2 đứa học cùng nhau từ hồi lớp 6, lại còn được cô giáo xếp cùng bàn vì cô bảo “Hai bạn cùng trình độ ngồi cạnh nhau thì không có khả năng chỉ bài nhau đâu!”, lúc đó con bé gái tức lắm, học sinh giỏi từ hồi mẫu giáo như nó mà lại cùng trình độ với cái thằng lơ mơ ngồi cạnh sao? Từ hôm đó, nó bắt đầu ác cảm với thằng bạn cùng bàn dù là thằng bé chả làm nên tội tình gì cả...
Nội dung trích xuất từ tài liệu:
Anh yêu em!!Anh yêu em!!- Anh yêu em!- … (im lặng)- Anh yêu em mà!- … (tiếp tục im lặng)- Sao không nói gì hả? Có yêu anh không?- KHÔNG!!!- Ờ, không yêu bố về tỏ tình với con vẹt nhà bố, ít nhất nó cũng biết nói Em yêuanh =))- Tiên sư nhà mày thằng tự kỷ mặt dày vô sỉ bản chất thổ phỉ!- Vẫn thế từ bấy đến giờ mà! Hêhê!—-2 đứa học cùng nhau từ hồi lớp 6, lại còn được cô giáo xếp cùng bàn vì cô bảo“Hai bạn cùng trình độ ngồi cạnh nhau thì không có khả năng chỉ bài nhau đâu!”,lúc đó con bé gái tức lắm, học sinh giỏi từ hồi mẫu giáo như nó mà lại cùng trìnhđộ với cái thằng lơ mơ ngồi cạnh sao? Từ hôm đó, nó bắt đầu ác cảm với thằng bạncùng bàn dù là thằng bé chả làm nên tội tình gì cả. Mà cái ác cảm ấy nói theo ngônngữ bây giờ thì nó là GATO – Ghen ăn tức ở, có lẽ như thế sẽ đúng hơn =)Vì “ghét” thằng bạn, nó thường xuyên giở đủ trò để chèn ép. Đầu tiên là chia bàn –nó 3/4 còn thằng bé kia được “hưởng” 1/4 cái bàn còn lại, kèm lời tuyên bố hùnghồn: “Ai vượt khỏi vạch phấn chia địa bàn thì mỗi 1 lần phải nộp 2 nghìn tiền bảokê cho người kia”, để rồi những ngày sau đó nó khóc không ra nước mắt khi cái túiliên tục cháy vì tật bừa bộn của chính mình.Cảm thấy trò chia bàn không ổn, nó lại xí xóa bôi sạch vệt phấn trong vẻ mặt niềmnở đầy “tình thương mến thương” nhưng trong lòng bức xúc lắm, âm thầm rủa cảhọ hàng hang hốc nhà thằng bé kia.Vài hôm sau, nó lại bày ra trò so điểm, lấy điểm cao trừ điểm thấp, kết quả nhâncho 1000 là số tiền đứa điểm thấp cần cống nạp. Thằng bé lại im lặng gật đầu đầy“nguy hiểm”2 hôm sau phát bài kt 15p Toán, nó cầm bài kiểm tra điểm 8 trong tay, hí hửngnhìn thằng bạn cùng bàn, vẻ mặt tươi rói:- Chuẩn bị tiền trả cho tao đi! Mày được bao nhiêu điểm?- Thôi để tao đưa 8k cho mày…- À, mặt vậy mà 0 điểm, híhí!- Tao chưa nói hết! Với điều kiện mày đưa tờ 10k cho tao!Con bé bật ngửa, giật lấy bài kiểm tra trên tay thằng bạn, và con số 10 đỏ chói lọilàm nó hoa mắt. Những ngày sau đó, nó không cam lòng tiếp tục so và kết quả vẫnlà bắt không được gà còn mất nắm gạo. Sau n+1 lần như thế, nó không bao giờdám so cái gì với thằng bạn nữa trong suốt 5 năm học sau đó.Cấp 3, 2 đứa vẫn cùng trường, cùng lớp, cùng bàn và thêm cái nữa là đi học cùngnhau. Cả trường cũng đồn rầm lên 2 đứa yêu nhau từ hồi Napoleon cởi truồng tắmmưa nhưng giấu kỹ quá nên không ai biết.Trong khi thằng kia vẫn im lặng không ý kiến thì nó đã tỏ rõ thái độ khi 10 lần như1 gào lên: “Tao làm sao yêu cái thằng đó được?” và đáp lại là vẻ mặt “tao biết rồi,khỏi cần giấu” của người tra khảo.Có một ngày giữa tháng 2, thằng bạn nó đứng ngay cửa lớp chặn đường, dùngvolume cực đại mà “thì thầm mùa xuân” với nó:- Anh yêu em!- Ồồồồồ…_ Tiếng cái lớp trời đánh của nó “phụ họa”Trong khi nó vẫn im lặng, thằng bé lại tiếp tục lặp lại:- Anh yêu em!-…- Có yêu anh không?- KHÔNG!- Ờ, không yêu bố về tỏ tình với con vẹt nhà bố, nó còn biết nói em yêu anh. Đùamày chán bỏ xừ!Nói xong thằng bé quay đít đi thẳng vào lớp, bỏ lại nó đứng trơ như phỗng vìkhông hiểu gì và một đám nhiều chuyện ngơ ngác vì sốc.Đoạn đối thoại trên cứ thỉnh thoảng được diễn lại vào 8/3, 1/4… nói chung là tất cảnhững ngày “đặc biệt”, dần dần cả trường đâm ra miễn dịch, chẳng thèm chen chúcnhìn ngó nữa.Ngày họ cuối cùng năm lớp 12, thằng bé bảo nó đi nhờ xe người khác đi vì hômnay thằng bé bận việc nên đi học hơi muộn.Sát giờ đánh trống, mấy đứa bạn hỏi nó xem thằng kia đâu, vì buổi học cuối cùngchẳng ai muốn lớp vắng cả.Đang định gọi cho thằng kia xem nó ở đâu thì có một cái bóng thở hồng hộc laovào lớp, tay ôm một bó hồng và một hộp chocolate, mồm lầm bầm rủa ông bảo vệ.- Ai tặng mày đấy?_Thằng lớp trưởng cười đểu giả- Không, tao tặng.Rồi thằng bé bước đến bàn nó, ném đồ trên tay xuống rồi bảo:- Anh yêu em!- … (im lặng)- Anh yêu em mà!- … (tiếp tục im lặng)- Sao không nói gì hả? Có yêu anh không? Quà này mua bằng tiền của mày, ànhầm, tiền của em ngày xưa đấy! Có lấy không?- Không…- Ờ, không yêu bố về tỏ tình…- Im, chưa nói hết! Không đời nào bà nói không nhé! Đưa đây =))- Thế rốt cuộc là yêu tao hay yêu quà?- Yêu quà! Yêu cả mày nữa, hêhê… ...