Danh mục

Anh vẫn yêu em P9

Số trang: 0      Loại file: pdf      Dung lượng: 240.90 KB      Lượt xem: 15      Lượt tải: 0    
tailieu_vip

Phí tải xuống: 3,000 VND Tải xuống file đầy đủ (0 trang) 0
Xem trước 10 trang đầu tiên của tài liệu này:

Thông tin tài liệu:

Cả tuần nay hầu như ngày nào Sĩ Nguyên cũng đến bệnh viện để thăm Thục Nhi nhưng không lần nào Thục Nhi chịu gặp anh cả. Sĩ Nguyên đau đớn vô cùng. Bà Lan cũng cảm động viên anh: - Con Nhi nó cứng đầu quá? Cả ta nói mà nó cũng chẳng thèm nghe. Sĩ Nguyên buồn bã: - Con nghĩ có lẽ cô ấy còn giận. - Nói đúng hơn là nó rất cứng đầu, nó luôn giữ ý kiến của minh chẳng thềm nghe khuyên cả. Sĩ Nguyên nghĩ ngợi vu vơ. Lát...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Anh vẫn yêu em P9Tác Giả: Song Châu ANH VẪN YÊU EM PHẦN 9 C ả tuần nay hầu như ngày nào Sĩ Nguyên cũng đến bệnh viện để thămThục Nhi nhưng không lần nào Thục Nhi chịu gặp anh cả. Sĩ Nguyên đau đớn vô cùng. Bà Lan cũng cảm động viên anh: - Con Nhi nó cứng đầu quá? Cả ta nói mà nó cũng chẳng thèm nghe. Sĩ Nguyên buồn bã: - Con nghĩ có lẽ cô ấy còn giận. - Nói đúng hơn là nó rất cứng đầu, nó luôn giữ ý kiến của minh chẳng thềmnghe khuyên cả. Sĩ Nguyên nghĩ ngợi vu vơ. Lát sau, anh nói: - Con đã làm thủ tục cho Nhi sang Pháp rỗi. - Con còn một tháng nữa để thuyết phục Nhi. Bà Lan nhìn Nguyên đầy biết ơn: - Cực khổ cho con quát Thục Nhi nó đã nợ con rất nhiều: Sĩ Nguyên lắc đầu: - Thực Nhi chẳng nợ con gì cả mà ngược lại chính con đã nợ Thục Nhi, nợrất nhiều. Bà Lan nhìn Sĩ Nguyên đầy tình cảm. Bà chợt nói: Hay con vào thăm nó đi, nớ đang ngủ chắc không biết con đến đâu. Sĩ Nguyên buồn bã: - Con xin phép! Bà Lan nhìn dáng lầm lũi của Sĩ Nguyên mà xót xa. Sĩ nguyên cứ nhìn mãi Thục Nhi. Trong giấc ngủ vẻ mặt cô rất dịu hiền vàđẹp vô cùng. Bất giác sĩ Nguyên nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Thục Nhi hôn nhẹ.Anh thì thầm một mình: - Em hãy tha thứ cho anh đi Nhi. Em đừng quá tàn nhẫn với anh mà.www.vuilen.com 172Tác Giả: Song Châu ANH VẪN YÊU EM Thục Nhi bừng tỉnh. Cô nhận ra vẻ mặt đượm buồn của Sĩ Nguyên. Côchạnh lòng nhưng cô vẻ làm ra vẻ cứng rắn. - Anh đến đây làm gì hả? Sĩ Nguyên giật mình: - Em... em tỉnh rồi à? - Anh đến đây làm gì? Tôi không muốn gặp anh. - Em đừng như vậy. Anh đau lòng lắm em biết không Nhi? Thục nhi cười khẩy: - Nếu không có chuyện này xảy ra thì anh có thấy đau lòng không hả? Sĩ Nguyên cúi đầu: - Anh xin lỗi! Nhưng em cũng phải hiểu anh chứ vì quá yêu em nên anh mớivậy. Thục Nhi cười buồn: - Anh biện minh, cho mình giỏi lắm. - Anh không biện minh cho ai cả. Anh chỉ nói thật lòng mình mà thôi. - Tôi hỏi anh, anh sẽ giải quyết thế nào với Kiều Vy nếu tôi đồng y sangPháp với anh. Sĩ nguyên nói một cách thẳng thừng: - Anh và cô ấy đã chia tay rồi: Thục Nhi la nhỏ: - Anh nói gì? Anh đã chia tay à? - Phải! Anh đến với Kiều Vy cũng vì để trả thù em nhưng khi ở bên cô ấyanh đã nhận ra rằng anh không thể thiếu em. Thục Nhi chao đảo, cô cố làm ra vẻ bình thường: - Anh đã làm cho Vy đau khổ một lần nữa anh biết không hả? - Có thể là vậy nhưng anh không biết làm cách nào khác.www.vuilen.com 173Tác Giả: Song Châu ANH VẪN YÊU EM Thục Nhi chợt nói: - Anh hãy trở về với Kiều Vy đi. Tôi đã quyết định rồi, tôi sẽ không quaPháp cung anh đâu. Sĩ Nguyên nhíu mày: - Em đừng cứng đầu nữa Nhi! Em phái nghe lời anh và anh nhắc lại một lầnnữa anh không hề yêu Kiều Vy, anh có trở lại thì cũng chỉ làm cô ấy đau khổthôi. Thục Nhi như thấm thía: - Tôi sẽ không trách anh nữa. Anh về đi .Em bằng lòng đi cùng anh à? Thục Nhi lắc đầu: - Tôi đã nói rồi, tôi không đi đâu cả anh đừng thuyết phục tôi làm gì. Sĩ Nguyên nhăn trán: - Em cứng đầu lắm đấy. Em đã suy nghĩ lại việc mình làm chưa hả? Em cóbiết em quyết định như vậy là ngu xuẩn lắm không? Thuc Nhi nổi cáu: - Anh vừa nói gì vậy hả? - Anh nói em ngốc lắm mà lại còn rất nhẫn tâm với mọi người. - Anh nói tôi vậy đó hả? Sĩ Nguyên nói khích: - Em cũng biết bản thân mình đang tật nguyền mà. Em cứ để như vậy hoàilà làm khổ mọi người phải lo 1ắng, chăm sóc cho em. Em bị như vậy khôngphải 1à một ngày, một tháng hay một năm nếu em không chịu điều trị. Ngưng mợt chút Sĩ Nguyên lại tiếp: Mẹ em đã già rồi, bà rất cần được em chăm soc nhưng ngược 1ại em đã làmbà đau lòng. Thục Nhi im lặng như suy nghĩ. Sĩ Nguyên lại tiếp: - Anh đã làm thủ tục cho em xong hết rồi.www.vuilen.com 174Tác Giả: Song Châu ANH VẪN YÊU EM - Anh sẽ để cho em suy nghĩ thật kĩ lại. Ngày mai, anh cần có câu trả 1ời dứtkhoát của em. Thục Nhi thốt lên: - Tôi sẽ cùng anh sang Pháp. Sĩ Nguyên bất ngờ, anh vui mừng nhìn Thục Nhi. - Em nói thật chứ Nhi! Em đã đồng ý rồi à! - Tôi đồng ý cũng chỉ vì thương mẹ thôi anh lo chi phí cho lần này, tôi sẽ cốgắng để trả cho. Sĩ Nguyên chau mày, anh lắc đầu: - Em lại vậy nữa rồi. Em không thể tha thứ cho anh sao Nhi? - Tôi không dám trách ai cả? Tôi chỉ muốn mình được thanh thản thôi. Tôirất mệt mỏi trong mấy chuyện ghen tuông rồi. Sĩ Nguyên thở dài: - Em muốn sao cũng được chỉ cần em chịu sang pháp là anh mừng lắm rồi. Hai tháng sau, ở Sân bay Tân Sơn Nhất Bà Lan và Khôi Vũ hồi hộp mơngchờ. Bả Lan vô cùng mừng rỡ khi nhìn thấy Thục Nhi đang đi về phía mình. Côôm lấy mẹ và hôn rối rít: - Mẹ. Con nhớ mẹ lắm. Bà Lan rơi nước mắt: - Mẹ Cũng rất nhớ con. Khôi Vũ trêu đùa: Qua Pháp chỉ mới một tháng mà trông em đẹp ra đó Nhi. Anh suýt chút nữađã không nhìn ra em luôn rồi. Thục Nhi lườm mắt: - Anh dám trêu em hả? - Anh nói thật đấy. Thục Nhi véo vào hông Khôi Vũ: - Anh dám trêu em nè! Khôi Vũ la í ới:www.vuilen.com 175Tác Giả: Song Châu ANH VẪN YÊU EM - Em ác quá Nhi ơi! - Cho anh chết luôn. Bà Lan can ngăn: - Thôi chúng ta về đi Sĩ Nguyên và Thục Nhi chắc đã mệt đủ rồi. Sĩ Nguyên vui vẻ: - Con đâu có mệt. Con thấy vui lắm. - Vui cũng phải về nhà chứ. Mọi người cùng vui vẻ ra xe và trở về thành phố. ...

Tài liệu được xem nhiều: