Thông tin tài liệu:
Cả tuần nay, Thục Nhi không đến công ty, Sĩ Nguyên thì túi bụi với công việc đã nhiều lần anh gọi điện đến nhà nhưng không gặp Thục Nhi, đến nhà thì mẹ cô bảo là vừa mới ra ngoài. Sĩ Nguyên muốn điên lên được với bao nhiêu. - Tít - Tít - Tít, - Có tín hiệu điện thoại, Sĩ Nguyên mở máy: - Alô? - Alô. Kiều Vy đây. Sĩ Nguyên trầm ngâm: - Có chuyện gì không Vy? Kiều Vy trêu đùa: - Anh còn nhớ chuyện say rượu lần trước không vậy? Anh...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Anh vẫn yêu em P7Tác Giả: Song Châu ANH VẪN YÊU EM PHẦN 7 C ả tuần nay, Thục Nhi không đến công ty, Sĩ Nguyên thì túi bụi với côngviệc đã nhiều lần anh gọi điện đến nhà nhưng không gặp Thục Nhi, đến nhà thìmẹ cô bảo là vừa mới ra ngoài. Sĩ Nguyên muốn điên lên được với bao nhiêu. - Tít - Tít - Tít, - Có tín hiệu điện thoại, Sĩ Nguyên mở máy: - Alô? - Alô. Kiều Vy đây. Sĩ Nguyên trầm ngâm: - Có chuyện gì không Vy? Kiều Vy trêu đùa: - Anh còn nhớ chuyện say rượu lần trước không vậy? Anh vẫn nhớ. Có phải em gọi điện đến đòi nợ anh không? - Anh hay thật đấy, Em và anh Khánh đang ở nhà hàng Hoa Lan đây, anhđến liền được không? Sĩ Nguyên suy nghĩ giây lát rồi nói: - Em và Khánh chờ anh năm phút nhé? Anh đến liền. - Em sẽ chờ! Chào anh! - Chào em! Lát nữa gặp. Vừa cúp máy, Sĩ Nguyên đi nhanh đến chỗ hẹn, khi đến nơi anh chỉ thấy cómỗi Kiều Vy: - Khánh đâu Vy? Kiều Vy đùa: Anh ấy bị bắt cóc rồi.www.vuilen.com 124Tác Giả: Song Châu ANH VẪN YÊU EM Sĩ Nguyên trợn mắt: - Ai mà tài thế Vy! Kiều Vy mỉm cười: - Khách hàng của anh ấy. - Vậy bữa cơm hôm nay chỉ có hai anh em thôi à? Kiều Vy gật đầu: - Không có anh Khánh thì hatl anh em mình ăn nhiều hơn chứ có sao đâu. Sĩ Nguyên ga lăng: Anh nhường quyền chọn món cho Vy đấy. Kiều Vy tự nhiên cầm ly Menu rồi chọn vài món. Bữa cơm được bày ra, cả hai cùng dùng rất ngon miệng. Kiều Vý chợt hỏi: - Công ty anh đã ổn lại chưa? Tạm thời thì ổn nhưng vẫn chưa chắc chắn lắm.Anh đang cố tìm ra thủ phạmđã photo hàng. - Công ty anh có nội gián thật nguy hiểm. Sĩ Nguyên chớp mắt: - Chính vì vậy mà bây giờ anh rất thận trọng. Anh không tin tưởng một ai cả. Kiều Vy đột nhiên hỏi: - Thế còn Thục Nhi thì sao? - Dĩ nhiên anh tin cô ấy. - Hai người vẫn tốt chứ! Sĩ Nguyên gật đầu: - Bình thường. Kiều Vy cố tình: -Có thật là bình thường không vậy?www.vuilen.com 125Tác Giả: Song Châu ANH VẪN YÊU EM Sĩ Nguyên nhăn trán: - Sao tự nhiên em lại hỏi vậy? Anh có bao giờ nghĩ chính người anh tin tường nhất lại là người hại anhkhông? Sĩ Nguyên nổi giận: Anh cấm em xúc phạm đến Thục Nhi. Nếu em còn tìm cách nói xấu Thục.Nhi thì tình cảm anh em cũng chẳng còn. Kiều Vy cười buồn: - Em cũng mong là mình đoán sai, em cũng chỉ nghỉ ra việc này mới đâythôi. - Nguyên nhân nào khiến em lại có suy nghĩ như vậy. Kiều Vy hất hàm về phía dãy bàn đặt ngang với bàn mình. - Nguyên nhân lả đó. Sĩ Nguyên nhìn theo cái hất mặt của Kiều Vy, anh giật mình khi thấy ThụcNhi đang ngồi cùng một thanh.niên lạ. Cô cũng thấy anh vẻ mặt cô có vẻ caongạo lắm. Kiều Vy lại nói: Anh ấy là Khôi Vũ, là bạn trai cũ của Thục Nhi, anh biết anh ấy chứ! Sĩ Nguyên lắc đầu: - Anh chưa gặp anh ấy bao giờ. - Em nghe nói anh Vũ rất thành công ở nước ngoài. Bây giờ, anh về nước làđể mở chi nhánh hàng may mặc. Em nói thật, em đã từng gặp họ đi chung rấtnhiều lần trong cả tuần nay. Sĩ Nguyên cố làm ra vẻ bình thản: - Chuyện bạn bè của Thục Nhi anh rất thoải mái. Cô ấy có quyền đi cùng ainếu cô ấy thích. - Kể cả người tình cũ à? Sĩ Nguyên gật đầu:www.vuilen.com 126Tác Giả: Song Châu ANH VẪN YÊU EM - Phải! Tuy là từng yêu nhau nhưng họ đã chia tay nhau rồi. Anh tin ThụcNhi sẽ không hành động một cách quá đáng đâu. Kiều Vy cười nhạt nhẽo: - Anh cao thượng quảl Thục Nhi nó thật có phước. Sĩ Nguyên cố tình: Nam Khánh cũng tốt vởi em lắm mà. Kiều Vy chợt đăm chiêu: Cổ yêu một người để quên một người là cảm giác khó chịu nhất trên đời. Sĩ Nguyên biết Kiều Vy sắp nói gì nên anh vội đề nghị: Anh đưa em về nha Vy! Đã đến giờ anh phải về công ty rồi. Kiều Vy hiểu ý anh, cô đứng lên rồi nói: - Chúng ta về.nhưng anh phải đưa em về đấy nhé! Lúc nãy em đi cùng anhKhánh đến đây nên không đi xe. - Anh hiểu bổn phận của mình mà. - Em đừnglo. Cả hai cùng rời bàn ăn, đi ngang qua chỗ của Thục Nhi Kiều Vy cố nói lớn: - Hai người hạnh phúc nhỉ. Thục Nhi cũng không vừa, cô trả đũa ngay: - Hai người cũng hạnh phúc đâu kém gì tôi. Kiều Vy bạo dạn. Cô nắm lấy cánh tay của Sĩ Nguyên: Tôi đâu co hạnh phúc ến giống ai kia. Tôi chỉ là Thục Nhi định trả đũa tiếpnhưng Sĩ Nguyên đã chen vào: - Mình về đi Vy! Anh không muấn gặp rắc rối nữa. Nói rồi, anh tự nhiên nắm lấy tay Kiều Vy đi thẳng ra cửa. Thục Nhi chỉ cònbiết đau khổ nhìn theo. Còn lại hai người, Khôi Vũ nói như quan tâm: - Anh ấy ...