngồi bên thích chí vỗ tay: - Chắc hắn đau lắm nhỉ! Hắn có đánh lại anh không? Tuấn Sơn khẽ lắc đầu: - Không! Mà nếu nó đánh lại chắc là đánh nhau to rồi. Thụy Giang thở dài, buồn bã: -...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Anh vẫn chờ em P9Tác Giả: Thảo Lam ANH VẪN CHỜ EM PHẦN 9 T hụy Giang ngước lên nhìn Tuấn Sơn, thảng thốt: - Sao anh lại làm vậy, anh đánh anh Khánh thật à ? Tuấn Sơn gật đầu: - Đúng vậy! Nhìn bản mặt nó lúc đó anh không chịu nổi nên dộng một cáivào mặt nó, máu me tùm lum. Khánh Ngọc ngồi bên thích chí vỗ tay: - Chắc hắn đau lắm nhỉ! Hắn có đánh lại anh không? Tuấn Sơn khẽ lắc đầu: - Không! Mà nếu nó đánh lại chắc là đánh nhau to rồi. Thụy Giang thở dài, buồn bã: - Lẽ ra anh không nên làm vậy mới phải. Tuyết Sương ngạc nhiên nhìn Thụy Giang, cau mày: - Sao vậy, mày vẵn còn yêu thương con người đó à ? Thụy Giang khẽ mỉm cười, nụ cười thật buồn: - Không! Với tao, Khánh chẳng còn là gì cả. - Vậy sao mày có vẻ không vui khi thấy anh Sơn đánh hắn. Mai Hương đốc vào: - Một cái đấm là còn nhẹ cho hắn đấy. Loại người như hắn phải cho bầmdập, tua tơi tả mới đáng đời. Khánh Ngọc cười khanh khách nhìn Mai Hương, le lưỡi: - Trời! Mày còn dữ hơn tao tưởng đấy Hương ạ. Mai Hương nghinh mặt, hếch mũi: - Chứ sao? Tuấn Sơn cũng không giấu được thắc mắc nhìn Thụy Giang, dòhỏi:www.vuilen.com 154Tác Giả: Thảo Lam ANH VẪN CHỜ EM - Em có vẻ không vui khì thấy nó bị anh đánh à? Thụy Giang lắc đầu, thong thả: - Có đánh thì anh sẽ được gì, em được gì nhưng như vậy có phải anh sẽ mấtđi một người bạn chỉ vì em hay sao? Tuấn Sơn phẩy tay, giọng dứt khoát: - Anh không có đứa bạn như thế. Mất một đứa bạn như nó anh không tiếcchút nào. Nói xong, Tuấn Sơn bỏ đi ra ngoài, Khánh Ngọc và Mai Hương cũng đứngdậy đi theo. Tuyết Sương ngồi xích lại bên Thụy Giang, khẽ hỏi: - Ê Giang! Có thật mày không còn thương nhớ gì hắn nữa sao? Thụy Giang nhìn Tuyết Sương bằng ánh mắt thật buồn. Thật lâu sau, cô mớitrả lời với một giọng thật lạ: - Mày có tin không Sương? Tuyết Sương khẽ lắc đầu, dè dặt: - Nếu tin tao đã không hỏi mày làm gì. Đặt tay lên vai bạn, Tuyết Sương thân tình: - Tao và mày với nhau, có gì mà ngại. - Mày có thể nói cho tao nghe được chứ Tuyết Sương vừa dứt lời, ThụyGiang đã bật khóc, cô gục đầu trên vai bạn, thổn thức: - Làm sao tao có thể quên dễ dàng như vậy được hả Sương, Khánh là mốitình đầu của tao mà mày. Tuyết Sương khẽ gật đầu, thông cảm: - Tao hiểu mà, tao hỏi vậy vì rất nhiều tối tao thấy mày khóc thầm, mày cònthương hắn lắm hả Giang? Thụy Giang khẽ lắc đầu, giọng chua cay? - Không? Tao không yêu thương mà chỉ có hận Khánh thôi. - Nếu vậy sao mày lại khóc làm gì Tuyết Sương ngạc nhiên.www.vuilen.com 155Tác Giả: Thảo Lam ANH VẪN CHỜ EM Thụy Giang ngước nhìn Tuyết Sương, chùng giọng: - Tao khóc là khóc cho kỷ niệm, cho những ngày tao còn ở bên Khánh. Tuyết Sương ngơ ngác: - Mày nói gì tao không hiểu. Thụy Giang cười nhẹ nhưng cũng thật buồn: - Vì mày chưa yêu nên mới ngạc nhiên thôi. Khi nào mày yêu rồi, mày sẽhiểu tại sao tao nói vậy. Tuyết Sương nhăn mặt nhìn Thụy Giang: - Tuy tao chưa yêu thật, nhưng tao thấy lời nói của mày mâu thuẫn quá đấy.Không còn yêu thì nhớ về những kỷ niệm buồn làm gì cho mệt, hay mày địnhsống trong hoài niệm mãi hay sao? Vuốt ngược mái tóc ra sau, Thụy Giang chậm rãi: - Tao hỏi mày, mất đi một món đồ mà mày thích nhất, mày có tiếc haykhông? - Tất nhiên là có rồi! - Tuyết Sương cao giọng như khẳng định. Thụy Giang lại cười thật nhẹ, chậm rãi: Chỉ là một món đồ vật mà mày còn thấy tiếc. Huống chi đây là tình cảm tìnhyêu đầu đời của tao, may bảo làm sao tao không nhỏ được. Tuyết Sương lắc đầu, cãi lại: - Nhưng hắn đã tệ bạc như vậy, mày có nhớ làm gì. - Tao đã nói rồi, mày không hiểu được đâu Tao đâu có nhớ về Khánh, mà taochỉ nhớ về những kỷ niệm mà thôi. Giọng Thụy Giang rành rọt và rất thật, khiến cho Tuyết Sương không thểnào hiểu nổi. Cô chỉ biết lắc đầu nhìn bạn: - Thật là tao không hiểu nổi mày nữa. Thụy Giang đứng dậy bước lại giường, thong thả: - Khi nào mày yêu nhưtao đi, rồi mày sẽ hiểu thôi. Tao đi ngủ đây Một lúc sau, Khánh Ngọc và MaiHương trở về, cả hai ngạc nhiên khi thấy Tuyết Sương đang ngồi tư lự bên bànnét mặt suy tư và đăm chiêu lắm. Đến bên bạn Khánh Ngọc vỗ vai:www.vuilen.com 156Tác Giả: Thảo Lam ANH VẪN CHỜ EM - Làm gì mà thừ người ra vậy mày, nhỏ Giang đâu? Tuyết Sương giật mình nhìn lên, gắt nhẹ: - Con khỉ! Mày làm tao giật cả mình vậy! Nó đi ngủ rồi, có gì không? Khánh Ngọc nhún vai, tỉnh bơ. - Không thấy thì hỏi vậy thôi. Thế mày làm gì mà tụi tao về cũng không bi ...

Tài liệu được xem nhiều: