Danh mục

Anh vẫn yêu em P6

Số trang: 0      Loại file: pdf      Dung lượng: 215.48 KB      Lượt xem: 5      Lượt tải: 0    
Xem trước 2 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Ngồi trên băng ghếđá nơi công viên, Thục Nhi buồn bã: Có phải quá nghèo cũng là tội không anh. Nghèo có thể bị người ta xem thường mà không thể phản kháng. Sĩ Nguyên ôm Thục Nhi vao lòng, anh an ủi: - Em đừng nghĩ vậy mà, không ai tự hạ thấp mình như vậy đâu. Người ta càng xem thường mình thì mình phải càng phải cố gắng làm cho người ta thấy nghèo không có nghĩa 1à xấu. Thục Nhi chớp mắt: - Em thấy cô ta nói cũng đúng, em...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Anh vẫn yêu em P6Tác Giả: Song Châu ANH VẪN YÊU EM PHẦN 6 N gồi trên băng ghếđá nơi công viên, Thục Nhi buồn bã: Có phải quá nghèo cũng là tội không anh. Nghèo có thể bị người ta xemthường mà không thể phản kháng. Sĩ Nguyên ôm Thục Nhi vao lòng, anh an ủi: - Em đừng nghĩ vậy mà, không ai tự hạ thấp mình như vậy đâu. Người tacàng xem thường mình thì mình phải càng phải cố gắng làm cho người ta thấynghèo không có nghĩa 1à xấu. Thục Nhi chớp mắt: - Em thấy cô ta nói cũng đúng, em đã lợi dụng anh rất nhiều về tiền lẫn tìnhcảm. Sĩ Nguyên nghiêm giọng: Anh không cho phép em có ý nghĩ đó đâu nhé. Những gì anh đã cho em chỉlà những điều nhỏ nhoi thôi, đó là lẽ tự nh.iên của tất cả mọi người. - Nhưng em thấy nợ anh nhiều lắm. - Nếu em thấy vậy thì hãy yêu anh nhiều hơn nữa xem như là em trả nợ anh. Thục Nhi dụi mặt vào ngưc anh: - Anh nói khéo lắm. Sĩ Nguyên cúi xuống hôn lên mái tóc đen huyền của Thục Nhi. Anh thìthầm: - Anh yêu em nhiều quá! Em có yêu anh không Nhi? Thục Nhi dẫu môi: - Ai thèm yêu anh. Sĩ Nguyên trợn mắt: - Em dám nói vậy hả? - Ừm!www.vuilen.com 103Tác Giả: Song Châu ANH VẪN YÊU EM Sĩ Nguyên nhanh nhẹn, anh khóa chặt đôi môi của Thục Nhì bằng nụ hônnồng nàn của mình. Thục Nhi siết chặt lấy vai anh. Cả hai như đang ngập tràntrong hạnh phúc. Một lúc sau, Sĩ Nguyên buông Nhi ra, anh nhìn kĩ vào gương mặt xinh xắncủa Nhi và nói nhỏ: - Em đẹp lắm. Thuc Nhi trêu đùa. - Anh mới biết điều đó à? Em đẹp tự lúc mới sinh lận đó. Sĩ Nguyên nhướng mắt: - Em tự tin dữ vậy à? - Dĩ nhiên. Sĩ Nguyên lại cúi xuống hôn lên đôi bờ môi mọng đỏ của Thực Nhi. Cô thảmình trong vòng tay rắn chắc của người yêu. Lúc sau, Sĩ Nguyên lên tiếng: Chủ nhật này, anh đưa em về nhà anh chơi nha Nhi? Thục Nhi chợt buồn: - Lại đến nữa sao anh? Em sợ lắm. Sĩ Nguyên siết chặt Thục Nhi vào lòng anh trấn an cô: - Em đừng sợ. Anh bảo đảm với em là chuyện hôm trước sẽ không bao giờxảy ra nữa đâu. - Nhưng em vẫn sợ. Em sợ ba mẹ anh sẽ không chấp nhận em vì em quánghèo. Sĩ Nguyên nheo mày: - Em nói vậy là xem thuờng ba mẹ anh đấy. Ba mẹ anh là người biết đới nhân xử thế mà Thục Nhi phân bua: - Anh đừng hiểu lầm ý em. - Em không cần giải thích thêm gì nữa. Anh hiểu em muốn nói gì mà. Anhkhuyên em nên đẹp bỏ tính tự ti đó đi.www.vuilen.com 104Tác Giả: Song Châu ANH VẪN YÊU EM Thục Nhi thở dài: - Ông trời thật bất công, ông cho người ta thật nhiều điều tất đẹp vậy mà emthì lại. Sĩ Nguyên cướp lời: - Em phải biết bằng 1òng với những gì mình đang có chứ. Có nhiều ngườicòn khó khăn em nhiều Thục Nhi tự nhiên mỉm cười: - Sao tự nhiên hôm nay anh lại triết lí nhiều vậy. Sĩ Nguyên bông đùa: - Em thấy anh nói có lý không hả? - Có lí lắm. - Vậy xem như em đồng ý với anh rồi nhé. Thục Nhi nheo mắt: - Em không can đảm để ngồi nghe anh triết lí hoài nên phải đồng ý thôi. Sĩ Nguyên cười, nụ cười thật quyến rũ. Thục Nhi nép sát vào lòng của SĩNguyên, cô thấy ấm áp đến lạ. Hôm sau, Đạt Thành đến nhà Mẫn Mẫn. Ông Lâm Nghi đang ngồi ngắm nghía mấy chậu kiểng. Thấy Thành dến, ôngvui vẻ: - Ôi! Lâu quá không gặp cháu. Cháu vẫn khỏe chứ! Thành lễ phép: - Dạ! Con vẫn khỏe, bác cũng khỏe chứ ạ! - Cám ơn con. Ta vẫn khoẻ? - Bác vẫn còn sở thích chơi kiểng sao? - Dĩ nhiên rồi, chơi kiểng là niềm đam mê lớn nhất đời ta mà. Thành nhìn những cây kiểng rồi nói: Những cây kiểng này thật tuyệt vời chắc toàn là đắt giá.www.vuilen.com 105Tác Giả: Song Châu ANH VẪN YÊU EM Ông Nghi xua tay: Khi đã chơi kiểng thì đừng qưan tâm đến giá tiền của nó, chỉ cần nó đẹp vàmình thấy thích là được rồi. Thành xoa nhẹ đầu mình: - Con còn kém trong chuyện này quá! Chắc con còn phải qua học hỏi bácnhiều hơn. - Anh hỏi đúng chỗ rồi đấy. Ba em là thầy của nghệ thuật chơi kiểng đấy.Mẫn Mẫn từ trong đi ra nghe được cuộc nói chuyện của hai người nên chen vào. Ông Nghi cốc đầu con gài: - Con đang tâng bốc ta đấy à? Mẫn Mẫn dẫu môi: - Con nói thật mà: Thành cũng chen vào: Mẫn khen đúng mà bác. Rồi cả ba cùng cười, ông Nghi chợt hỏi: - Hôm nay, con đến đây tìm ta không phải để khen ta chứ! Đạt Thành tỏ vẻ quan trọng: - Dạ! Con muốn bàn chuyện làm ăn với bác ạ! Ông Nghi bất ngờ: - Ta và con cùng hợp tác à? Con nói tà nghe lợi ích thử. Đạt Thành khẽ cười: Bác đúng là người sành sỏi trong làm ăn chuyện gì c ...

Tài liệu được xem nhiều: