Thông tin tài liệu:
Thục Nhi cứ đi tới đi lui ngắm nghìn những chiếc váy hết sức model. Cô đang phân vân giữa chiếc váy màu xanh lơ và chiếc màu đen. Cuối cùng, Thục Nhi quyết định chọn chiếc màu đen để 1àm quà sinh nhật nhỏ Kiều Vy. Sau khi đã được cô bán hàng gói chiếc váy lại Thục Nhi vô tư đi ra ngoài. Gần đến cửa,Thục Nhi dán mắt vào chiếc đầm màu sữa. Cô kêu lên trong bụng: - Ôi! Nó tuyệt đẹp. Sao lúc nãy mình không thấy nó nhỉ? Thục Nhi cứ lầm thầm một...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Anh vẫn yêu em P1Tác Giả: Song Châu ANH VẪN YÊU EM PHẦN 1 T hục Nhi cứ đi tới đi lui ngắm nghìn những chiếc váy hết sức model. Côđang phân vân giữa chiếc váy màu xanh lơ và chiếc màu đen. Cuối cùng, Thục Nhi quyết định chọn chiếc màu đen để 1àm quà sinh nhậtnhỏ Kiều Vy. Sau khi đã được cô bán hàng gói chiếc váy lại Thục Nhi vô tư đi ra ngoài.Gần đến cửa,Thục Nhi dán mắt vào chiếc đầm màu sữa. Cô kêu lên trong bụng: - Ôi! Nó tuyệt đẹp. Sao lúc nãy mình không thấy nó nhỉ? Thục Nhi cứ lầmthầm một mình rồi bước đi nhưng mắt thì vẫn dán vào chiếc đầm.Bất chợt: - Rầm! Thục Nhi bị té nhào khi cô vô tình chạm vào một ai đó. Cảm giác đau điếnglen vào người Thục Nhi, cô giận dỗi la lên: - Đi không thấy đuừng hay sao mà đâm sầm vào người ta vậy? Nói rồi, cô lồm cồm bò dậy. Trước mặt cô là một thanh nhiên lịch lãm. Anhta có vẻ cao ngạo lắm. Anh thanh niên hất mặt về phía Thục Nhi: - Cô có sao không vậy? Thục Nhi đổ quạu trước cử chỉ của anh ta: - Ông còn hỏi nữa hà? ông đi sao không chịu để ý gì hết vậy Thật là vô ý. Sĩ Nguyên cười nửa miệng: - Cô có nhìn lại mình không vậy. Cô không biết mình vừa đâm sầm vào tôià? Người vơ ý là cô chứ không phải là tôi. Thục Nhi nóng mũi: Ông đổ lỗi cho tôi dó hả? Ông đúng là chẳng đáng mặt đàn ông chút nào cả.Ông có lỗi mà lại không dám nhận. Sĩ Nguyên nhíu mày, anh không ngờ mình lại đụng phải một cô gái đanh đánhư vậy. Anh lắc đầu chán ngán: Vậy cứ cho là tôi sai đi, bây giờ cô không có gì hết. Tôi đi được rồi chí.www.vuilen.com 1Tác Giả: Song Châu ANH VẪN YÊU EM Thục Nhi bậm môi: - Ông bỏ đi dễ dàng vậy sao? - Cô muốn tôi làm gì? - Xin lỗi. Sĩ Nguyên trợn mắt: - Cô có thấy mình quá đáng không hả? Tôi thấy cô là nữ nên mới chịunhường cô một bước.Vậy mà cô lại làm chuyện cho to lên, tại sao tôi lại gặpmột người đanh đá như vây chứ. Thục Nhi lườm mắt: - Ông dám nói tôi đanh đá hả? Hừm! Quá đáng lắm! Sĩ Nguyên nhún vún: - Tôi khôngmuốn cãi với cô nữa. Hơn nữa, đây là nơi công cộng tôi khôngmuốn gây chú ý đâu. Thục Nhi hừ mũi: - Ông tưởng tôi muốn sao? Ông nhìn nè! Ông đã làm hư gói quà của tôi rồirồi. - Cô muốn tôi đền à? Thục Nhi khoát tay. - Tôi không cần. - Vậy tôi đi được rồi chứ? Thục Nhi lẩm bẩm: - Đúng là xui xẻo. Thục Nhi đi gói lại món quà rồi cô đi thẳng đến nhà Kiều Vy. Biệt thự Kiều Lan lung linh ánh đèn, Thục Nhi cảm thấy hơi mệt với tiếngnhạc sống nơi lên. Cô định đi ra hành lang cho yên tĩnh nhưng đã bị Kiều Vygọi lại: - Thục Nhi! Mi định đi đâu vậy? Mi lại đày ta giới thiệu bạn mới này:www.vuilen.com 2Tác Giả: Song Châu ANH VẪN YÊU EM Thục Nhi gượng cười . Mặc dù không muốn nhưng cô vẫn lịch sự bước lạigần Kiều Vy: Mi muốn giới thiệu bạn trai mới nữa hả Vy? Kiều Vy trợn mắt: - Mi làm như ta đẹp lắm cứ đổi bạn trai hoài sao mi? - Vậy bạn của mi là ai vậy? Kiều Vy nắm lấy tay Thục Nhỉ kéo. đi. Đến một chiếc bàn nơi góc khuất,Kiều Vy vui vẻ: Người mà ta muốn giới thiệu với mi là anh Sĩ Nguyên. Cả Sĩ Nguyên và Thục Nhi đều ngạc nhiên.Bốn mắt chạm nhau, Sĩ Nguyênmỉm cười lịch sự. - Hân hạnh được gặp cô ở đây, không ngờ chúng ta lại có duyên với nhaunhư vậy. Thục Nhi bĩu môi: - Tôi không dám có duyên với ông đâu. Chúng ta chỉ tình cờ thôi. Sĩ Nguyên nhún vai: - Cô nghĩ sao cũng được. Kiều Vy chen vào: - Hóa ra, hai người đã quen nhau rồi à? Tôi bị hố sao? Sĩ Nguyên cười quyến rũ: Vy không bị hố dâu, chúng tôl chỉ mới quen nhau đây thôi. Thục Nhi liếc mắt: - Ai quen với ông chứ? Kiều Vy nhìn bạn khó hiểu: - Mi hôm nay sao vậy Nhi? Ta thấy mị cộc cằn lắm đó. Hôm nay mi thấy hơimệt hả?www.vuilen.com 3Tác Giả: Song Châu ANH VẪN YÊU EM Thục Nhi cảm thấy hối hận về thái độ của mình. Dù sao đây cũng là ngày vuicủa Kiều Vy mà, mình đâu được giận cá chém thớt vậy chứ. Nghĩ vậy nên Thục Nhi cố gượng cười: - Ta xin lỗi mi, chỉ tại ta thấy hơi nhức đầu vậy mà. - Mi cố gắng ở lại chơi với ta một chút nữa nha. Thục Nhi gật đầu: - Ta biết rồi. Vừa lức đó có tiếng gọi nên Kiều Vy đành đi tiếp bạn. Còn lại hai người, SĩNguyên gợi chuyện. - Hình như, cô và Vy thân nhau lắm phải không. Thục Nhi cộc lốc: - Đúng vậy! Sĩ Nguyên lừa lại tư thế ngồi: - Cô tên Nhi có phải không vậy? Thục Nhi khó chịu: - Thì đã sao? - Đâu có sao, tôi chi muốn làm bạn với cô thôi. Thục Nhi bĩu môi: - Cám ơn! Tôi không dám. Sĩ Nguyê ...